Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com
Chương 55 NHẬP HỌC Nguyễn Tích Thời cũng nở nụ cười dịu dàng: "Em không trách "Không có là tốt rồi!" Liễu Tương Tương lập tức tiếp lời: "Dù sao cũng là chị em, có giận hờn gì mà phải để qua đêm chứ!" Bà ta vừa nói vừa liếc Chương Trấn Giang.
Vẻ mặt Chương Trấn Giang không còn quá khó coi.
Ông ta nhìn mấy người Nguyễn Tích Thời: "Vào ăn đi." Hai người đều ngoan ngoãn ngồi xuống.
Lần đầu tiên Chương Vi nhường vị trí bên cạnh Chương Trấn Giang cho Nguyễn Tích Thời.
Chương Đình cắn mĩa, nhìn chằm chằm bọn họ như muốn đục một cái lỗ.
Chị cả điên rồi sao, lại đi lấy lòng con nhà quê Nguyễn Tích Thời chứ?
Một góc u ám bên trong cô ta càng sinh ra sự không cam lòng.
Vốn cô ta tưởng rằng Chương Vi tạm thời sẽ không trở về.
Nói không chừng, trong khoảng thời gian này, cô ta có thể thay thế được vị trí của chị cả trong lòng của cha.
Không ngờ chỉ có một buổi tối, Chương Vi đã mặt dày quay trở lại.
Chương Vi không để ý tới ánh mắt của Chương Đình, tất cả tâm tư của cô ta đều dành cho Nguyễn Tích Thời.
Cô tra khẽ kéo tay áo mẹ.
Liễu Tương Tương ngầm hiểu.
Bà ta nói với Chương Trấn Giang: "Lão gia, lần trước anh nhờ người giúp Tích Thời nhập học thế nào rồi?" "Đã nhờ người rồi, học kỳ sau là đi học được." Chương Trấn Giang nói: "Sao tự nhiên lại hỏi cái này?" "Vi Vi nói, mấy ngày nữa trường học sẽ nghỉ." Liễu Tương Tương nói: "Khi kỳ nghỉ kết thúc, năm học bắt đầu thì sẽ là một học kỳ mới, e là Tích Thời không theo kịp." Chương Trấn Giang cũng chẳng để tâm: "Chuyện này thì có gì đâu, để Tích Thời đi học cùng với Đình Đình là được rồi, sách giáo khoa lớp dưới không khó." Hơn nữa, ông ta cũng chẳng trông mong Nguyễn Tích Thời có thể học được bao nhiêu tri thức, biết chữ là được rồi, chủ yếu là để tiếp xúc với các tiểu thư trong trường học, cũng như các nghề thủ công và học vũ đạo.
Trong lòng Chương Trấn Giang thì đó mới là những thứ con gái nên học.
"Sách giáo khoa không có nhưng Đình Đình học cũng không tốt, sợ là không giúp được Tích Thời." Liễu Tương Tương dịu dàng nói.
"Sao con lại học không tốt chứ!" Chương Đình buồn bực xen mồm.
Liễu Tương Tương nhíu mày: "Thành tích của con có khi nào vào được top mười không?
Chị cả con luôn giành hạng nhất đấy!" Chương Đình tức giận cắn môi.
"Hạng nhất có gì giỏi chứ." Cô ta lý sự: "Con mà cố gắng thì cũng có thể thi được hạng nhất!" Đáng tiếc, không ai quan tâm lời cô ta.
Chương Vi nói: "Vậy không bằng để Tích Thời học cùng lớp với con, con sẽ phụ đạo cho em ấy." Cô ta dừng lại một chút rồi lại bổ sung: "Hơn nữa, chỉ có lớp lớn thì mới học vũ đạo, Tích Thời là phu nhân của Tư lệnh tương lai, khiêu vũ là điều không thể tránh khỏi trong nhiều trường hợp." Lời này đã đánh trúng tim đen của Chương Trấn Giang.
Ông ta cho Nguyễn Tích Thời đi học là bởi vì bà cụ Phó là xuất thân từ gia đình có học, rất thích người biết chữ nên lúc đầu mới sắp đặt hôn sự này với bà ngoại của Nguyễn Tích Thời cũng xuất thân từ gia đình có học.
Nói trắng ra là ông ta làm vậy cũng là để Nguyễn Tích Thời có thể vào trong phủ Tổng tư lệnh.
Vào phủ Tổng tư lệnh sẽ tham dự nhiều sự kiện cấp cao khác nhau, biết khiêu vũ là điều bắt buộc.
Ông ta gật đầu, cuối cùng ánh mắt nhìn Chương Vi cũng hòa ái hơn vài phần: "Con nói có lý, nếu vậy để cha đánh tiếng với người ta, đợi sau khi nghỉ thì sẽ đi học ở lớp cao." Ông ta nói xong thì nhìn về phía Nguyễn Tích Thời: "Tích Thời, con thấy được không?" Nguyễn Tích Thời gật đầu, tỏ vẻ cảm kích: "Con được ạ!" Ánh mắt Chương Vi nhìn Nguyễn Tích Thời lóe lên vẻ nham hiểm.
Đây là kế hoạch của cô ta và mẹ vào hôm qua, dù cha có nuông chiều Nguyễn Tích Thời từ nhỏ thì cùng lắm cũng chỉ học được một kỹ năng trong cầm kỳ thư họa mà thôi, cho dù có tới lớp học thì thầy cô ở nông thôn có tốt cũng không thể hơn được ở Thành Vân.
