Chương 694 Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


Chương 694 QUỲ XUỐNG TRƯỚC MẶT DOANH TỬ KHÂM, KHÔNG NGÓC ĐẦU LÊN ĐƯỢC )) ã đến lúc này rồi mà vẫn ung dung điềm tĩnh như vậy.


Không biết nên nói là lâm nguy không loạn, có can đảm hay là nghé con mới sinh không sợ cọp nữa.


Nhưng vừa nhìn một cái, sắc mặt Beau đã thoắt cái trắng bệch.


“Quan tâm cô ta cầm gì làm gì” Tam phu nhân còn không thèm liếc nhìn: “Bắt lại” Trong phòng điều trị không có ai nhúc nhích, đám hộ vệ vừa chạy tới cũng chết.


sững tại chỗ.


Tam phu nhân thấy bất thường, khẽ nhíu mày: “Các cậu còn chờ gì nữa?


Không mau bắt cô ta lại đi?!” “Chị ba, uy phong của chị ghê gớm thật đấy" Một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Chị dám coi thường cả thủ lệnh của hiền giả cơ à, lại còn đòi bắt người nữa chứ.” Nghe thấy câu ấy, Tam phu nhân thay đổi sắc mặt, ngẩng phắt đầu lên.


Giấy trắng mực đen viết rất rõ ràng.


Nhất là hai chữ ký bên dưới cùng, thật chẳng khác nào lưỡi dao treo lơ lửng trên đầu.


Hiền giả Ẩn Giả, Hugh!


Hiền giả Chiến Xa, Norton!


Hai vị hiền giả cùng kết hợp ký thủ lệnh.


Ai dám không tuân theo?


Sắc mặt bác sĩ cũng trở nên tái nhợt.


Hai chân bà ta vô thức mềm nhũn rồi bỗng nhiên, bà ta quỳ phịch xuống đất.


Sau đó, những người khác trong phòng điều trị cũng lũ lượt quỳ theo.


Thủ lệnh của hiền giả, thấy lệnh như thấy người.


Sau khi thấy mà không quỳ lạy là đại bất kính.


Tam phu nhân bị ép phải quỳ xuống, hai mắt trợn to.


Bà ta mở to mắt nhìn tờ thủ lệnh kia, không thể nào tin nổi.


Sở dĩ gia tộc Lineger đại diện cho quyền thế chính là vì có thể dễ dàng mời được hiền giả.


Không giống gia tộc Ngọc, còn phải dựa vào quan hệ với thống lĩnh đoàn ky sĩ là Chu Sa mới có thể mời được hiền giả tới chữa trị cho Ngọc Thiệu Vân.


- Nhưng người gia tộc Lineger tiếp xúc nhiều nhất cũng chỉ có hiền giả Nữ Hoàng và hiền giả Giáo Hoàng.


Hai vị này?


“Chị ba, chị đừng quên, anh cả văn có thể trị quốc, võ có thể an bang” Sinai nhìn ra Tam phu nhân đang suy nghĩ gì, sắc mặt lạnh nhạt: “Anh ấy có giao tình với hiền giả là chuyện kỳ lạ lắm sao?” Lần này, không chỉ Tam phu nhân thay đổi sắc mặt mà ngay cả Mạc Khiêm cũng thoáng biến sắc.


Lộ Uyên Lineger.


Vị đại gia trưởng xuất sắc nhất trong lịch sử nghìn năm của gia tộc Lineger.


Lộ Uyên cũng là người duy nhất trong gia tộc Lineger có thể ganh đua cao thấp về mặt võ lực với thành viên dòng chính gia tộc Ngọc.


Năm đó, ông ấy nên duyên với Tố Vấn, nhận được lời chúc phúc của hiền giả và sự chúc mừng của tất cả cư dân thành Thế Giới.


Cũng vì có Lộ Uyên, địa vị gia tộc Lineger càng ngày càng vững chắc.


Đúng là Lộ Uyên từng đến Viện hiền giả không ít lần.


Nhưng cả Tam phu nhân và Mạc Khiêm đều không biết rõ ông ấy quen biết bao nhiêu vị hiền giả.


