Chương 747 Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


Chương 747 VẢ MẶT, HIỀN GIẢ NỮ HOÀNG ối với một gia tộc lớn như Lineger, các hộ vệ đều được mặc đồng phục Ð đặc biệt.


Beau có thể phân biệt được ngay chỉ bằng một cái liếc mắt.


Gia tộc có rất nhiều hộ vệ, Beau không có tâm trạng để quan tâm đến những kẻ tôi tớ ấy.


Nhưng hộ vệ trưởng thì chỉ được mấy người.


Mà người hộ tống Doanh Tử Khâm tiến vào chính là người có giá trị sức mạnh cao nhất, hơn nữa chỉ vâng lời đại gia trưởng các đời, những người thuộc dòng chính khác không thể nào sai khiến được.


Mắt Beau dán chặt vào người cô gái.


Tại sao hộ vệ trưởng, người chỉ nghe theo.


mệnh lệnh của đại gia trưởng và Đại phu nhân, lại đi theo Doanh Tử Khâm vào trong?


Ngay lập tức, một ý nghĩ vô cùng khó tin nảy ra trong đầu cô ta.


Bàn tay Beau run lên, cô ta đã nhìn thấy tin tức mới được đề cử của mạng W.


Dòng đầu tiên và bắt mắt nhất chính là “Đại tiểu thư gia tộc Lineger, Doanh Tử Khâm..


Còn tài khoản cấp SS đó đã đổi chữ ký thành “Chào mừng Đại tiểu thư về nhà”.


“Bùm” một tiếng, đầu óc Beau trở nên trống rỗng.


Chỉ còn lại ba chữ “Đại tiểu thư” luẩn quẩn không ngừng.


Doanh Tử Khâm chính là đứa con gái mà Tố Vấn đã tìm về sao?


Đùa kiểu gì thế?


Giống như có hàng vạn con kiến đang gặm nhấm cõi lòng cô ta, dù thế nào Beau cũng không muốn tin vào những gì cô ta nhìn thấy.


Đúng lúc này, Thanh Cửu mới kể lại chuyện đã xảy ra.


Cuối cùng, bà ấy dịu giọng lên tiếng: “Bạn Doanh là Đại tiểu thư của nhà Lineger, em ấy không cần phải ăn trộm bí mật của một công trình bình thường” Quả thật, những bí mật của công trình này được truyền ra ngoài thành phố, chắc chắn sẽ thúc đẩy sự phát triển của khoa học kỹ thuật.


Nhưng trong viện nghiên cứu, nó thậm chí không được xếp vào hàng phát minh cấp trung.


Mạc Phong cũng chỉ cảm thấy sấm sét giáng xuống giữa trời quang, lui về phía sau một bước với vẻ không thể nào tin nổi: “Cô ta?


Là Đại tiểu thư gia tộc Lineger ư?” Làm thế nào mà có chuyện đó được?


Một thường dân trong nháy mắt biến thành Đại tiểu thư sao?


Mạc Phong cũng không thể chấp nhận việc này.


Khóe miệng ông ta giật giật, nụ cười có phần khó coi: “Gia tộc Lineger có nhầm.


lẫn gì rồi phải không?” Nếu Doanh Tử Khâm là Đại tiểu thư thì ông ta chú ý đến Beau để làm cái gì?


“Giáo sư Mạc Phong, để tôi nhắc nhở cậu một câu.” Viện trưởng Norman đẩy gọng kính, giọng nói ôn tồn: “Cậu ở trong Viện nghiên cứu nhiều năm như vậy, xưa nay cũng thường xuyên tiếp xúc với những người quyền quý.” “Có lẽ cậu cũng biết đối với một gia tộc vị trí Đại tiểu thư có ý nghĩa như thế nào.” Mạc Phong vừa nghe, cơ thể liền chấn động, mồ hôi lạnh trên trán chảy ra: “Viện trưởng...” Trong số những người cùng trang lứa, Đại tiểu thư và Đại thiếu gia là người có địa vị cao nhất.


Có thể nói, Doanh Tử Khâm còn có quyền quyết định sống chết của cả Beau.


Hai người hoàn toàn không cùng đẳng cấp.


“Giáo sư Mạc Phong, lợi ích đương nhiên là quan trọng, nhưng hiện tại không thể chỉ có lợi ích.” Viện trưởng Norman lạnh nhạt lên tiếng: “Tôi thấy tâm trạng.


cậu có vẻ không tốt lắm, nghỉ ngơi một chút, điều chỉnh lại vài ngày đi” Gái gọi là nghỉ ngơi có nghĩa là tạm ngừng công việc.


Mạc Phong ngẩn ngơ rời khỏi văn phòng làm việc của viện trưởng, bước chân có phần nặng nề.


Đầu óc ông ta vẫn còn đang lơ mơ.


Làm thế nào mà Doanh Tử Khâm lại trở thành Đại tiểu thư cơ chứ?


Beau cũng bước đi theo, cô ta mấp máy môi: “Thưa thầy, thầy...” Giọng nói ấy khiến Mạc Phong bừng tỉnh lại.


