Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com
[/1/49//17W/414) CHỈ LÀ QUẢN TRỊ VIÊN THÔI, NGHE NÓI VỀ TÀI KHOẢN SÁNG LẬP CHƯA?
(( ai tiểu thư, nếu như tài khoản bị quản trị viên vô hiệu hóa, như vậy ngoài quản trị viên ra, không ai có thể mở khóa.” Thư ký lại lên tiếng: “Chúng ta chỉ có thể gửi khiếu nại.” Tài khoản của gia tộc Lineger là tài khoản cao nhất, cấp SS, có đặc quyền rất cao.
Ngoại trừ quản trị viên, còn ai có thể vô hiệu hóa tài khoản cấp SS?
“Là như thế này." Tố Vấn nhíu chặt hai hàng lông mày: “Hơn nữa, đã có người chụp ảnh màn hình đăng lên mạng W, vừa rồi mẹ đã cho người xóa hot search rồi” Bởi vì gia tộc Lineger mới đón Doanh Tử Khâm trở về, cũng mới công bố thân nhện Gứa đô.
Vì vậy gần đây, tài khoản của bổn gia bỗng trở nên rất nổi tiếng, hàng ngày có rất nhiều người vào xem.
Nhưng bây giờ đi vào, chỉ thấy một dòng chữ màu đỏ nổi bật bên dưới ID.
..
Người dùng đã bị cấm vì vi phạm các quy tắc của mạng W.
Điều khiến Tố Vấn tức giận không phải là tài khoản đã bị vô hiệu hóa, mà là có người nhân cơ hội này chửi bới Doanh Tử Khâm.
Mặc dù hot search đã bị xóa nhưng vẫn có rất nhiều bình luận được đăng lên.
[Cười chết người rồi, tôi hoài nghi gia tộc Lineger vì đăng ảnh của Đại tiểu thư.
nhà bọn họ nên mới bị vô hiệu hóa.
Nếu không, tại sao trước giờ vẫn luôn hoạt động tốt, lại xảy ra chuyện đúng lúc này?] [Đoán chừng vị Đại tiểu thư này đã đắc tội quản trị viên rồi.
Cũng phải thôi, là người bên ngoài thành trở về, dù đã có chút thành tựu ở viện Công trình thì vẫn chưa hiểu thế lực của thành Thế Giới.] [Dây vào quản trị viên thì đến gia tộc Lineger cũng không cứu được rồi.] Sắc mặt của thư ký cũng rất khó coi: “Đại phu nhân, tôi lập tức bảo người khóa mõm mấy kẻ anh hùng bàn phím này lại.” Tố Vấn gật đầu, an ủi: “Yếu Yếu, con đừng đọc tin tức trên mạng, không phải tất cả người dùng Internet đều là người.” “Khục khục." Doanh Tử ho nhẹ một tiếng, nhưng vẻ mặt không thay đổi: “Mẹ, không sao đâu, chỉ là quản trị viên thôi mà.” Cô nói xong, nhấp vào trung tâm tài khoản.
Tố Vấn hơi ngây người.
Thế nào là quản trị viên thôi?
Mặc dù Doanh Tử Khâm ẩn giao diện tài khoản của bản thân, nhưng giao diện của cô hoàn toàn khác với các tài khoản khác.
Là một trong bốn tài khoản sáng lập, quyền kiểm soát của cô cao cấp hơn nhiều so với tài khoản quản trị viên.
Cô lập tức có thể nhìn thấy tất cả thông tin.
Thời gian vô hiệu hóa: 10:30 sáng ngày 6 tháng 9 Nhân viên thao tác: Quản trị viên 006, Lăng Vũ, nam, 27 tuổi.
Số ngày vô hiệu hóa: 15 ngày.
Ngón tay của Doanh Tử Khâm lướt nhẹ trên bàn phím, đầu tiên là bỏ: “Xem thử xem, đã trở lại bình thường chưa?” Thư ký lập tức dùng một cái máy tính khác để kiểm tra.