Nguyễn Tích Thời lên lớp cao chắc chắn sẽ bị chê cười.
Tống Ngọc Sương cũng cùng một lớp với cô ta, đến lúc đấy thấy trò hề của Nguyễn Tích Thời, việc này truyền tới tai Tổng tư lệnh thì ngài ấy sẽ biết thật ra Nguyễn Tích Thời là kẻ vô học, chắc chắn sẽ có thành kiến với Nguyễn Tích Thời.
Đường đường là vợ của Tư lệnh, sao có thể là một người phụ nữ vô học được chứ?
Đến lúc đó không cần họ ra tay, phủ Tổng tư lệnh sẽ chủ động hủy mối hôn ước này.
Thế mà con ngốc Nguyễn Tích Thời này lại còn đồng ý!
Quả nhiên, cho đù có đẹp đi nữa thì lớn lên ở nông thôn vẫn mang tàm nhìn hạn hẹp!
Nguyễn Tích Thời thấy trong mắt Chương Vĩ toàn là vẻ đắc ý.
Hiện tại cô đã đoán được Chương Vi có suy nghĩ gì rồi.
Đáng tiếc, Chương Vi không biết là lúc cô ở nông thôn đã học hết tất cả nội dung trong sách.
Mẹ của cô là thiên kim tiểu thư, đã từng học ở trường nữ sinh Minh Đức, những điều học được trong sách giáo khoa ở trường nữ sinh Minh Đức, mẹ đã dạy lại cho cô không sót một chữ.
Cho đến lúc chết, Nguyễn Sơ Vận vẫn mang kỳ vọng Chương Trấn Giang sẽ đón mẹ con họ về nên bà dạy Nguyễn Tích Thời những thứ này cũng vì muốn sau này Nguyễn Tích Thời không thua kém bất cứ tiểu thư khuê các nào.
Kiếp trước, Nguyễn Tích Thời từng ngây thơ mà giữ mơ mộng này.
Nhưng bây giờ cô đã hoàn toàn tỉnh lại.
Nguyễn Tích Thời rũ mắt.
Họ muốn xem trò cười của cô, vậy cô sẽ khiến họ hối hận vì những quyết định của mình hôm nay * Trước khi vào học, Nguyễn Tích Thời luôn chuyên tâm tu luyện.
Ngọc bội cũng hấp thụ được nhiều linh lực, Nguyễn Tích Thời luôn mang nó theo bên người, định đợi lần sau gặp Phó Vân Đình sẽ đưa cho anh.
Trong lúc rảnh rỗi, Nguyễn Tích Thời còn tới dinh thự nhà họ Tống mấy lần để khám cho bà Tống.
Sức khỏe của bà Tống dần tốt lên, không bao lâu sau đã không còn nhìn ra được triệu chứng bệnh, Tham mưu Tống luôn khen Nguyễn Tích Thời là thần y, ấn tượng với Nguyễn Tích Thời càng lúc càng tốt.
Nhiều lần tới dinh thự nhà họ Tống, Nguyễn Tích Thời cũng không nhịn được mà ở lại đó, một là vì rất thích sự hòa thuận của nhà họ Tống, bầu không khí vợ chồng ân ái, hai là đã lâu không gặp Phó Vân Đình.
Lần trước cô có gặp Phó Vân Đình ở cổng dinh thự nhà họ Tống, cô luôn ảo tưởng rằng biết đâu anh sẽ chợt xuất hiện.
Nhưng mãi cho đến khai giảng, Phó Vân Đình vẫn không đến tìm cô.
Thời gian thoáng qua, rất nhanh đã tới ngày tựu trường.
Ngày đầu tiên đến trường, Chương Trấn Giang sai tài xế đặc biệt lái con xe Buick của ông ta đưa họ đến trường.
Ông ta nói: "Ngày đầu Tích Thời đến trường phải có thể diện " "Cảm ơn cha." Nguyễn Tích Thời ngoan ngoãn đáp, nhìn có vẻ rất cảm kích.
Nhưng thật ra trong lòng cô hiểu rõ, không phải Chương Trấn Giang cho cô thể diện mà là vì thể diện của phủ Tổng tư lệnh.
Nhưng cô vui vì có người đưa đi học.
Quả thực, Chương Trấn Giang đã đưa cô vào lớp của Chương Vi và Tống Ngọc Sương.
Bất ngờ nhất là, Nguyễn Tích Thời lại gặp nữ sinh cướp ngọc bội với cô ở chợ linh khí.
Nữ sinh kia thấy cô cũng lộ ra vẻ mặt chán ghét.
Nguyễn Tích Thời rời mắt đi.
Ngày đầu tiên tới trường học, cô không muốn gây chú ý.
"Tích Thời, chỗ này này." Tống Ngọc Sương thấy Nguyễn Tích Thời thì lập tức kéo cô tới ngồi Những người xung quanh nhìn sang đều tỏ vẻ ngạc nhiên.
Dù sao Tống Ngọc Sương người cũng như tên, luôn đối xử với mọi người một cách lạnh nhạt, đây là lần đầu tiên họ thấy cô ấy nhiệt tình với người khác như thế.
Chương Vi thấy cảnh này thì cắn răng nuốt sự đố kị xuống.
Hiện tại cứ để Nguyễn Tích Thời tỏa sáng, rồi sau này sẽ đến lúc cô bị mất mặt thôi.