Ông ta liếc nhìn Beau, đột nhiên phát hiện cô ta không còn dễ mến như trước.


“Viện trưởng đã tạm dừng công việc của tôi, hiện tại tôi không thể dẫn dắt em được” Mạc Phong hít sâu một hơi, cố gắng khiến giọng điệu của bản thân trở nên hòa hoãn: “Em tự mình chuẩn bị cho thí nghiệm hai ngày sau đi.” Nói xong, ông ta vội vàng rời đi như thể sợ bị chặn lại.


Nét mặt của Beau trở nên khó coi, cô ta siết chặt nắm tay.


Đây là lần đầu tiên Mạc Phong lạnh nhạt với cô ta như vậy.


Địa vị vừa thay đổi, tất cả mọi thứ đều khác đi.


'Tên tiểu nhân nịnh nọt bợ đỡ!


Beau mím môi, ôm máy tính bước ra ngoài.


Các học viên của viện nghiên cứu.


đã túm năm tụm ba lại với nhau, vẻ mặt tất cả đều rất phấn khích.


“Thật sự không nhìn ra đấy, không ngờ bạn Doanh lại là Đại tiểu thư, che giấu kín thật.” “Nghe nói cô ấy và phu nhân Tố Vấn cùng đi ra ngoài thành bắt phạm nhân rồi, chính là cái người bị xét xử lúc sáng đấy." “Buồn cười chết tôi rồi, con ngốc Thiên Yên kia vừa tung tin đồn thất thiệt, chân sau đã bị gia tộc Lineger tìm tới tận cửa, trói cô ta đưa đến tòa án xét xử rồi.


Tôi thật sự muốn biết sau khi hay tin bạn Doanh là Đại tiểu thư, liệu cô ta có còn la liếm Beau nữa không?” Rõ ràng, việc Doanh Tử Khâm là Đại tiểu thư của gia tộc Lineger đã lan truyền khắp cả viện nghiên cứu.


Beau vừa ra ngoài, trong nháy mắt đã thu hút rất nhiều ánh mắt soi mói, như thể bị kim đâm vào sau lưng, khiến người ta không cách nào chịu đựng nổi.


Đúng ngay lúc này, các hộ vệ đã hộ tống cô gái đến trước tòa nhà phòng thí nghiệm.


Còn cô ta lại cô đơn một mình phía bên này, ngay cả Mạc Phong cũng.


đã rời đi.


So sánh giữa hai người, cuối cùng Beau không thể chịu đựng được nữa.


Cô ta thình lình tiến lên một bước, ánh mắt lạnh giá: “Hẳn là cô đã biết chuyện từ sớm rồi đúng không?


Suốt ngày giả vờ như chẳng biết gì cả vui lắm có phải không?” Bước chân của Doanh Tử Khâm khựng lại.


Đệ Ngũ Nguyệt không phanh kịp nên đập đầu vào lưng cô, kêu đau một tiếng, nghi ngờ liếc nhìn Beau đang vô cùng tức giận: “Đây là ai?” “Người không liên quan” Doanh Tử Khâm đỡ lấy cô ãy, bất đắc dĩ: “Đi đường đừng nghĩ đến tiền, nhìn vào đường ấy.” Đệ Ngũ Nguyệt vò đầu bứt tai.


Cô ấy thật sự đang nghĩ về việc rốt cuộc phải làm thế nào để nạy một cục vàng mang về, hoặc là trực tiếp di chuyển giường đi luôn.


“Tiểu thư Beau, xin hãy chú ý lời nói của cô.” Vẻ mặt hộ vệ trưởng lạnh lùng: “Đây là Đại tiếu thư; cô phải hành lễ đấy!” Beau thầm oe một tiếng trong lòng, gần như nghẹt thở đến mức muốn nổ tung.


Nhưng lại không thể không cúi đầu: “Chào chị.” “Gọi vậy già quá rồi.” Cuối cùng Doanh Tử Khâm cũng ngẩng đầu lên: “Tôi trẻ hơn cô.” Biểu cảm của Beau ngay lập tức vụn vỡ.


“Đúng, đúng, đúng, sư phụ của tôi trẻ tuổi hơn cô, xinh đẹp hơn cô, lại có làn da đẹp hơn cô” Đệ Ngũ Nguyệt bỗng nhiên hăng hái bắt đầu ba hoa nói luyên thuyên: “Quan trọng nhất là, có tiền!” Đó chính là cuộc sống trong mơ của cô ấy.


Biểu cảm của Beau đã hoản toàn vỡ.


tan, ngay cả vẻ thanh lịch trên mặt cũng không thể giữ vững được nữa.


“Ä trà xanh kia, giả vờ không được nữa hả?” Đệ Ngũ Nguyệt hừ một tiếng, không thèm nhìn tới Beau nữa, vui vẻ đuổi theo cô gái: “Ây ấy, sư phụ, chờ con với.” “Sư phụ, bây giờ người giới thiệu cái anh đang nằm trên chiếc giường vàng kia cho con được không, con muốn sờ tiền quá.” Các hộ vệ phớt lờ Beau và đi theo sau Doanh Tử Khâm.