Một phút đồng hồ sau, thư ký vô cùng vui mừng, ngẩng đầu: “Đại tiểu thư, mọi chức năng đều được khôi phục!” Doanh Tử Khâm suy nghĩ một lúc: “Để ngăn chặn những chuyện tương tự xảy ra lần nữa, tôi sẽ cài đặt tài khoản bổn gia làm quản trị viên trước.” Nghe thấy như vậy, thư ký và Tố Vấn đều bị sốc.
Hai người còn chưa kịp phản ứng, thì đã thấy cô gái đưa tay lên, tiện tay nhấn một cái vào chỗ thêm mới quản trị viên.
Chỉ trong vòng một giây đồng hồ, bảy quản trị viên đã biến thành tám.
Đặc biệt, bảy người khác đều là đánh số, thế nên, ba chữ gia tộc Lineger lại càng nổi bật hơn.
Thư ký vô cùng kinh ngạc, đứng cũng không vững: “Đại tiểu thư, cái này?” Hắn run rấy cúi đầu, xem thử tài khoản bổn gia, phát hiện đã có thêm giao diện của quản trị viên.
Bên trong có thể xem được tất cả các người dùng khác.
"Thậm chí còn có một liên kết trực tiếp đến diễn đàn NOK, một diễn đàn có vị trí rất cao ở châu Âu.
Thư ký cảm thấy như bản thân sắp phát điên rồi.
Anh ta vừa nhìn thấy cái gì vậy?
Ngay cả các quản trị viên của mạng W cũng có thể được bố nhiệm và miễn nhiệm theo ý muốn, Đại tiểu thư của bọn họ đang cầm tài khoản có cấp bậc thế nào?
Doanh Tử Khâm giải thích một câu: “Dứt khoát một lần cho xong!
Sau này nếu tôi không trở lại kịp thời thì cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa.” Cô nhìn vào tên của quản trị viên 006 một lúc, ấn mở khung chat với Hugh.
[SY]: Quản trị viên của anh có khi nào sẽ trượt tay vô hiệu hóa nhầm tài khoản cao cấp trên mạng W?
[Hugh]: Làm sao có thể?
Nếu có chuyện nhầm nhọt như thế thì bọn họ cũng không cần phải làm nữa!
Tôi tuyển bọn họ là để cho bọn họ ăn không ngồi rồi hay sao?
[Hugh]: Hơn nữa vô hiệu hóa tài khoản cao cấp sẽ có hai lần nhắc nhở đấy, một lần thì còn bảo trượt tay chứ lần hai vẫn còn trượt tay sao?
Chặt luôn tay cho rồi.
[SY]: Tôi hiểu rồi.
[Hugh]: ???
Gần đây, anh ta càng ngày càng không hiểu được lời nói của vị đại lão này rồi.
Sau khi xác nhận, Doanh Tử Khâm nhấp vào cột quản trị viên.
Trực tiếp vô hiệu hóa Lăng Vũ 30 ngày.
Thư ký nhìn thấy một loạt thao tác này, anh ta vội vàng tìm mục nhân sự chính thức trên trang chủ của mạng W, bấm vào giao diện cá nhân của quản trị viên 006.
Sau đó bèn nhìn thấy một dòng màu đỏ quen thuộc...
Tài khoản này bị vô hiệu hóa 30 ngày vì vi phạm các quy tắc của mạng W.
Thư ký: “...” Cả người anh ta như nứt ra.
'Tố Vấn đã bình tĩnh lại: “Yếu Yếu, con...” Doanh Tử Khâm ngẩng đầu, vẻ mặt rất nghiêm túc: “Mẹ, có một số việc là siêu tự nhiên.
Nhưng mẹ có thể tin, con là con gái của mẹ.” Cô cũng từng nói điều tương tự với Ôn Phong Miên rồi.
Tố Vấn giật mình: “Mẹ biết rồi.” Bà ấy ôm lấy cô gái, hốc mắt đỏ hoe, mỉm cười thở dài: “Con là do mẹ mang thai mười tháng, là máu thịt của mẹ, tại sao lại không phải là con gái của mẹ.” Đây là sinh mệnh nhỏ bé đã sống trong bụng bà ấy suốt mười tháng trời.
