Chương 720 Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


[/1/49//17///) THỂ HIỆN THỰC LỰC, GẶP ĐƯỢC DOANH TỬ KHÂM Ở HIỆN TRƯỜNG gười quản gia cũng có khá nhiều hiểu biết về nước Hoa.


Mặc dù tin tức giữa thành Thế Giới với bảy châu lục và bốn đại dương.


đã bị chặn lại trong nhiều năm, nhưng rốt cuộc thì tất cả đều đang ở trên Trái đất.


Là gia tộc đứng đầu thành Thế Giới, gia tộc Lineger cũng cần thu thập thông tin từ các bên khác.


Là một trong những đại đô thị quốc tế ở nước Hoa, thành phố Hộ cũng khá nổi tiếng.


Nhưng nhà họ Doanh?


Quản gia lục tìm trong đầu của mình rất lâu, nhưng không tìm được một chút tin tức nào.


Gia tộc quốc tế thì ông ta mới chỉ nghe nói có gia tộc Laurent.


Đầu tiên là bởi vì gia tộc Laurent độc quyền kinh tế toàn cầu, thứ hai là vì có các chỉ nhánh của gia tộc Laurent ở thành Thế Giới này.


“Đúng, nhà họ Doanh” Giọng điệu của Tố Vấn có chút tiều tuy: “Còn bên phía châu Âu, bắt đầu điều tra cho tôi từ chỗ cửa ra vào ở hải vực.” Năm đó, đi cùng với Lộ Uyên ra ngoài chấp hành nhiệm vụ là một đội hộ vệ tỉnh anh nhất gia tộc Lineger.


Sau đó, tin tức truyền về, không chỉ Lộ Uyên mất ib,nrô 0sềm lộ điệi i19 cổ aãmsitf êm ciÐp liết: leo giờm đi Cfn 0z đi lộ vệ cận thân của Lộ Uyên - Thanh Lang.


Xét về sức chiến đấu, Thanh Lang chắc chấn đã đạt cấp bậc thống lĩnh của bốn đoàn ky sĩ, thế nhưng cũng đã bỏ mạng.


Doanh Tử Khâm nói đúng, chuyện này còn khó khăn hơn những gì bà nghĩ.


Ngoại trừ viện Hiền giả, Tố Vấn cũng không nghĩ ra còn ai khác.


Nhưng bà ấy nhất định phải điều tra ra được.


Bà ấy cũng muốn biết, rốt cuộc là ai đã gửi cho Sinai tin nhắn có con dấu của Lộ Uyên kia.


Nếu như là kẻ địch, chứng tỏ rằng tin nhấn này chỉ để dẫn dụ §Sinai ra ngoài, để hắn tấn công Sinai.


Sắc mặt của Tố Vấn dần tối lại.


Thực ra nội tâm của bà ấy cũng biết rõ là không thể nào, dù sao là chính bà ấy đã tự tay chôn đứa bé, nhưng vẫn không chịu nổi được động tĩnh lạ thường trong lòng mình.


Nghe thấy câu này, quản gia chần chừ một chút: “Đại phu nhân, sau khi bà hôn mê, bổn gia cũng đã phái người ra khỏi thành để điều tra rồi, nhưng không điều tra được gì cả.” Vốn dĩ, trình độ khoa học kỹ thuật của bảy châu lục và bốn đại dương đã tụt hậu hơn so với thành Thế Giới.


Hai mươi năm trước, mới vừa bước vào thế kỷ 21, Internet thậm chí còn chưa được phổ cập.


Mặc dù lấy ra thiết bị truy tìm công nghệ cao, thì cũng khó có thể tìm thấy bất kỳ manh mối hữu ích nào.


