Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com
Chương 693 HIỀN GIẢ CHIẾN XA!
VẢ MẶT ⁄ Ầ nh mắt của hắn rất lạnh nhạt, chẳng hề có chút ấm áp: “Cô nói cái gì?” Tính công kích bẩm sinh đó giống như một lưỡi dao sắc bén xé rách bầu không khí, gần như muốn rạch đứt cổ họng của người khác.
Ngay cả hiền giả Nữ Hoàng Leroy, người ở trên vị trí cao đã lâu, cũng không khỏi cảm thấy trong lòng ớn lạnh khi đối diện với ánh nhìn đó.
Vị hiền giả thứ tám trong số hai mươi hai hiền giả, hiền giả Chiến Xa, The Chariot.
Trong bài Tarot, lá bài Chiến Xa tượng trưng cho thắng lợi.
“Xin lỗi” Leroy khẽ lùi lại một bước, tránh khỏi ánh mắt sắc bén của người đàn ông: “Norton, anh nghĩ thế nào?” Hugh khẽ cau mày: “Norton?” Anh ta nhớ lúc ban đầu, Chiến Xa không có cái tên ấy.
Có điều, năm tháng đã quá xa xôi, về cơ bản anh ta đã quên mất tên thật của rất nhiều hiền giả.
Thậm chí có một số hiền giả còn chưa bao giờ nhắc đến tên thật của họ với anh ta.
Ngay cả Sức Mạnh và Chính Nghĩa có mối quan hệ tốt nhất với anh ta nhưng bọn họ cũng chỉ xưng hô với nhau bằng danh hiệu.
Leroy lạnh nhạt ừ một tiếng: “Tên của Chiến Xa bây giờ là Norton, cậu gọi anh ta như vậy là được, anh ta không thích người khác gọi mình là Chiến Xa.” Ngừng một lúc, cô ta lại lên tiếng: “Chẳng phải vài trăm năm trước cậu đã từng.
đi qua bảy lục địa và bốn đại dương sao?
Đại học Norton là do Chiến Xa thành lập, tôi nghe nói đó là một trường đại học...
Rất ghê gớm.” Tất nhiên Hugh biết về Đại học Norton.
Là người sáng lập mạng W và diễn đàn NOK, anh ta luôn rất quan tâm đến những tin tức từ bảy lục địa và bốn đại dương.
Trường đại học số một thế giới, độc chiếm hầu hết các nhân tài về thuật luyện kim và chiêm tỉnh.
Thảo nào.
Không ngờ nó lại được thành lập bởi hiền giả Chiến Xa.
Norton chỉ khẽ hất hàm, mỉm cười: “Đã lâu không gặp, Ẩn Giả” “À, đúng là lâu lắm rồi không gặp” Hugh ngập ngừng một lát, sau đó bắt tay hắn.
Cùng là hiền giả, Hugh biết rằng các hiền giả đều có năng lực như thế.
Hoàn toàn cải trang bản thân thành một người bình thường, thu lại tất cả sức mạnh và trí nhớ, biến mình trở nên tầm thường.
Trong khoảng thời gian cải trang này, ngay cả bản thân hiền giả cũng sẽ không biết rằng mình là một hiền giả.
Cho đến khi người đó lần nữa quay trở lại Viện hiền giả, phần sức mạnh và trí nhớ ấy mới được phục hồi.
Thông thường khi xảy ra tình huống như vậy, bọn họ đều là bị thương và cần phải nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng.
Dù sao, các hiền giả cũng có trách nhiệm duy trì sự vận chuyển của thành Thế Giới và bảy lục địa bốn đại dương.
Còn phải chống chọi với thiên tai, không ít các trận động đất mạnh cấp mười sắp xảy ra cũng cần các hiền giả đi ngăn chặn.
Đôi lúc, những chấn thương là điều không thể tránh khỏi.
Hugh không phải là hiền giả loại hình chiến đấu, về cơ bản anh ta chưa bao giờ.
bị thương.
Hiền giả Sức Mạnh thì khác, có nhiều lần bị thương nặng và ngã xuống.
Khi đó, Hugh đi đến bảy lục địa bốn đại dương để thành lập diễn đàn NOK, thực chất là để tìm kiếm hiền giả Sức Mạnh.
Vào thời điểm đó, anh ta đã gặp Doanh Tử Khâm.
Doanh Tử Khâm đã giúp anh ta tính ra Sức Mạnh đang ở nơi nào.
Cũng sau sự việc đó, anh ta, Doanh Tử Khâm, hiền giả Sức Mạnh và hiền giả Chính Nghĩa đã trở thành bạn tốt của nhau.
Hugh nghỉ ngờ Norton cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự.
Tất nhiên, cũng có những khả năng khác.
Đó là sau khi hiền giả ngã xuống thì sẽ chuyển thế sống lại.
Đó là lý do tại sao thành Thế Giới luôn có tin đồn như thế này...
Nếu một đứa bé sinh ra ở thành Thế Giới có máu hoàng kim, vậy thì đứa bé này rất có khả năng là chuyển thế của một hiền giả.
