Chương 790 Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


Chương 790 DOANH TỬ KHÂM: LUYỆN KIM, CÓ THẾ THÔI SAO?


ụm từ thuật luyện kim này không còn xa lạ với cư dân của thành Thế Giới.


Nhưng trong cuộc sống hàng ngày, bọn họ hoàn toàn không thể thấy được.


Dù sao thuật luyện kim không giống như kỹ thuật di truyền sinh học hay kỹ thuật hàng không vũ trụ, nếu muốn tu luyện thuật luyện kim, đầu tiên cần phải có thiên phú về luyện kim.


Không có thiên phú về luyện kim, thì thậm chí sẽ không thể phân biệt được thuật ngữ của thuật luyện kim, chứ không nói đến học thuật luyện kim.


Năm đó, sau khi đại gia trưởng đời trước và Đại phu nhân của gia tộc Lineger qua đời, viện Hiền giả vốn dĩ chỉ muốn chọn ngẫu nhiên một người để đào tạo.


Ban đầu, người mà bọn họ lựa chọn là Sinai.


Cuối cùng, bọn họ tình cờ phát hiện ra rằng Hi Lạc có thiên phú luyện kim nên ngay lập tức từ bỏ Sinai và đưa Hi Lạc đi.


Những năm qua, Hi Lạc cũng đã trở thành một luyện kim thuật sư thành công.


[Tôi đã sống lâu như vậy, cuối cùng có thể nhìn thấy thuật luyện kim thật sự rồn] [Phổ cập khoa học đơn giản một chút, thuật luyện kim không phải muốn là học được, thứ này cần phải có thiên phú, hiểu không?] [Nếu Doanh Tử Khâm có thiên phú về luyện kim, nhất định sẽ vào viện Gen sinh vật sao có thể ở lại viện Công trình được?] Có hai vị hiền giả đứng sau viện Gen sinh vật, phàm là người có tầm nhìn sẽ biết lựa chọn bên nào.


“Và y thuật Yếu Yếu khẳng định không có vấn đề” Tố Vấn thoáng nhíu mày: “Nhưng thuật luyện kim này thì...” Y thuật của Doanh Tử Khâm ngay đến hiền giả Ma Thuật Sư cũng không thể sánh bằng.


Quản gia lập tức nói: “Đại phu nhân yên tâm, chắc chắn là Đại tiểu thư cái gì cũng biết” Tố Vấn: “...” Bà ấy lịch sự lên tiếng: “Khi nảo có thời gian, tôi bảo Yểu Yếu khám bệnh giúp ông nhé.” Gần đây, bà ấy phát hiện có điều gì đó không ổn với quản gia.


Quản gia cảm thấy rất buồn bực trong lòng Bảng cổ vũ mà ông làm đã bị Đại tiểu thư lấy đi hết, không thể đưa đến cho cô gia.


Tục ngữ nói rất đúng, việc đầu tiên là phải áp đảo đối phương về khí thế.


“Tử Khâm, chắc hẳn là tới bây giờ cháu vẫn chưa có dịp được tiếp xúc với thuật luyện kim” Hi Lạc mỉm cười: “Thậm chí, cháu có thể còn không biết thuật luyện kim là gì, hay để cô biểu diễn cho xem thử nhé.” Cô ta vừa nói vừa nhặt một viên đá trong hộp vật liệu lên: “Ví dụ như viên đá này, cô có thể dùng thuật luyện kim để biến nó thành vàng.” Hi Lạc lại lắc một lọ thuốc khác, trong đó có một loại dung dịch màu xanh lá cây.


Cô ta nhỏ một vài giọt dung dịch đó lên viên đá.


“Xèo xèo..." Có một làn khói cuộn tròn bay lên, viên đá rung chuyển.


Trước mắt bao người, chỉ trong giây lát, viên đá đã biến thành vàng.


Máy dò nguyên tố bên cạnh cũng xác nhận điều này là đúng.