“Lần trước mẹ và anh Ôn có trò chuyện về truyền thuyết ở nước Hoa, nói rằng mỗi người đều có luân hồi chuyển thế, chỉ có điều là họ đều không có trí nhớ của kiếp trước.” Tố Vấn xoa đầu cô gái: “Trên đời này chắc chắn sẽ có người không uống canh Mạnh bà, Yếu Yếu của mẹ chỉ là một người trong đó mà thôi.” Cô nói nhỏ: “Trước đây chắc hẳn con cũng phải chịu đựng nhiều lắm phải không?” Tay của Doanh Tử Khâm run lên.
Người bình thường khi nghe được chuyện này, đều sẽ khiếp sợ.
Nhưng câu đầu tiên của Tố Vấn lại là quan tâm cô trước đây có sống tốt hay không.
Ôn Phong Miên như vậy, Phó Quân Thâm cũng như vậy.
Đây là những người thật lòng yêu thương cô.
“Mọi chuyện đều đã qua rồi” Doanh Tử Khâm khẽ nhắm mắt lại cười yếu ớt: “Hiện tại con sống rất tốt.” Khi Tố Vấn đang định nói thêm thì có một loạt tiếng ồn ào và những câu cảm thán từ tầng dưới dưới truyền đến.
Bà ấy quay đầu: “Dưới lầu đang ồn ào gì thế?” Thư ký lập tức dừng lại, chân tay luống cuống, bật đèn trong đại sảnh: “Tiểu thư Hi Lạc đã trở về, đang nói chuyện với các vị trưởng lão.” Nghe thấy cái tên này, sắc mặt của Tố Vấn đanh lại: “Anh ở lại đây tiếp tục quản lý tài khoản, tôi đi xuống xem một chút.” xax Trong đại sảnh.
Hi Lạc đang vui về cười nói với các Trưởng lão.
Nhìn thấy Tố Vấn và Doanh Tử Khâm xuống, mấy vị trưởng lão đứng dậy: “Đại phu nhân, Đại tiểu thư.” Hi Lạc kiềm chế một chút, hơi hơi cúi đầu: “Chị dâu.” Tố Vấn thản nhiên liếc mắt: “Có chuyện gì mà vui vẻ như vậy?” “Đại phu nhân, đương nhiên là có chuyện tốt.” Tam trưởng lão vuốt râu, vẻ mặt.
hưng phấn: “Tiểu thư Hi Lạc nói, hiền giả Giáo Hoàng rất yêu thích Đại tiểu thư” “Nói không chừng một ngày nào đó, gia tộc của chúng ta sẽ có một thành viên dòng chính của bổn gia gả cho viện Hiền giả, về sau địa vị sẽ càng thêm củng Về mặt Tố Vấn thay đối, nắm chặt tay của cô gái: “Tôi chưa bao giờ nghe nói đến chuyện như vậy.” Thật lâu trước kia cũng không phải chưa từng xảy ra những chuyện tương tự, bây giờ vẫn còn ghi chép trong một số dã sử.
Có một vị hiền giả muốn kết hôn với con gái nhà quý tộc, nhưng chưa được mấy năm, đã chán ghét và vứt bỏ cô gái đó.
Các hiền giả có tuổi thọ rất cao, người bình thường chẳng qua chỉ là người qua đường trong những năm tháng dài đằng đẵng của bọn họ mà thôi.
Tố Vấn tuyệt đối sẽ không để cho chuyện như vậy xảy ra.
Nhưng nếu viện Hiền giả thật sự ban lệnh, gia tộc Lineger sẽ không có cách nào chống lại được.
Tố Vấn nắm chặt tay của Doanh Tử Khâm.
“Chị dâu còn chưa biết sao?” Hi Lạc nở nụ cười: “Chính vào ngày mà Đại tiểu thư yết kiến các hiền giả đó, em nghe thấy rất rõ, hiền giả Giáo Hoàng hỏi Đại tiểu thư đã kết hôn hay chưa.” “Chị dâu, chúc mừng nhé.