Đã rất lâu rồi hai mươi hai vị hiền giả không tề tựu đông đủ, đã phải đến mười mấy thế kỷ rồi.
Ngoại trừ ba vị hiền giả thường xuyên xuất hiện ở thành Thế Giới là Giáo Hoàng, Nữ Hoàng và Ma Thuật Sư, Hugh cũng hoàn toàn không biết tình hình của một số hiền giả.
Nhưng chắc chắn là có những hiền giả từng ngã xuống.
“Hugh, chuyện của Tố Vấn, chỉ cần Norton đồng ý, tôi cũng sẽ đồng ý” Leroy lần nữa lên tiếng: “Nếu không, tôi cũng có thể ra lệnh cắt hết tất cả thuốc thang của Tố Vấn.” Vẻ mặt của Hugh lập tức trở nên lạnh lẽo: “Leroy, tôi cũng có thể nghi ngờ việc đại gia trưởng gia tộc Lineger mất tích có liên quan đến cô, nếu không tại sao cô cứ ngăn cản hết lần này đến lần khác thế?” “Ngăn cản à?” Leroy dửng dưng: “Tôi hoàn toàn không tin vào cổ y gì đó, ngay cả Ma Thuật Sư cũng không cứu được Tố Vấn, vậy cổ y có thể làm được sao?” “Đừng quên, trên đời này không có loại thuốc nào mà Ma Thuật Sư không thể chế tạo được.” Norton dựa lưng vào tường, vẫn đang mỉm cười: “Nữ Hoàng, tại sao cô lại quan tâm đến một người bình thường như vậy?
Cổ y có thể chữa khỏi cho bà ấy hay không, liên quan gì đến cô?” “Cũng phải” Leroy tránh ánh mắt của hắn: “Đúng là tôi không cần quan tâm đến một người bình thường.” Không phải hiền giả, mà là một người bình thường.
Một thân xác phàm trần mà thôi.
“Chậc chậc.” Norton giơ tay lên, lười biếng chỉ vào thủ lệnh kia: “Làm phiền cho.
tôi mượn một chút.” Hugh do dự một lúc, sau đó đưa nó ra.
Norton nhướng mày, thản nhiên ký vào.
thủ lệnh.
Thủ lệnh của hai vị hiền giả, có một không hai.
Ánh mắt Leroy dần dần trở nên ngưng đọng, cô ta siết chặt hai tay.
Chỉ mình Hugh thì cô ta không hề hấn gì.
Nhưng Norton cũng có mặt ở đây.
Võ lực của Chiến Xa chỉ thua kém fsIïb,saeô(nifinGifpitisamsdEmiStfnrstiGaifarmgibildirms.
“Tôi rất muốn xem bà ấy có thể tỉnh lại được hay không” Giọng điệu của Ntortrmiối:fifœs“Ifilxisnsftfipcfan,iflIBQŒonnÐtM Hugh liếc nhìn Norton, thu lại vẻ nghỉ ngờ trong mắt rồi rời khỏi Viện hiền giả.
Leroy cau mày, cô ta quay đầu lại: “Nor...” Cô ta còn chưa kịp thốt ra cái tên, người đàn ông đã quay lưng bỏ đi.
Giọng nói lạnh lùng vang lên: “Đừng quấy rầy tôi.” Leroy hít một hơi thật sâu, kiềm chế cơn tức giận, cũng rời khỏi Viện hiền giả.
xe Sáng sớm hôm sau.
Hugh đích thân đến viện nghiên cứu để tìm Doanh Tử Khâm và giao thủ lệnh cho cô.
Đồng thời kể lại những chuyện đã xảy ra ngày hôm qua.
“Tính tình của Chiến Xa xưa nay luôn vui buồn thất thường.” Hugh ấn huyệt Thái Dương: “Cũng may là không làm hỏng chuyện.” Doanh Tử Khâm nhận thủ lệnh, ánh mất dán chặt vào cái tên “Norton”.
Một lúc lâu sau, cô lầm bẩm nói: “Thì ra là như vậy.” Theo chỉ dẫn của những lá bài Tarot, một tháng trước sức mạnh của Norton đã được gia tăng.
Rõ ràng, đó là bởi vì Norton đã khôi phục lại thân phận hiền giả của mình.
“Hầy, xin lỗi nhé, tôi vẫn khá là vô dụng” Hugh vò đầu bứt tóc: “Nếu Sức Mạnh có mặt ở đây thì tốt rồi, chúng ta cũng có sức chiến đấu, không có Ác Ma, ai có thể đánh lại Chiến Xa chứ” “Không sao đâu” Doanh Tử Khâm gập thủ lệnh lại ngay ngắn: “Người mình cả.” Hugh sững sờ, lúc lâu sau mới phản ứng lại được, anh ta đột nhiên kích động: “Cô quen biết Chiến Xa à?” Sao anh ta có thể quên mất là người bạn cũ của anh ta đã hoạt động ở ngoài thành lâu như vậy, người mà cô quen biết trải dài khắp bảy lục địa và bốn đại dương.