Tam phu nhân đổ mồ hôi lạnh ròng ròng.


Lộ Uyên đã mất tích lâu như vậy mà Sinai vẫn có thể mượn tên tuổi ông ấy để thuyết phục hai vị hiền giả sao?!


Hiền giả Ẩn Giả, người sáng lập mạng W, danh tiếng còn nổi hơn hiền giả Ma Thuật Sư.


Còn hiền giả Chiến Xa thì bọn họ mới chỉ đọc được trong sách vở, tên tuổi người đó đã trở thành một truyền thuyết.


Tam phu nhân hoàn toàn không để ý đến Doanh Tử Khâm.


Bà ta nghĩ Doanh Tử Khâm chỉ là trợ thủ của Dụ Tuyết Thanh nên mới vào được thành Thế Giới.


Đừng nói là hiền giả, ngay cả nhân vật lớn như thiếu chủ Liên minh hacker, cô cũng không thể nào quen biết.


Căn phòng hoàn toàn yên tĩnh.


Doanh Tử Khâm cầm thủ lệnh ký tên của hiền giả, cũng mang theo uy lực của hiền giả.


Tam phu nhân và Beau quỳ xuống trước mặt cô, đầu cũng không ngẩng lên được, cơ thể không ngừng run lên.


Chỉ cần một điểm này là biết, thủ lệnh tuyệt đối không thể bị làm giả.


“Là chúng tôi đường đột.” Mạc Khiêm lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên tĩnh, ông ta cũng vô cùng áp lực, giọng nói lắp bắp đứt quãng: “Nếu hai vị hiền giả đại nhân đã ra lệnh thì chúng tôi không quấy rầy nữa, xin toàn quyền giao Đại phu nhân cho hai vị.” Nói câu này, ngoài mặt ông ta rất phục tùng nhưng thực ra, ý ông ta là lỡ trong quá trình trị liệu, Tố Vấn xảy ra chuyện gì thì sẽ không mảy may liên quan gì đến bọn họ.


“Anh ba yên tâm” Sinai lạnh nhạt nói: “Chị dâu vốn không liên quan gì đến anh” Mạc Khiêm hơi ngượng nghịu, ông ta không nói gì nữa nhưng vẫn chỉ có thể quỳ.


Mười phút sau, Doanh Tử Khâm mới thả tay xuống, gấp thủ lệnh lại rồi cất đi.


Cảm giác áp bách quanh quẩn trong lòng mọi người bấy giờ mới biến mất.


Tam phu nhân lập tức xụi lơ, hai mắt đảo một vòng rồi cứ thế ngất đi.


Mạc Khiêm vội vàng đỡ bà ta dậy, đưa bà ta rời khỏi phòng điều trị.


Tố chất cơ thể Beau tốt hơn nhưng sắc mặt cũng trắng bệch như tờ giấy.


Cô ta khẽ mím môi, liếc nhìn cô gái một cái rồi mới vịn tường, khó nhọc đi ra ngoài.


Trong phòng điều trị chỉ còn lại ba người.


“A Doanh, tôi đã tắt tất cả camera trong phòng điều trị rồi” Sinai khẽ gật đầu với Doanh Tử Khâm: “Có cần bọn tôi ra ngoài không?” “Không cần” Doanh Tử Khâm lại cầm kim châm lên: “Không phải phẫu thuật gì lớn, cũng sẽ không mổ bụng đâu.” Sinai gật đầu một cái, ngồi xuống bên cạnh chăm chú nhìn cô trị liệu.


Lần này, tốc độ châm cứu của Doanh Tử Khâm không nhanh nữa, thậm chí có thể nói là rất chậm.


Lúc cô cắm cây châm thứ ba, ngón tay cũng hơi run lên.


Doanh Tử Khâm hơi nheo mắt, chậm rãi hít thở một hơi, tập trung tỉnh thần, tiếp tục cắm châm.


Lần này, tốc độ của cô nhanh hơn.


Tiếp theo, Sinai gần như khó bắt kịp tốc độ của cô gái.