Nếu như Đại tiểu thư lần này có thể gả vào viện Hiền giả, về sau chúng ta sẽ có viện Hiền giả làm chỗ dựa.” “Hiền giả Giáo Hoàng đã thấy qua vô số phụ nữ, có thể lọt vào mắt xanh của hiền giả Giáo Hoàng đúng là vinh hạnh của Đại tiểu thư.” Đại trưởng lão cũng lên tiếng: “Đúng thế, đúng thế.
Nếu Đại tiểu thư thật sự có thể thành công gả vào viện Hiền giả, thì chúng ta không cần lo lắng đến sự phát triển của gia tộc Lineger trong tương lai nữa.” Dù chỉ có thể là vợ lẽ của hiền giả Giáo Hoàng thì đó cũng là vinh dự tối cao.
Những người khác cũng đồng loạt phụ họa.
Hiền giả là một tồn tại giống như thần thánh.
Ai lại không muốn được hầu hạ các vị thần?
“Có lẽ một thời gian nữa nên gọi Đại tiểu thư là phu nhân Giáo Hoàng” Hi Lạc lại ngẩng đầu, mỉm cười: “Đại tiểu thư, cháu cảm thấy như thế nào?” “Không thế nào cả” Doanh Tử Khâm tung hứng điện thoại trong tay, hơi nghiêng đầu lại, tổ vẻ tươi cười: “Chẳng qua là chuyển lời của cô đến cho viện ñiỀmgPamBgiï Sắc mặt của Hi Lạc biến đổi: “Chuyển lời đến viện Hiền giả?” Viện Hiền giả có hòm thư góp ý đặc biệt, cũng có người phụ trách quản lý riêng.
Sau khi những người phụ trách này phân loại, chọn lọc những thông tin quan trọng sẽ báo cáo cho các hiền giả.
Mấy chuyện này cũng muốn chuyển lời đến viện Hiền giả, Doanh Tử Khâm bị bệnh sao?
Hi Lạc cười lạnh một tiếng: “Mỗi ngày có bao nhiêu tin nhắn như vậy, cháu nghĩ là tin nhắn của cháu có thể đúng lúc được thấy ngay hay sao?” Cô ta gật đầu: “Được, tôi sẽ chờ xem viện Hiền giả sẽ làm gì với tôi.” Các hiền giả bận rộn như vậy, cho dù có nhìn thấy cũng không có thời gian quan tâm.
Các trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, không ai dám lên tiếng.
Trước khi kết quả tranh cử đại gia trưởng được công bố, bọn họ sẽ không theo phe nào cả.
Thế nhưng, còn chưa đến mười phút, quản gia của viện Hiền giả đã tới cửa.
“Tiểu thư Hi Lạc, những lời cô nói đã được chuyển đến tai của hiền giả Nữ Hoàng, hiền giả Nữ Hoàng bảo cô...” Quản gia do dự một chút mới nói tiếp: “Bảo cô cút về." Cả người Hi Lạc đông cứng lại, có chút khó tin, tin nhắn được đọc nhanh đến vậy sao?
Cô ta biết rõ Leroy Victoria chán ghét nhất điều gì.
Đó là đưa chuyện đặt điều với bên ngoài, hủy hoại danh tiếng của hiền giả.
Hi Lạc vẫn luôn sống ở viện Hiền giả, cũng biết Leroy và Louis có quan hệ tương đối thân thiết.
Cả người cô ta run rẩy, cuống họng thắt lại: “Tại sao hiền giả Nữ Hoàng có thể thấy được?” “Hiền...
hiền giả Nữ Hoàng vẫn luôn chú ý đến cô, tiểu thư Hi Lạc” Quản gia lau mồ hôi: “Sau này, cô sẽ tham gia tranh cử đại gia trưởng, lòng người rất quan trọng, vì vậy mấy ngày tới, một khi hòm thư góp ý có tin nhắn liên quan đến cô, hiền giả Nữ Hoàng đều tự mình kiểm tra.” Trên trán của Hi Lạc toát ra vài giọt mồ hôi lạnh.
Đã xong.
Cô ta đã quên mất chuyện này.