Các học viên xung quanh đã nhìn thấy hết toàn bộ cảnh tượng ấy, bọn họ đưa mắt nhìn nhau.


Có người hả hê trên nỗi đau của người khác.


“Bây giờ Beau không thể lấy xuất thân và địa vị ra để đàn áp Doanh Tử Khâm nữa rồi.


Lần này Doanh Tử Khâm trở lại, gia tộc Lineger sẽ chẳng quan tâm đến cô ta nữa đâu.” “Không phải thế sao?


Ngày nào cũng lải nhải chuyện thường dân với quý tộc bên miệng, trước kia Thiếu Ảnh là người của gia tộc họ Ngọc, hiện tại là người gia tộc Lineger mà cũng không kiêu ngạo như cô ta.” Có rất nhiều học viên từng lấy lòng Beau, bây giờ đều rất hối hận về điều đó.


Xưa nay Beau luôn kiêu căng ngạo mạn, khó hầu hạ.


Mặc dù Doanh Tử Khâm lạnh lùng dửng dưng, nhưng chỉ cần chân thành tiếp xúc với cô, sẽ nhận ra rằng cô rất dễ gần.


Vì Beau nên bọn họ đã đắc tội Doanh Tử Khâm, đúng là mù quáng mà.


Tất nhiên Beau có thể nhận ra những học viên đó đang suy nghĩ gì.


Cô ta siết chặt nắm tay, nhìn theo bóng lưng của cô gái.


Ánh mắt cô ta trở nên u ám, cô ta cười chế nhạo: “Kiêu ngạo cái gì, qua mấy ngày nữa cô sẽ không cười được đâu.” Nếu không có gì bất ngờ thì vào tháng tới, viện Hiền giả sẽ ra lệnh bầu lại đại gia trưởng.


Đến lúc đó, quyền lực của Tố Vấn và Doanh Tử Khâm sẽ bị lấy lại.


Cô ta chỉ cần kiên nhẫn một thời gian.


Nhị phu nhân nói đúng, cô ta không thể nóng nảy như vậy.


Beau hít một hơi thật chậm và rời khỏi viện nghiên cứu.


x.* Đêm hôm ấy, thành Thế Giới náo loạn.


Viện Hiền giả vẫn im lặng như trước.


Trong cung điện ở tầng thượng.


Leroy đóng sách lại: “Tôi nhớ ra rồi, Doanh Tử Khâm này chính là con ngựa đen của viện Công trình, đúng không?” Dùng tay đỡ chiếc vương miện, cô ta cúi đầu nhìn bức ảnh của cô gái, hơi híp mắt lại.


“Đúng thế, thưa Nữ Hoàng đại nhân.” Quản gia kính cẩn nói: “Theo như thông tin chúng tôi điều tra được, thật ra nhà Lineger đã tìm thấy cô ấy từ lâu rồi, chỉ có điều là bọn họ đã che giấu thân phận và đưa cô ấy đến viện nghiên cứu trước thôi.” “Sau khi tìm ra tất cả đầu sỏ gây tội thì mới công bố thân phận.” Đây là thông tin giả do Tố Vấn gửi tới sau đó.


“Ừm, đúng lúc vào tháng chín tôi sẽ gặp cô ta” Leroy lạnh nhạt đáp một tiếng: “Chẳng phải có thành viên của nhà bọn họ muốn gặp tôi à?


Hiện tại có thể dẫn vào rồi đấy.” Quản gia lùi lại một cách kính cẩn.


Bên ngoài viện Hiền giả.


Mạc Khiêm hoàn toàn không có ý định quan tâm đến tin tức trên mạng W.


Ông ta châm thuốc, đứng ngồi không yên.


Kể từ sau khi nhận được sự cho phép của hiền giả Nữ hoàng, ông ta vẫn luôn đợi bên ngoài viện Hiền giả.


Hiển nhiên gia tộc Lineger là gia tộc đẳng cấp hàng đầu của thành Thế Giới.


Nhưng ở trước viện Hiền giả thì bọn họ cũng không khác gì những cư dân bình thường khác.


Gặp mặt hiền giả là việc cực kỳ khó khăn, có người xếp hàng hơn mười năm mà chưa chắc đã được phép đặt chân vào viện Hiền giả.


Cho nên Mạc Khiêm cũng có chút kinh ngạc, ông ta chỉ phải xếp hàng bốn ngày mà đã được hiền giả Nữ Hoàng gặp rồi.


Một tiếng “bíp” vang lên, một chiếc thang máy đáp xuống từ lối đi được bảo vệ bởi các ky sĩ.


Cửa mở, quản gia đi ra: “Ngài Mạc Khiêm, Nữ Hoàng đại nhân có lời mời.” “Nữ Hoàng đại nhân bận rộn công việc, ngài chỉ có một phút đồng hồ.” Mạc Khiêm đi theo quản gia vào thang máy, liên tục đáp lời: “Đủ rồi, một phút là đủ rồi” Ông ta đến đây chỉ để báo cáo về nhóm máu của Doanh Tử Khâm với viện Hiền niễthôn,


  • Trước
  • Sau