Thuật luyện kim đã phá vỡ các nguyên tắc thông thường của hóa học.


[Biến đá thành vàng, quá tuyệt vời, đúng là thuật luyện kim!] [Ối, có lẽ Doanh Tử Khâm chỉ có thể so tài một chút trong trận đấu võ thuật.


Nghe nói cô ấy có thể đánh bại học sinh của viện Gen sinh vật, nhưng thuật luyện kim này làm sao so sánh được?] Hi Lạc lại cười: “Có hiểu không?


Chúng ta sẽ so tài về cái này, đây là cơ bản.” Nếu không có thiên phú về luyện kim, thì ngay đến dung dịch cũng không thể nào chế ra được.


Cô ta rất mong đợi Doanh Tử Khâm sẽ tự làm xấu mặt thế nào.


“Ừm, biến đá thành vàng quả thực là kiến thức cơ bản của thuật luyện kim.” Doanh Tử Khâm từ từ ngước mắt: “Không có tính thử thách gì, đổi cái khác đi.” “Không có tính thử thách gì sao?” Cuối cùng, Hi Lạc giận tái mặt, cười lạnh một.


tiếng: “Cháu đang nói đùa gì vậy?” [Không phải tôi nói chứ, Doanh Tử Khâm hơi quá kiêu ngạo nhỉ, cô ấy nghĩ mình có thể làm mọi thứ sao?] [Người từ bên ngoài thành phố đến, có tầm nhìn hạn hẹp, chúng ta cần khoan dung hơn.] “Đúng thế” Doanh Tử Khâm thản nhiên lấy ra một bình chất lỏng, từ từ đổ lên viên đá: “Không có gì gọi là thách thức cả.” “Xet xetl!” Vẫn là một làn sương trắng lướt qua, sau khi sương tan, ánh vàng lóe lên.


Trên mặt bàn lại xuất hiện một cục vàng khác.


Hiện trường đột nhiên rất yên tĩnh.


Tất cả bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp đã biến mất.


Cho đến ba mươi giây sau đó, rốt cuộc mới có người hoàn hồn lại.


[U là trời?!] [Doanh Thần là một thiên tài cơ khí ủng hộ khoa học, lại còn hiểu khoa học siêu nhiên...


[Xin lỗi các anh em, tôi tự vả mặt, tôi rút lại những gì đã nói khi nãy.] Điều này đã vượt ra khỏi dự liệu của tất cả mọi người.


Quản gia rất đắc ý: “Đại phu nhân, người xem kìa, tôi đã nói rồi, Đại tiểu thư nhất định cái gì cũng biết.” Tố Vấn gật đầu, đồng ý: “Bây giờ trông ông rất bình thường đấy.” Sắc mặt Hi Lạc thay đổi hoàn toàn, đột ngột đứng lên.


Cô ta nhìn cục vàng trước mặt, trong lòng cảm thấy khó tin.


Doanh Tử Khâm đến từ nước Hoa vậy mà còn biết thuật luyện kim?!


Dù là ở những thế kỷ trước, thuật luyện kim đã được lan truyền đến bảy châu lục và bốn đại dương nhưng cũng chỉ truyền tới châu Âu.


Hơn nữa, cho tới giờ giới luyện kim không hề mở cửa cho người ngoài.


Quan trọng nhất là, ngoại trừ thuật luyện kim, không có loại kỹ thuật thứ hai nào có thể trực tiếp biến đá thành vàng.


Hi Lạc nhớ lại những lời trước đó của mình, khuôn mặt của cô ta nóng bừng lên vì tức giận, ngón tay cũng nắm chặt lại.


Không ngờ Doanh Tử Khâm lại biết thuật luyện kim thật!