“Hơn nữa theo đánh giá của các thiết bị khi đó, đại gia trưởng tuyệt đối chưa hề ra khỏi thành Thế Giới mới phải.” Quản gia mấp máy môi, trong lòng cũng rất là khó chịu: “Con chip không hoạt động, dữ liệu bị mất và chúng tôi không thể nào phán đoán liệu đại gia trưởng có tử vong hay không.” Ánh mắt Tố Vấn trở nên lạnh lùng, giọng nói đột nhiên đanh lại: “Ông ấy chưa chết!” Quản gia hoảng sợ, lại quỳ xuống: “Đại phu nhân, thuộc hạ nói lỡ lời.” “Được rồi, mau chóng đi điều tra” Tố Vấn thu lại ánh mắt, giữa lông mày thoáng hiện chút mỏi mệt: “Không điều tra ra được gì thì cứ tiếp tục.” Chuyện đã xảy ra rồi, dù có cố gắng xóa sạch dấu vết đến mấy đi chăng nữa, chắc chắn vẫn sẽ có điều gì đó bị bỏ sót lại.


Quản gia nhận lệnh: “Vâng, Đại phu nhân.” Hôm sau.


Viện Công trình đăng một đợt dự án thí nghiệm mới.


Có hai dự án thí nghiệm cấp S, một là dự án vũ khí laser do Doanh Tử Khâm phụ trách, một cái khác là dự án chế tạo loại phương tiện giao thông mới do.


Beau đảm nhận.


Còn lại là một vài thí nghiệm cấp A và B.


Beau nhìn vào thông báo trên màn hình lớn, đôi môi của cô ta mím lại.


Cô ta đã ở viện nghiên cứu bao nhiêu năm thế nhưng đến tận năm ngoái cô ta mới nhận được dự án cấp S đầu tiên của mình.


Còn Doanh Tử Khâm bước vào đây chỉ mới hơn một tháng, đã đạt đến trình độ như cô ta.


Mạng W miêu tả Doanh Tử Khâm như một con ngựa ô cũng không phải quá lời.


“Beau, Mervin đã mất tích, không để lại bất cứ dấu vết gì” Mạc Phong nhíu mày: “Còn tám sát thủ cấp A của căn cứ Black cũng biến mất không chút động tĩnh nào.” Sắc mặt Beau biến đổi: “Căn cứ Black?” Căn cứ Black là một thế lực ngầm ở thành Thế Giới, tập hợp rất nhiều sát thủ.


Những sát thủ này cũng từng tiếp nhận đơn hàng ám sát các thành viên trong gia tộc Lineger, nhưng cuối cùng đều không thành công.


“Đúng vậy, nghe nói mấy ngày gần đây người nắm quyền của văn cứ Black đã thay đổi” Mạc Phong dặn dò một câu: “Những ngày tới em đừng đi đâu cả, ra khỏi viện nghiên cứu thì lập tức đi thẳng về gia tộc Lineger, để tránh xảy ra chuyện.” Vẻ mặt Beau có phần nghiêm trọng, gật đầu: “Em biết rồi, thưa thầy.” “Nhiệm vụ cấp S và nhiệm vụ cấp A không phải là cùng một loại cấp bậc.” Mạc Phong tất nhiên biết mình học trò của mình đang suy nghĩ gì, ông ta nhẹ nhàng nói: “Tỷ lệ thất bại cao tới 90%, lần này thầy sẽ chọn cho em tổ viên, tuyệt đối sẽ không để chuyện như lần trước lại xảy ra.” Beau mừng rỡ: “Em cám ơn thầy.” “Còn nữa, chuyện gia tộc của em..” Mạc Phong có chút bất mãn với Tố Vấn, nhưng ông ta cũng không có gan đối đầu với bà ấy, nên cũng không nói thêm nữa: “Đi thôi.” Cùng lúc đó.


Trong phòng thí nghiệm.


Doanh Tử Khâm đã nhận được rất nhiều đơn của các sinh viên để đăng ký tham gia dự án thí nghiệm, có đến chừng một trăm lá đơn.


Cô không có gánh nặng tâm lý nào cả, cứ thế mà chuyển tất cả các đơn đăng ký này đến thẳng cho viện trưởng Norman, nhờ ông ấy lựa chọn giúp.