“Nếu hiền giả Nữ Hoàng đã có lệnh, gia tộc Lineger nhất định phải phục tùng.” Tố Vấn đưa tay: “Mau trói tiểu thư Hi Lạc lại, nhớ kỹ, phải để cô ấy Tlăn* về đấy” * Trong tiếng Trung từ “cút” còn có nghĩa khác là “lăn”.
Cuộc tranh cử đại gia trưởng sẽ chính thức bắt đầu vào tháng mười.
Chỉ cần chưa bắt đầu tranh cử, người nắm quyền của gia tộc Lineger vẫn sẽ là Tố Vấn.
Hi Lạc không thể không tuân theo.
Những người khác cũng không thể nói gì hơn.
Nếu như là lúc trước, bọn họ không dám đắc tội với người của viện Hiền giả, tuyệt đối sẽ không dám làm gì Hi Lạc.
Nhưng bây giờ, là mệnh lệnh của hiền giả Nữ Hoàng.
Tay chân của Hi Lạc đều bị trói lại, giống như một cái bánh chưng.
Cô ta nghiến răng, gần giọng: “Tố Vấn!” Tố Vấn gật đầu: “Tốt rồi, bây giờ thì có thể lăn ra ngoài rồi, nhất định phải lăn về viện Hiền giả đấy.” Một trong số các hộ vệ bước lên đá một cước, đá Hi Lạc đi ra ngoài.
Chuyện này đối với Hi Lạc mà nói căn bản không là gì.
Cô ta đã được cải tạo gen, cường độ thân thể rất cao, đao thương cũng không thể làm khó cô ta chứ đừng nói đến mấy viên đá, mấy bậc thang.
Nhưng đây thật sự là một sự sỉ nhục, đặc biệt là khi đang có nhiều người nhìn vào như vậy.
Quản gia chỉ đành phải chạy theo sau, không dám quay đầu lại.
Đại sảnh hoàn toàn yên tĩnh.
“Ăn cơm thôi” Tố Vấn ngồi xuống trước bàn ăn: “Ngày mai còn phải tổ chức tiệc cho Yểu Yếu, nhất định phải làm cho đàng hoàng.” Những người khác lúc này mới dám cử động: “Vâng, Đại phu nhân.” Ở bên phòng điều khiển mạng W.
Lăng Vũ và Ninh Nhược vừa trở về sau bữa tối.
Anh ta nghỉ ngơi một lúc, sau đó tiếp tục làm việc.
Khi anh ta đang thao tác khóa tài khoản của một người đang viết bài xúc phạm các hiền giả thì phát hiện ra rằng thao tác này không thể thực hiện được.
Lăng Vũ ban đầu còn cho rằng mạng bị lỗi, nên đã làm mới lại, nhưng vẫn không được.
Anh ta nhấp vào mục quyền quản lý của mình.
Tất cả trống rỗng, chỉ còn lại có một dòng chữ màu đỏ.
[Tài khoản của bạn đã bị vô hiệu hóa 30 ngày.
Trong thời gian bị vô hiệu hóa, bạn không thể sử dụng bất kỳ chức năng nào!] Lăng Vũ lập tức tỉnh rượu, sắc mặt đại biến.
Anh ta là quản trị viên mà.
Người nào đã vô hiệu hóa tài khoản của anh ta?
Có, hiền giả Ẩn Giả có thể, nhưng hiền giả Ẩn Giả đã không tự mình quản lý mạng W trong một thời gian dài.
Chuyện này rốt cuộc là thế nào?
Trên đầu Lăng Vũ túa ra mồ hôi lạnh, bên tai ù đi.
Ngay lúc này đây, một bức thư khẩn cấp hiện lên.
Đó là một lời nhắc nhở.
[Vai trò quản trị viên của bạn đã bị xóa.] Phía dưới là hai dòng tin tức.
Thời gian thực hiện: 13 giờ 34 phút, ngày 6 tháng 9.
Nhân viên vô hiệu hóa: Thần Toán.
Thời gian chỉ mới hai giây trước, mà nhân viên thực hiện lại là...
Thần Toán, một trong những người sáng lập mạng W, cũng là chủ sở hữu của tài khoản sáng lập.