“Đúng vậy, đúng là không có tính thách thức gì” Hi Lạc từ từ thở ra một hơi, cười lạnh: “Nếu đã không có gì là khó vậy bây giờ chúng ta bắt đầu luyện chế đá hiền giả.” “Ở trước mặt tất cả mọi người, xem người nào có thể luyện chế ra đá hiền giả có phẩm chất cao hơn!” Biến đá thành vàng quả thực là thuật luyện kim cơ bản nhất, ngay đến một người mới học luyện kim cũng có thể làm được.


Nhưng đá hiền giả thì không phải là ai cũng có thể luyện ra được.


Chỉ là một bình dung dịch mà thôi, nói không chừng Doanh Tử Khâm đã mua nó trên mạng.


Nhưng nếu như thao tác tại chỗ, mọi thứ sẽ được phơi bày.


Sắc mặt Sinai biến đổi: “Đá hiền giả...” Cô ấy đương nhiên đã nghe về đá hiền giả.


Nói một cách đơn giản, đá hiền giả chính là “Thuốc trường sinh bất lão”.


Tất nhiên, không có sự trường sinh bất lão tuyệt đối và đá hiền giả cũng chỉ là có thể kéo dài tuổi thọ của con người.


Đá hiền giả là một nguyên tố hoàn toản tinh khiết, không có bất kỳ tạp chất nảo, nhưng trông không khác gì một viên đá quý màu đỏ.


Bởi vì ban đầu nó được hiền giả Ma Thuật Sư phát minh ra nên tên gọi mới có hai chữ “hiền giả” này.


Đá hiền giả chắc chắn là một trong những thứ tốt nhất của thuốc luyện kim.


Chỉ có một số ít các luyện kim thuật sư ở thành Thế Giới có thể tinh chế nó.


Hi Lạc đã thật sự đạt đến cấp độ có thể tinh chế đá hiền giả rồi sao?


“Lo lắng cái gì?” Norton nhận thấy sự bất an của Sinai: “Cháu gái của cô biến thái lắm, không biết sao?” “Tôi biết” Sinai thở dài một hơi: “Chuyện này không có gì xung đột với việc tôi lo lắng cho con bé.” “Trẻ con, tốt hơn hết là cô hãy lo lắng cho bản thân mình trước đã” “Tôi đã hai mươi sáu rồi!” *Ồ, tôi biết, nhưng bây giờ cô chỉ cao có một mét hai” Sinai nhìn đôi bàn tay nhỏ bé của mình, nghẹn ngào không nói nên lời.


Ngay khi cô ấy đang hờn dỗi, một bàn tay to lớn đã xoa xoa tóc cô ấy, động tác rất nhẹ nhàng.


Norton thản nhiên nói: “Không cần lo lắng, năng lực học tập của cô ấy rất mạnh, học thuật luyện kim được ba năm thì đã có thể tỉnh chế ra đá hiền giả rồi” Sinai gật gật đầu: “Ồ.


Thế anh học thuật luyện kim từ ai thế?” Norton khoanh tay: “Tôi còn cần học thuật luyện kim từ người khác sao?


Ngại quá, tôi tự học thành tài.” Sinai: Hắn không chỉ thích bắt nạt cô ấy, còn rất tự luyến.


Hi Lạc đưa ra thử thách tỉnh chế đá hiền giả, cũng vượt quá dự tính của trọng tài.


Nhưng trước khi đến, Leroy đã ra lệnh phải tuân theo mọi đề nghị của Hi Lạc.


Trọng tài chỉ đành nhìn về phía cô gái: “Đại tiểu thư thì sao?” “Đá hiền giả ư?” Tay của Doanh Tử Khâm gõ nhẹ ngón tay lên bàn, có vẻ trầm ngâm: “Được thôi.” Cô vẫn giữ dáng vẻ lười biếng đó, như thể cô không quan tâm đến tất cả mọi thứ.


Đó là điều mà Hi Lạc ghét nhất.


Khiến cho cô ta nhớ tới thời gian mà cô ta phải cạnh tranh với Sinai kia.


Lần nào cũng như đấm vào túi bông, uổng phí sức lực.