“Không, không đúng, với tác phong của cô, không phải Chiến Xa là kẻ thù của cô đấy chứ?” Hugh lại giật mình nói: “Kẻ thù của cô đầy rẫy khắp mọi nơi nhỉ” Doanh Tử Khâm: “...” Cô đẩy Huph ra với vẻ mặt không chút cảm xúc, rồi đóng cửa lại.
Sau đó, liên lạc với Sinai và Dụ Tuyết Thanh, một lần nữa lái xe đến gia tộc Lineger.
Lần này bác sĩ khách sáo hơn rất nhiều, song cũng chẳng ôm hy vọng gì quá lớn.
Tố Vấn đã hôn mê quá lâu, nếu không nhờ vào cái giường bệnh này, cho dù dùng dược liệu quý hiếm giữ mạng thì các chức năng cơ thể cũng không cách nào chống đỡ nổi cho đến tận đến bây giờ.
Liệu chỉ nhờ vào hai thôi miên sư tới từ bên ngoài thành Thế Giới thì có thể gọi được Tố Vấn dậy không?
Bác sĩ đứng sang một bên, cảnh giác quan sát.
Bà ta muốn ngăn không cho hai người này có ý đồ bất chính với Tố Vấn.
Sau nửa tiếng, Dụ Tuyết Thanh đã hoàn thành một vòng thôi miên.
Doanh Tử Khâm cũng kiểm tra mạch của Tố Vấn: “Thế nào rồi?” “Cô Doanh, trạng thái tỉnh thần của phu nhân Tố Vấn đã được cải thiện rất nhiều.” Dụ Tuyết Thanh thì thầm: “Đúng là kỳ tích, vốn dĩ ban đầu tôi dự đoán ít nhất phải qua bốn tuần chữa trị mới có kết quả.” Bây giờ mới chỉ sau hai lần thôi miên, trạng thái tinh thần của Tố Vấn đã hồi phục đến chín mươi phần trăm.
Quả thực là một kỳ tích.
Doanh Tử Khâm nghe thấy thế, nhìn người phụ nữ trên giường băng, lần đầu tiên ngẩn người “Có thể tiến hành châm cứu rồi” Dụ Tuyết Thanh mỉm cười: “Nếu may mắn, hôm nay cô ấy sẽ có thể tỉnh lại...
Cô làm sao thế?
“Không có gì.
Doanh Tử Khâm bình tĩnh trở lại, lấy chiếc hộp dài ra, cầm ba cây ngân châm trong tay.” Nhìn thấy cảnh này, gương mặt bác sĩ lập tức biến sắc: “Các người định làm gì vậy?” “Châm cứu.” Doanh Tử Khâm xắn tay áo, tập trung nín thở: “Anh Dụ, anh đưa thủ lệnh cho...” Còn chưa kịp nói hết lời thì đã bị cắt ngang một cách thô lỗ.
“Đã nói rồi, không thể để cho các người chữa bệnh cho Đại phu nhân bằng phương pháp lạc hậu như vậy được” Bác sĩ tức giận, bà ta lập tức bấm chuông báo động: “Người đầu, người đâu rồi, mau đuổi hai người ngoài này ra khỏi gia tộc Lineger!” Vừa có tiếng chuông báo động, Tam phu nhân đang đợi chờ ở bên ngoài lập tức xông vào quở trách: “Chuyện gì vậy?” “Tam phu nhân, bọn họ vẫn chưa hết hy vọng, muốn châm cứu cho phu nhân Tố Vấn.
Bác sĩ trực tiếp tố cáo: “Tôi nghĩ ngay từ đầu hai người này đã không có ý tốt rồi.” “Châm cứu sao?” Tam phu nhân cũng thay đổi sắc mặt, dứt khoát từ chối: “Tuyệt đối không được.” Beau đi theo vào, nhìn thấy cây kim châm trong tay cô gái, lạnh lùng nói: “Nếu các người thật sự muốn châm cứu, có bản lĩnh thì đi thuyết phục Viện hiền giả, yêu cầu bọn họ phê chuẩn thủ lệnh.” “Nếu không có thủ lệnh tức là tự ý làm xằng làm bậy, các người tưởng bản thân là ai chứ?” Beau thật sự cảm thấy phiền phức.
Một chủ kênh trực tiếp bắt chước phong cách của cô ta xuất hiện trên mạng W, dự án thí nghiệm còn bị nhét thêm một nghiên cứu viên vừa vào viện Công trình nữa.
Bây giờ còn có những người coi thường quyền uy của gia tộc.
Tam phu nhân không hề muốn phí lời: “Bắt lấy bọn họ, gửi đến Viện hiền giả.” Trong lúc hỗn loạn, Doanh Tử Khâm vẫn bình tĩnh như trước.
Cô đặt kim châm xuống, cầm lấy thủ lệnh từ tay Dụ Tuyết Thanh, đưa lên.
Beau quay đầu nhìn sang: “Các người cầm cái gì đây?”