Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com
Chương 772 PHÁT SÓNG TRỰC TIẾP!
ản thân Thiếu Ảnh cũng không thích lộ diện trước mặt công chúng.
Thế nhưng, khi còn ở gia tộc họ Ngọc, bà cụ Ngọc rất thích khoe khoang, thường xuyên buộc Thiếu Ảnh ra ngoài.
Cho nên, cậu ta cũng có độ nổi tiếng nhất định, cộng thêm dung mạo tuấn tú, cũng là tình nhân trong mộng của không ít thiếu nữ.
Tài khoản này có sức tương tác rất lớn, ngay lập tức nó đã khiến trang chủ bùng nổ.
2] [Doanh Tử Khâm chính là SY?
Tôi không nhìn lầm chứ?] [Nếu Doanh Tử Khâm là SY thì cô ấy lấy phát minh của chính mình đi tham gia, chuyện này hoàn toàn không có vấn đề gì.] [A aa a, Doanh thần chính là Doanh thần!] [Thôi đi, đừng ở vào đại thần ít nói, cả buổi phát sóng trực tiếp đều không nói lời nào mà các người lại dám bốc phét như vậy, đợi lần phát sóng trực tiếp tới của đại thần xem mặt mũi các người để vào đâu.] [Không cần quan tâm đến chuyện khác dù sao tới khi bỏ phiếu bầu đại gia trưởng, tôi nhất định bỏ phiếu cho tiểu thư Hi Lạc, tiểu thư Hi Lạc được ba vị hiền giả dạy dỗ, Doanh Tử Khâm thì có cái gì?] Sau khi Hi Lạc chính thức xuất hiện trước công chúng, cũng đã mở một tài khoản trên mạng W.
Tháng sau sẽ bắt đầu tranh cử chức đại gia trưởng, cô ta cũng cần xây dựng thế lực cho bản thân.
Lần này, cuộc tranh cử đại gia trưởng hướng tới toàn thể cư dân, phiếu bầu của các cư dân cũng là phần quan trọng nhất.
Mặc dù Hi Lạc vẫn chưa lộ diện nhưng dựa trên lý lịch của mình, cô ta đã thu hút rất nhiều người theo dõi.
Dù sao hai chữ hiền giả ấy, trong mắt của gần như tất cả các cư dân là sự tồn tại giống như một vị thần.
Hi Lạc cũng đang rất quan tâm đến chủ đề lần này.
Không cần đi điều tra, cô ta cũng biết rõ chuyện này nhất định là do Beau làm.
“Hiền giả Tòa Tháp nói không sai, lòng người đúng là thứ dễ lợi dụng nhất” Hi Lạc vừa cười vừa thở dài: “Xem đi, tôi chỉ tùy tiện nói vài câu, Beau đã không chịu nổi.” “Mà tôi, không cần làm gì cả, không tốn một binh sĩ nào, chỉ nhìn họ giết nhau là được rồi” Trong gia tộc Lineger, người gây uy hiếp đến cô ta cũng chỉ có Doanh Tử Khâm và Sinai mà thôi.
Quản gia cười nói: “Tiểu thư Hi Lạc thật sáng suốt, đợi đến khi tranh cử chức vị đại gia trưởng, cũng sẽ không phụ sự kỳ vọng của hiền giả Nữ Hoàng.” Hi Lạc thản nhiên nói: “Tất nhiên rồi.
Ngoại trừ công trình cơ khí, tôi không thể so với Doanh Tử Khâm ra, ở những lĩnh vực khác, cô ta làm sao có thể so với tôi?” Kỹ năng chiến đấu của cô ta là do hiền giả Tòa Tháp tự mình truyền thụ.
Hiền giả Tòa Tháp đứng thứ mười bảy trong số hai mươi hai vị hiền giả.
Thuộc loại hình hiền giả chiến đấu tuyệt đối, có giá trị võ lực cực cao.
Hơn nữa, trong bài Tarot, Tòa Tháp tượng trưng cho sự hủy diệt.
Sức mạnh chiến đấu của hiền giả Tòa Tháp cao đến mức nào, không cần nói cũng biết.
“Tiểu thư Hi Lạc, cô là người được hiền giả dốc lòng dạy bảo nên đương nhiên không phải ai cũng có thể so sánh được.” Quản gia lại mở miệng: “Hiền giả Nữ Hoàng phái tôi đến để thông báo rằng sắp tới cô không phải về viện Hiền giả nữa.” Ông ta dừng một chút: “Hai vị hiền giả Mặt Trăng và Mặt Trời đã về, hiền giả Nữ Hoàng đang rất đau đầu với chuyện này.” “Mặt Trăng và Mặt Trời?” Hi Lạc đầu tiên hơi ngẩn ra, sau đó kinh ngạc: “Hai vị này là?” “Là hiền giả Mặt Trăng và hiền giả Mặt Trời.” Quản gia cũng không nói thêm, chỉ là uyển chuyển nói một câu: “Tính tình hiền giả Mặt Trăng không tốt, không.
nên gây sự với người đó.” Đặc biệt, hiền giả Mặt Trời lại luôn bao che khuyết điểm, bênh vực người thân, không cần biết đạo lý.