“A Doanh, A Doanh ơi” Lúc này Sinai gọi điện thoại tới: “Viện trưởng cũng đã gửi cho tôi dữ liệu thí nghiệm, tôi sẽ gửi cho cô ý kiến riêng của mình.” “Được.” Doanh Tử Khâm gật đầu: “Gần đây cô thế nào rồi?” Giọng điệu vui vẻ của Sinai đột nhiên xìu xuống: “Cũng tạm, vẫn như vậy, tôi...


áI" Ánh mắt Doanh Tử Khâm thay đổi: “Làm sao vậy?” Sinai trong biệt thự lập tức che mắt, lớn tiếng nói: “Tại sao anh không mặc quần áo?!” Mặc dù cô ấy bị thuốc luyện kim ảnh hưởng đến thần kinh, tính cách của cô ấy cũng đã thay đổi, nhưng dù cho cơ thể của cô ấy có bị teo nhỏ thì cô ấy vẫn là một người phụ nữ trưởng thành.


“Thế nào là không mặc?


Không phải có áo choàng tắm đây còn gì?” Norton quỳ một gối xuống đất, giơ tay tùy tiện vò rối tóc của cô ấy: “Cô nhóc, thứ mà cô chú ý thật là kỳ lạ đấy.” “Tôi nhớ là cô còn xem tạp chí thời trang nữa mà, hơn nữa, cô còn là một cô nhóc thì thẹn thùng cái gì” Khi hắn nói chuyện, nước vẫn nhỏ xuống theo tóc, men xương quai xanh chảy xuống ngực, cơ bụng, cuối cùng chui trong chiếc áo choàng tắm quấn quanh e0.


Khoảng cách gần như vậy, thậm chí cô ấy có thể cảm nhận được nhiệt độ trên Mặt của Sinai lập tức đỏ bừng.


Tạp chí và nhìn tận cảnh, sao có thể giống nhau?


Norton lại không hề để tâm.


Hắn đã đứng lên, cầm lấy điện thoại.


“A lô” Giọng nói lạnh lùng có phần lười biếng của Norton vang lên: “Để tôi nói cho cô một chuyện này, ngày hôm qua Leroy đã tổ chức một cuộc họp của các hiền giả, tôi cũng tham gia.” Sự chú ý của Doanh Tử Khâm liền quay về hướng đó: “Ừm?” “Bọn họ nói rằng rất có thể sắp xảy ra Thánh chiến lần hai” Norton nhún vai: “Dù sao tôi sẽ không tham gia đâu, đúng là biết mơ mộng hão huyền, lại còn muốn tôi làm trợ thủ của bọn họ?” Cũng chỉ Doanh Tử Khâm có thể sai khiến hắn, những người khác cũng xứng?


“Thánh chiến lần thứ hai?” Doanh Tử Khâm nheo nheo đôi mắt: “Tôi biết rồi, cuối năm.” Norton nhíu mày: “Cuối năm là cô có thể khôi phục thực lực rồi, rất nhanh thôi” “Không coi là đỉnh phong được.” Doanh Tử Khâm thoáng trầm mặc: “Tôi còn thiếu một vật.” “Nói nghe thử xem, tôi có thể giúp cô tìm ở viện Hiền giả xem, có điều cô đang iEmaleif “Làm thí nghiệm.” “Ách” Norton lại sờ cằm: “Tôi nói này, cô thật sự đổi nghề rồi hả?


Không làm thần học nữa mà làm khoa học?” Doanh Tử Khâm giương mắt: “Làm cả hai, không được sao?” “Xin lỗi, tôi sai rồi” Norton rất nhanh nhận sai, hắn lười biếng nói: “Tôi đi nấu cơm” Doanh Tử Khâm: “...


Từ lúc nào mà anh biết nấu cơm rồi thế?” “Ồ, vừa mới học thôi” Norton nói: “Tuy nhiên tay nghề cũng không tốt lắm” Doanh Tử Khâm lúc này mới nhớ tới tiếng kêu lúc trước của Sinai, nhíu mày: “Tôi đã từng nói với anh là cơ thể của cô ấy chỉ bị teo nhỏ lại thôi không?