Trọng tài gật đầu một cái, ra hiệu cho hộ vệ đưa vật liệu luyện kim đã chuẩn bị lên.


Đồng thời, cũng mời tới một luyện kim thuật sư từ viện Gen sinh vật, chịu trách nhiệm kiểm tra kết quả cuối cùng.


Doanh Tử Khâm nhìn mấy hòm dược liệu luyện kim, trầm ngâm suy nghĩ.


Nhiều dược liệu thế này, còn toàn là loại tốt, cô lại tiết kiệm được một số tiền lớn rồi.


Trên mặt bàn cũng có đầy đủ các loại lọ thuốc và thiết bị nấu chảy khác nhau.


Để phòng ngừa trong quá trình tinh chế đá hiền giả xảy ra cháy nổ, có một nhóm chuyên gia đã lắp thêm khiên bảo vệ.


Ánh mắt Doanh Tử Khâm lạnh lùng và bình tĩnh, cô lấy các vật liệu luyện kim một cách chính xác và bắt đầu bước đầu tiên là nghiền chúng thành bột.


Động tác của Hi Lạc cũng rất nhanh.


Không mất nhiều thời gian, trước mặt hai người họ đã có đầy những lọ thuốc với nhiều màu sắc khác nhau.


[Các anh em ơi, không được rồi, tôi phải lượn đây, một sinh viên học khoa hóa học như tôi cũng không thể hiểu họ đang làm gì, vượt qua tự nhiên chính là siêu tự nhiên.] [Đại tiểu thư đúng là tài năng, có ai thấy là cô ấy còn chuyên nghiệp hơn cả tiểu thư Hi Lạc không?] [Tôi đi bầu cho Đại tiểu thư đây!] [Ban có hiểu thuật luyện kim không?


Không hiểu cũng đừng nói linh tỉnh, thuật luyện kim của tiểu thư Hi Lạc là do đích thân hiền giả Ma Thuật Sư dạy, còn có thể thua được hay sao?] Một tiếng sau, Doanh Tử Khâm đặt lọ thuốc cuối cùng xuống.


Bên trong vỏ thủy tỉnh, một viên đá trong suốt màu đỏ như máu đã hoàn toàn ngưng tụ và thành hình.


Đá hiền giả!


Sau khi làm xong tất cả những điều này, cô gái dựa lưng vào ghế rồi ấn chiếc mũ của mình xuống để che một nửa khuôn mặt, cô nhắm mắt lại bắt đầu ngủ.


Mọi người: “..???” Tố Vấn lo lắng nói: “Có phải Yếu Yếu đêm qua ngủ không ngon hay không, trông nó mệt mỏi thế này.” “Chắc chắn không phải đâu ạ, đây gọi là chiến thuật tâm lý của Đại tiểu thư” Quản gia nắm chặt tay: “Cô ấy đang nói với đối thủ rằng cô ta quá gà mờ mà thôi!” “Tôi đã làm xong hết, có thể đi ngủ rồi mà cô vẫn còn tiếp tục làm.


Đúng là quá gà mờ!” Tố Vấn: “..." Bà ấy vẫn thấy rằng quản gia khá bất thường.


Phải mất thêm hai tiếng nữa Hi Lạc mới hoàn thành bước cuối cùng.


Cô ta lắc viên đá hiền giả trong chiếc cốc: “Ngài Lemay, ngài có thể kiểm tra được rồi” Luyện kim thuật sư nhận lấy: “Được, tiểu thư Hi Lạc.” Ông ta đặt viên đá hiền giả do Hi Lạc tỉnh chế vào dụng cụ thử nghiệm.


Ngay sau đó, kết quả xuất hiện và được chiếu trên màn hình lớn.


Chất lượng: Tốt Tuổi thọ có thể kéo dài: 40 năm.


Cấp bậc: C Cấp bậc đạt tới cấp C thì có thể chứng minh đá hiền giả đã tinh chế thành công rồi.