Nhấc kim hạ kim, gần như đã luyện thành tàn ảnh.


Mười ba kim châm Quỷ Môn!


Thông qua châm cứu đả thông kinh mạch kinh lạc toàn thân bệnh nhân, làm thông khí huyết, thức tỉnh thần kinh, tiến đến điều chỉnh chức năng não bộ.


Chỉ cần cổ y thi triển châm pháp có y thuật cao siêu, tuyệt đối sẽ không xuất hiện bất cứ tác dụng phụ gì.


Đây là hiệu quả mà không có bất cứ loại thuốc nào có thể đạt được.


Một tiếng sau, Doanh Tử Khâm rút ra cây kim châm cuối cùng.


Sinai đang tập trung toàn bộ sự chú ý vào thiết bị, bỗng nhiên cô ấy đứng bật Rõ ràng cô ấy nhìn thấy đường hiển thị trên máy đo sóng não bắt đầu có dao.


động lớn, cuối cùng dần ổn định lại.


Máy đo sóng não cũng hoạt động theo nguyên lý giống như máy điện tim, chỉ khác là nó đo sóng não.


Trước kia, đường hiển thị trên máy đo sóng não này chỉ thỉnh thoảng mới có một chút dao động chứ bình thường, về cơ bản lúc nào cũng là đường thẳng tắp.


Điều này chứng minh ý thức của Tố Vấn đã khôi phục lại.


§Sinai ngây ngẩn tại chỗ, trong chốc lát không thể lấy lại tỉnh thần, hai mắt đỏ hoe.


Quả thực cô ấy không ôm hy vọng quá lớn, song không ngờ lại thấy hiệu quả nhanh đến vậy.


Doanh Tử Khâm thu dọn kim châm và ngân châm, tháo găng tay y tế rồi đứng Lúc cô định rời khỏi mép giường băng, bàn tay cô bỗng nhiên bị tác động bởi một nguồn sức mạnh rất lớn.


Chân Doanh Tử Khâm khựng lại, cô quay đầu, lần đầu tiên cảm thấy sượng cứng cả người.


Tay cô đang bị một bàn tay trắng đến mức gần như trong suốt túm chặt.


Là Tố Vấn.


Người phụ nữ vẫn đang nằm trên giường, hai mắt nhắm nghiền, chưa hề tỉnh lại.


Nhưng bà ấy đã có không ít phản ứng cơ thể, bàn tay còn lại cũng giơ lên như muốn túm lấy thứ gì đó.


Sinai hoàn hồn, con ngươi hơi co lại: “Chị dâu!” Tố Vấn đã hôn mê gần hai mươi năm, đây là lần đầu tiên xuất hiện động tác mạnh như thế này.


Doanh Tử Khâm không nhúc nhích, chỉ đứng im tại chỗ, mặc cho Tố Vấn kéo.


tay mình.


Khoảng năm phút sau, tay Tố Vấn mới trượt xuống.


Lần này Doanh Tử Khâm nắm lấy tay bà, đặt ngay ngắn lại trên giường.


Sinai đã bình tĩnh hơn một chút, cô ấy ngẩng đầu hỏi: “Chị dâu vẫn chưa tỉnh sao?” “Phải, bà ấy vẫn có chút kháng cự, bởi vì giấc mơ bà ấy tự vẽ ra cho mình rất đẹp.” Doanh Tử Khâm thoáng trầm mặc: “Một khi tỉnh lại, bà ấy sẽ phải đối mặt với tình cảnh cả chồng và con mình đều không còn nữa.” “Hai mươi năm trước, bà ấy đã đánh mất ý chí muốn sống, giờ muốn tỉnh lại thực sự có chút khó khăn.” “Hôm nay tôi đã thi triển mười ba kim châm Quỷ Môn để khôi phục lại ý thức của bà ấy: Doanh Tử Khâm nói tiếp: “Nhưng trong vòng bảy ngày chỉ có thể sử dụng mười ba kim châm Quỷ Môn một lần, nếu không tỉnh thần của bà ấy sẽ không chịu nổi.” “Bảy ngày nữa tôi sẽ lại đến, đánh thức toàn bộ cơ năng cơ thể của bà ấy là bà ấy sẽ tỉnh lại được.” Hai mươi năm rồi, kỳ tích vẫn sẽ xuất hiện.