Cô ấy vẫn là người trưởng thành” “Thì sao nào, bây giờ cô ấy là một cô nhóc con.” Norton không để tâm nói: “Trong mắt tôi không phân biệt nam nữ, trẻ con chỉ dùng để chơi mà thôi, này, trả cô điện thoại.” Sinai nhận lại điện thoại, rưng rưng nói: “A Doanh, hắn bắt nạt người ta, hắn nấu cơm kinh lắm.” Doanh Tử Khâm đưa tay chống trán.


EDietricoireiiso'SnmichinlirroinhrnirrroEchrrr Kết thúc cuộc nói chuyện, Doanh Tử Khâm bắt đầu vẽ sơ đồ phác thảo của vũ khí laser.


Cô không có hứng thú gì đối với vũ khí, đợi khi trở về nước Hoa có thể mang nó cho Ôn Thính Lan.


Bên khác.


Viện trưởng Norman nhận được thư của Doanh Tử Khâm khi trên đường trở về viện nghiên cứu.


Nhưng đúng lúc này, một con robot khổng lồ mất kiểm soát đột ngột từ ngã tư Tẽ vào.


Xung quanh có tiếng la hét sợ hãi vang lên.


Đến khi viện trưởng Norman phát hiện, ông ấy chưa kịp lấy vũ khí mang theo trên người ra thì con robot khổng lồ đã lao thẳng vào người ông ấy.


Vẻ mặt của viện trưởng Norman thay đổi, ông ấy thầm nói một câu không hay rồi.


Mặc dù ông ấy quanh năm rèn luyện sức khỏe nhưng toàn bộ thân của con robot khổng lồ kia đều được làm bằng kim loại quý hiếm.


Bộ xương già nua này mà bị nó va phải thì chỉ có nước tàn tật.


Viện trưởng Norman vô thức tránh sang một bên, đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý mình sẽ bị thương, thế nhưng chân ông đột ngột tự động di chuyển, giẫãm lên vật thể kiến trúc ngay bên cạnh rồi bật lên cao.


Phản ứng đầu tiên của ông là ngẩn ra thế nhưng sau đó ông nhanh chóng hành động, chỉ chớp mắt ông đã rút pháo laser ra bắn thẳng vào con robot khống lồ.


“Uỳnh!” Một tiếng vang thật lớn vang lên, con robot khổng lồ ngay lập tức biến thành tro bụi, bay lễ tả xuống đất.


Ôi cha mẹ ơi!


Viện trưởng Norman cũng khá bối rối.


Làm thế nào mà ông ấy tránh được con robot khổng lồ đang mất khống chế vừa rồi?


Dường như có một luồng sức mạnh không thể giải thích được bộc phát từ trong cơ thể ông ấy, cả người ông.


ấy bỗng trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.


Viện trưởng Norman sờ lên đầu.


Nếu như không phải cảm nhận một cách rõ ràng, ông ấy còn tưởng rằng là bởi vì tối qua mình đã xem quá nhiều phim võ hiệp cổ xưa với cháu gái của mình.


Ông ấy cảm nhận lại một lần nữa, vẻ mặt dần dần trở nên nghiêm túc, cấp tốc đi về viện nghiên cứu.


Mãi cho đến lúc tới được phòng thí nghiệm rồi, viện trưởng Norman mới thở phào nhẹ nhõm.


“Thầy” Doanh Tử Khâm tỉnh tường chú ý tới vết trầy xước trên cánh tay ông ấy: “Thầy bị thương ạ?” “À, chuyện nhỏ thôi” Viện trưởng Norman khoát tay áo, rất hưng phấn: “Trò Doanh, tôi có thể bay rồi!” Doanh Tử Khâm: “...” Quả nhiên là thầy nào trò nấy.


Tính cách của Sinai sau khi bị teo nhỏ, chỉ e là giống với viện trưởng Norman.


“Thầy, em sẽ dạy cho thầy vài loại thuật phòng thân.” Doanh Tử Khâm để tài liệu xuống: “Thầy hãy nhìn cẩn thận, tuy rằng tính công kích không mạnh, nhưng rất dễ dàng cho việc chạy trốn” Viện trưởng NÑorman đến tuổi này, đã quá muộn để tu luyện cổ võ.