Đương nhiên, ngoại trừ hiền giả Ma Thuật Sư cũng chỉ có học trò chân truyền của anh ta mới có thể tinh chế ra được đá hiền giả cấp S.


Hi Lạc có thể tỉnh chế ra đá hiền giả, quả thật là thiên phú không tệ.


[Tiểu thư Hi Lạc thật tài giỏi!] [Nhưng tôi nghĩ chất lượng đá hiền giả của Đại tiểu thư sẽ tốt hơn của cô ta.] [Đẹp mắt không có nghĩa là chất lượng cao, bạn hiểu không?


“Đại tiểu thư, tiểu thư Hi Lạc đã hoàn thành bài thi rồi” Trọng tài lịch sự nhắc nhở cô gái: “Nếu cô đã làm xong rồi thì có thể nộp bài.” “Ừm?” Doanh Tử Khâm ngáp một cái, ngồi thẳng lên, đôi mắt buồn ngủ và giọng nói khàn khàn: “Tôi vừa mới ngủ quên, kiểm tra đi thôi.” Biểu cảm của Hi Lạc tan vỡ ngay lập tức, có chút méo mó.


Đang tranh cử đại gia trưởng mà vẫn có thể ngủ?!


Có tôn trọng cô ta hay không?


Hi Lạc lạnh lùng liếc nhìn viên đá hiền giả mà cô gái đưa lên.


Màu sắc khá thật.


Không biết có phải là chỉ được cái mã hay không.


Luyện kim thuật sư lại đặt viên đá hiền giả thứ hai vào thiết bị đo lường, ngẩng đầu lên nhìn vào màn hình của thiết bị.


Một giây sau, thân thể của ông ta đột nhiên co giật như thể bị sét đánh.


Sắc mặt của hắn ông ta cũng từ bình tĩnh chuyển sang kinh ngạc, cả người như nứt ra, đứng nguyên tại chỗ không thể hoàn hồn lại, hai mắt đờ đẫn, giống như vừa nhìn thấy ma.


[Ôi trời ơi, các người hãy nhìn biểu hiện của ngài Lemay đi, không lẽ nào...] [Điều này là không thể nhỉ?


Đây là thuật luyện kim!!!] [Các anh em, tôi có một suy đoán táo bạo.] Trong lòng Hi Lạc cũng có dự cảm không lành, vội vàng nhắc nhở: “Ngài Lemay?” Không thể nào!


Tuyệt đối không thể nào!


Lầm thế nào có thể tinh luyện được đá hiền giả trong một khoảng thời gian ngắn như vậy?


Cô ta đã học thuật luyện kim được hai mươi năm.


Luyện kim thuật sư nhìn Hi Lạc có phần ngượng ngùng, nhưng ông ta không thể làm gì được.


Đây là một cuộc thi công khai.


Ban đầu, hiền giả Nữ Hoàng chuẩn bị một quy trình như vậy để ngăn chặn.


Doanh Tử Khâm gian lận.


Trước ánh mắt của công chúng, ông ta cũng không thể nào giữ được thể diện cho Hi Lạc.


Kết quả là lần này, cô ta đã gậy ông đập lưng ông.


Luyện kim thuật sư chỉ có thể công bố kết quả kiểm tra cho công chúng.


Kết quả đánh giá xuất hiện trên màn hình lớn.


Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn.


Norton chỉ nhìn thoáng qua, nhướng mày, cong môi: “Chậc, với tính cách của cô ấy, quả nhiên là đã nương tay rồi.” “Nương tay à?


Kết quả thế nào?” Sinai cũng hơi căng thẳng, lập tức nhìn sang.


Chất lượng: Hoàn mỹ Tuổi thọ có thể kéo dài: 80 năm.


Cấp bậc: A Đá hiền giả cấp AI Sinai: “...???” Cái này mà là nương tay à?!


  • Trước
  • Sau