Sinai dụi mắt một cái, tiến lên ôm lấy cô gái: “A Doanh, cảm ơn cô, thật sự rất cảm ơn cô.” “Trước hết cứ để bà ấy nghỉ ngơi đi” Doanh Tử Khâm nhìn Tố Vấn, lên tiếng: “Trong thời gian này chỉ cần truyền chất dinh dưỡng là được, có thể rút những.


thiết bị đặc biệt duy trì sự sống khác rồi.” Sau khi Tố Vấn khôi phục ý thức mà vẫn sử dụng những thiết bị này sẽ khiến bà ấy càng khó tỉnh lại.


Bởi vì việc lệ thuộc vào chúng đã trở thành bản năng, muốn dựa vào bản thân sẽ rất khó.


Thế nên vừa rồi cô dùng mười ba kim châm Quỷ Môn, cũng nhân tiện cắt đứt sự liên kết giữa Tố Vẫn và các thiết bị.


“Được” Sinai lập tức làm ngay.


Gần như chưa tới năm phút, tin tức Tố Vấn khôi phục ý thức đã lan truyền khắp gia tộc Lineger.


Cả gia tộc, tính cả người giúp việc, có hơn mười nghìn người đều biết cả.


Có những người già cả đã làm việc ở gia tộc Lineger mấy chục năm còn đích thân đi cảm ơn Doanh Tử Khâm.


Nhưng trong số đó lại không bao gồm mấy thành viên dòng chính khác.


“Mẹ, làm thế nào bây giờ?” Beau càng lúc càng phiền não: “Không ngờ con nhóc cổ y gì đó thật sự có thể đánh thức bác cả.” Ban đầu bọn họ ngăn cản Doanh Tử Khâm châm cứu cho Tố Vấn không phải vì sợ cô có thể cứu Tố Vấn tỉnh lại mà là sợ Doanh Tử Khâm chữa trị cho Tố Vấn làm bà ấy chết, Viện hiền giả nổi giận, liên lụy đến bọn họ cũng phải chịu phạt.


Nhưng không ngờ Tố Vấn lại thực sự sắp tỉnh!


Bảy đại lục bốn đại dương còn có sự tồn tại thần kỳ như cổ y sao?


Cứ nghĩ đến chuyện Tố Vấn sắp tỉnh lại, Beau lại thấy lòng đau như cắt.


Lộ Uyên mất tích, Tố Vấn hôn mê.


Hai mươi năm nay quyền lực của gia tộc mới rơi vào tay bọn họ và Tam phu nhân.


Đâu ai muốn bị đòi lại?


“Hoảng gì chứ, Tố Vấn tỉnh lại cũng không uy hiếp con được đâu.” Nhị phu nhân nghe vậy chỉ thản nhiên uống một ngụm trà: “Gia tộc không thể một ngày không chủ, bác cả của con đã mất tích quá lâu, chẳng khác nào đã chết.” “Bên Viện hiền giả đã sớm có dự định chọn lại đại gia trưởng, trong số con cháu thế hệ trẻ, ngoài con ra, những người khác hoàn toàn không có sức cạnh tranh” Beau cau mày: “Mẹ, mẹ quên rồi, còn có cô Sinai nữa.” Mặc dù Sinai là bề trên của cô ta nhưng tuổi tác Sinai không hề lớn.


“Sinai càng không thể” Nhị phu nhân khẽ lắc đầu: “Nó vô cớ rời khỏi gia tộc mười năm rồi, ngay cả thí nghiệm bên phòng nghiên cứu cũng bỏ bê, bây giờ biết đường về rồi à?” “Hơn nữa thể lực của nó vốn yếu ớt, không hề có giá trị võ lực, không so sánh được với con đâu.” Mặc dù gia tộc Lineger không coi trọng giá trị võ lực như gia tộc Ngọc nhưng nếu là đại gia trưởng của gia tộc thì giá trị võ lực vẫn chắc chắn là điều kiện bắt buộc.