“Được được.” Viện trưởng Norman đặt hai tay lên đầu gối: “Em làm đi.” Một giây sau, ông ấy đã thấy cô gái vi phạm định luật vạn vật hấp dẫn, nhún chân một cái rồi bay thẳng lên không trung.


Trong vài giây, cô đã di chuyển từ bên trái sang bên phải của phòng thí nghiệm.


Phòng thí nghiệm này rất lớn, chiều dài chừng ba trăm mét.


Doanh Tử Khâm thu lực, dừng lại, rất kiên nhẫn nói: “Thầy à, thầy đã nhìn rõ chưa ạ?” Viện trưởng Ñorman: “...” Ông ấy đã bị choáng váng.


Đây chính là thực lực của học trò ông ấy sao?!


Ông ấy xoa xoa đôi bàn tay: “Gì gì ấy nhỉ, em làm lại một lượt đi?” Ba tiếng sau, viện trưởng Norman ngồi phịch xuống sàn: “Không luyện nữa, không luyện nữa.” “Ngày mai chúng ta tiếp tục huấn luyện” Doanh Tử Khâm đưa tới một viên kẹo, còn đặc biệt khuyến khích: “Thầy cố gắng lên” Viện trưởng Ñorman: “...” Cuối cùng ông ấy cũng biết đó không phải là kẹo rồi.


x.* Ba ngày sau.


Cuộc đấu giá lớn nhất mỗi năm một lần được tổ chức tại phòng đấu giá Laurent.


Cũng chỉ có 3000 tấm vé vào cửa, rất nhiều người đều không đi được.


Nhưng Beau theo thói quen sẽ phát sóng trực tiếp và cư dân mạng từ sớm đã kéo nhau rất đông đến phòng phát sóng trực tiếp của cô ta để xem cuộc đấu giá này.


Cô ta cũng lấy lại phần nào sự nổi tiếng bị mất vào tháng trước.


Trái tìm của Beau cuối cùng đã nhận được một chút an ủi.


Khi đang phát trực tiếp thì đột nhiên xuất hiện một dòng bình luận viết chữ đậm và màu đỏ.


[Di chuyển sang phải!


Di chuyển sang phải!] Phía sau lại có nhiều bình luận liên tiếp xuất hiện.


[Nhanh nhanh nhanh, di chuyển bên phải một chút!] Bên phải?


Bên phải xảy ra chuyện gì?


Beau ngẩn người.


Cô ta không thể hiểu được, nhưng tay cũng vô thức điều chỉnh máy quay một chút.


Khung bình luận đang yên lặng trước đây bỗng trở nên sống động.


[A aa a, thấy được rồi, thấy được rồi!] [Doanh tiểu thư mua bộ quần áo này ở đâu vậy?


Nó đẹp quá, eo này, chân này và ngực này, wow!] [Tiểu thư Beau, cô đến gần một chút đi.] Beau biến đối sắc mặt.


Cô ta vừa quay đầu, đã nhìn thấy Doanh Tử Khâm, Diệp Tư Thanh và một vài học viên đang đi vào từ một cánh cửa khác.


“Buổi lễ bay thử vào cuối tháng trước, đội B đã thành công xuất sắc nên giáo sư hướng dẫn ở viện đã cho đội B vé tham gia hội đấu giá Laurent” Beau lên tiếng, mặt không chút biểu cảm: “Vé của viện cho là khu B, tôi ngồi ở khu A, một lát nữa sẽ không thể quay được, nên bây giờ quay cho các bạn nhiều một.


chút nhé." Khu B và khu A chỉ cách nhau một bậc, nhưng sự khác biệt lại rất lớn.


Công dân hạng hai không được mua vé vào khu A.


[Haiz, cũng đành vậy, tuy rằng Doanh tiểu thư rất ưu tú, nhưng xuất thân của cô ấy vẫn còn kém một chút.] [Giới quyền quý cũng chỉ có một số tiểu thư như vậy, muốn chen vào trong đó.


khá khó khăn.] Beau dứt khoát hướng máy quay về phía cô gái và thậm chí zoom lại gần.


  • Trước
  • Sau