Hai người họ là một đôi, phối hợp rất ăn ý.
Hi Lạc nheo nheo mất: “Tôi hiểu rồi.” Cô ta học tập hơn hai mươi năm ở viện Hiền giả, tự nhiên cũng tìm hiểu qua về mỗi một vị hiền giả.
Sau một thời gian nữa, cô ta sẽ trở về viện Hiền giả, tiếp xúc với hai vị hiền giả này một chút.
Đúng năm giờ, sau khi thử nghiệm phát minh mới của viện trưởng Norman, Doanh Tử Khâm ra khỏi viện nghiên cứu.
Viện trưởng Norman cảm thán một tiếng: “Ôi chao, cả đời này không biết tôi có thể sáng chế ra tàu mẹ vũ trụ hay không.
Có lẽ chỉ có đám trẻ các em mới có thể làm được” Khoa học kỹ thuật đang phát triển nhanh chóng, nhưng vũ trụ thì quá rộng lớn.
Cho đến nay họ chỉ có thể rời khỏi hệ Ngân Hà và đến được một thiên hà khác.
Nhưng đến rìa vụ trụ còn chưa tới chứ đừng nói là sang một vũ trụ khác Dự án này rất gian nan và cũng cực lớn.
“Thầy à, em chuẩn bị tháng sau sẽ ra khỏi thành một chuyến.
Thầy có muốn đi ra ngoài đi dạo không?” Doanh Tử Khâm ngẩng đầu.
Ánh mắt của viện trưởng Norman lập tức sáng lấp lánh “Được không?
Tôi đã nghe em nói ở nước Hoa có một nơi, người ở đó ai ai cũng có thể bay." Doanh Tử Khâm: “...” Ý định ban đầu của cô vốn là muốn để viện trưởng Norman rèn luyện thân thể, thế nhưng ông ấy lại chỉ muốn bay.
Vừa nói xong vẻ mặt của viện trưởng Norman lại hơi ủ rũ: “Tôi đoán là không.
thể rồi, tôi vốn dĩ không thể xin được một tấm vé thông hành để đi ra ngoài.” Nói dễ nghe một chút thì là viện Hiền giả coi trọng ông ấy.
Không dễ nghe thì là ông ấy đang bị giam cầm trong thành Thế Giới.
“Về chuyện giấy thông hành, thầy không cần lo lắng” Doanh Tử Khâm gật đầu: “Có một giáo sư cũng đang nghiên cứu về lĩnh vực này, thầy có thể trao đổi với ông ấy nhiều hơn, em cũng nằm trong nhóm dự án thí nghiệm của ông ấy” Viện trưởng Norman cảnh giác: “Ông ấy đang muốn cướp học trò của tôi sao?!” Doanh Tử Khâm: “..
Không phải.” Viện trưởng Norman thở phảo nhẹ nhõm: “Vậy thì được.
Tư tưởng thì có thể chia sẻ, học trò thì không thể!” Lúc này, điện thoại rung lên một tiếng.
Doanh Tử Khâm cúi đầu liếc nhìn, phát hiện có rất nhiều thông báo cuộc gọi nhỡ.
Cô cầm điện thoại lên nghe cuộc gọi mới nhất: “A lô?” Thiếu Ảnh nói: “Chị họ, chị có thời gian phát sóng trực tiếp hay không?” Doanh Tử Khâm chỉ nghe một câu đã suy đoán được: “Ừm?
Có người bảo chị sử dụng phát minh của SY đúng không?” Thiếu Ảnh nhíu mày: “Đúng thế, chị họ, thế cục rất bất lợi cho chị.” ibzenihffltfdmif#snsfitnilfindiimilils%06(Hồ7g#mitôyzfÐetfe5gmswr Cô vốn dĩ định ăn xong bữa tối với Tố Vấn sau đó sẽ đến quán bar với Tần Linh Du.
“Thầy à, em đi trước đây.
Thầy nhớ phải tập luyện nhiều hơn.” Doanh Tử Khâm cầm di động.
“Ừ, ừ, em mau đi đi.
À mà không có kẹo ư?” Viện trưởng Norman vừa gật đầu một cái, vừa đưa tay ra.
Doanh Tử Khâm liếc nhìn ông ấy rồi ôm chặt lấy túi xách: “Không có.” Viện trưởng Norman: “...” Học trò của ông ấy càng ngày càng chẳng đáng yêu nữa.
x.* Gia tộc Lineger.