Beau nghĩ ngợi một chút cũng cảm thấy mẹ mình nói đúng, cuối cùng mới khẽ cười: “Mẹ, vẫn là mẹ có cái nhìn sáng suốt.” Nhị phu nhân thở dài một hơi: “Nhưng đúng là cả nhà bác cả con có số mệnh không tốt, nếu con của bọn họ còn sống thì không biết sẽ xuất sắc như thế nào.” Hai kẻ mạnh kết hợp với nhau, gen đời sau sẽ không thể nào kém cỏi được.


Beau hờ hững nói: “Cũng may là chết rồi.” “Đúng vậy, cũng may là chết rồi” Nhị phu nhân nói: “Con cứ yên tâm chuẩn bị dự án thí nghiệm kia của con đi, tranh thủ tháng sau phấn đấu trở thành nghiên cứu viên cấp S.” Beau khẽ gật đầu.


Cô ta mở nắp một lọ thuốc dinh dưỡng, đoạn cúi đầu trả lời một tin nhắn.


[Tôi sẽ không ở cùng nhóm thí nghiệm với cô ta.] x.* Buổi chiều, Doanh Tử Khâm trở lại phòng nghiên cứu.


Để đề phòng viện Gen sinh vật lại giở trò gì đó, việc cô học tập và nghiên cứu với viện trưởng Norman đã được tiến hành một cách bí mật.


Các thành viên của nhóm dự án thí nghiệm chỉ biết rằng cô là thủ khoa đầu vào.


của viện Công trình năm nay.


Thấy cô gái đi vào, các học viện trong phòng thí nghiệm đều dừng hết công việc đang làm lại.


Bầu không khí vô cùng kỳ dị.


Doanh Tử Khâm khẽ gật đầu chào hỏi, sau đó ngồi xuống ghế của mình.


“Em Doanh này, có phải em đắc tội với tiểu thư Beau không?” Một học viên nữ do dự nói: “Cô ấy nói không ở cùng nhóm với em.” Dự án thí nghiệm có tổng cộng hai nhóm.


Nhóm A là nhóm chính thức, nhóm B là nhóm dự bị.


Doanh Tử Khâm được viện trưởng Norman sắp xếp vào nhóm A.


“Không sao, tôi với chị ở cùng một nhóm là được rồi” Doanh Tử Khâm hơi nheo mắt biếng nhác nói: “Đều như nhau.” Học viên nữ hơi ngạc nhiên: “Em thực sự muốn cùng nhóm với bọn chị à?” Nếu Doanh Tử Khâm gia nhập nhóm B, cho dù bọn họ không đuổi kịp nhóm A thì cũng có thể thành công.


“Xin lỗi” Đúng lúc này, một học viên nam trong nhóm B đứng dậy: “Bên nhóm tiểu thư Beau không đủ người, tôi phải sang đó.” Vừa rồi anh ta liên lạc với Beau, Beau nói Doanh Tử Khâm ải rồi, nhóm A thiếu một người, có thể bổ sung anh ta vào.


Một nghiên cứu viên mới vào viện Công trình, mặc dù đúng là năm nay cô đứng đầu nhưng vẫn không thể nào so được với Beau - nghiên cứu viên sắp đạt tới cấp S, còn là đại tiểu thư gia tộc Lineger.


Không cần nghĩ cũng biết đi theo ai mới được lợi nhất.


Anh ta vừa nói vậy, các thành viên nhóm B đều thay đổi sắc mặt.


Đây chính là thành viên cốt cán của nhóm họ, nếu anh ta sang nhóm A thì bọn họ biết làm thế nào?


Học viên nữ trợn tròn mắt: “Cậu...” Học viên nam mấp máy môi: “Thật sự rất xin lỗi” Anh ta cũng phải suy nghĩ cho bản thân, đâu thể để ý nhiều chuyện như vậy được.


Doanh Tử Khâm giữ vai học viên nữ, ngước mắt nhìn cô ấy: “Để anh ta đi”


  • Trước
  • Sau