Quản gia vừa dùng tài khoản của thư ký, vừa phẫn nộ nói: “Đám anh hùng bàn phím đúng là một lũ rác rưởi, xem tôi có đấm rụng hết răng của bọn nó hay không!” Vừa quay đầu lại nhìn thấy cô gái, sắc mặt ông ấy lập tức thay đối, vui vẻ chào.
hỏi: “Đại tiểu thư!” “Yếu Yểu." Tố Vấn vội vàng đi tới: “Em họ đang giúp con đăng bài làm rõ, nhưng rất nhiều người không tin, cũng có rất nhiều người đang chờ con phát sóng trực tiếp.” Doanh Tử Khâm ôm lấy bà ấy, mỉm cười: “Con đến đây, con muốn ăn sườn xào.
chua ngọt.” Sự chú ý của Tố Vấn lập tức được chuyển hướng, bà ấy cười lớn: “Được rồi, để mẹ đi làm cho con.” Bà ấy nhìn ra phía sau: “Quân Thâm đâu rồi?” Doanh Tử Khâm nhíu mày: “Anh ấy đang đỗ xe ạ.
Mẹ, mẹ vội để con đi lấy chồng đến thế ư?” Tố Vấn ho nhẹ một tiếng: “Chuyện này quên nói với con, là mẹ sơ suất.
Mẹ nghĩ hai con cũng đã quen nhau lâu rồi, khi xưa mẹ và bố con chỉ quen nhau ba tháng là đã đính hôn rồi.” “Lần trước mẹ cũng đã bàn bạc với bố Ôn của con về chuyện chọn ngày lành tháng tốt, tháng sau vừa hay có ngày tốt, mẹ đã chuẩn bị xong tất cả rồi.” Doanh Tử Khâm gật đầu: “Vâng, con đi mở kênh phát sóng trực tiếp trước đã.” “Đại tiểu thư, cô là người xinh đẹp đáng yêu nhất.
Mắt những người đó đều bị mù cả rồi.” Quản gia đi theo sau cô, tức giận nói: “Nếu không phải ở trên mạng, tôi nhất định đánh cho bọn họ sưng mặt lên.” “Không cần phải bận tâm đến mấy loại người này.
Doanh Tử Khâm đi đến thư phòng, bật máy tính lên: “Phía sau bàn phím, cũng không biết là người hay ma” Quản gia còn chưa đáp lời, đã nhìn thấy Đại tiểu thư của họ ngồi xuống và đăng nhập vào một tài khoản.
Góc bên phải của tài khoản có một tia sáng vàng lóe lên, nhưng quản gia không nhìn thấy rõ là cái gì.
Doanh Tử Khâm vừa đăng nhập vào đã có vô số bình luận xuất hiện trên tường của phòng phát sóng trực tiếp.
[Đại thần, có một hậ đi tham gia thí nghỉ: bối ở viện Công trình mua phát minh của bạn rồi mang.
bạn có biết chuyện không?] [Đại thần, gia tộc Lineger nói bạn chính là Đại tiểu thư nhà bọn họ, bạn nói xem chuyện này có buồn cười hay không?] [Đại thần, chị mau xuất hiện để bác bỏ tin đồn này đi, đừng để những người như vậy nhận bừa phát minh của chị.] Doanh Tử Khâm gõ lên bàn phím, bắt đầu phát sóng trực tiếp.
Dư luận đang lên đến đỉnh điểm và sục sôi nhất, hơn nữa có người âm thầm đổ thêm dầu vào lửa, 70% cư dân của thành Thế Giới đều đang chú ý tới chuyện này.
Số lần phát sóng trực tiếp của SY thật sự rất ít, nhiều nhất là một lần một tuần.
Ngay khi phòng phát sóng trực tiếp được mở ra, chỉ trong tích tắc, hàng trăm.
nghìn người đã vào xem.
Mạng W gần như sắp sập đến nơi.
Khung bình luận trong nháy mắt chật ních.
[Đại thần, cuối cùng thì chị cũng online rồi, mau đến giáo huấn kẻ hậu bối không biết trời cao đất dày kia đi!] IbaitisnfchishoimatcillorrrriErinHisicscrirsmarim=uidw=irb0] [*111] Hiện tại phòng phát sóng trực tiếp vẫn giống như bình thường, chỉ có thể nhìn thấy mặt bàn.
Cư dân mạng chỉ nói chuyện bâng quơ, cũng không mong SY có thể thật sự lộ mặt, chỉ cần cô làm rõ danh tính là được.
Nhưng vào lúc này, màn ảnh bắt đầu di chuyển lên trên, Từ khuỷu tay đến chiếc cổ mảnh mai và tiếp đến khuôn mặt.
Dung nhan của cô gái đã hiện lên rõ nét.
Màn ảnh phóng đại ngũ quan của cô, lực sát thương tại thời khắc này đạt đến cực hạn.
Đẹp đến dao động lòng người.
“Biết chứ.” Cô chậm rãi ngẩng đầu, nói: “Bạn thật nực cười.”