Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com
[/1/49//1785172 THÂN PHẬN BẠI LỘ, NORTON!
ởi vì có Viện hiền giả chống lưng nên ở trong thành Thế Giới viện B nghiên cứu có địa vị rất cao.
Đặc biệt là hiện nay, khi nhiều sản phẩm công nghệ cao mà người dân sử dụng đều xuất phát từ viện Công trình.
Viện trưởng Norman năm nay sáu mươi lăm tuổi, ngoài chỉ số IQ cực cao, ông ấy còn có rất nhiều phát minh.
Hàng năm còn quyên góp tiền làm từ thiện, cũng thường xuyên tự mình đi đến nơi ở của những công dân hạng hai để phân phát tài nguyên.
Viện trưởng Norman không có danh hiệu quý tộc nào trên người, nhưng công huân thì cực nhiều, cư dân của thành Thế Giới vô cùng kính trọng ông ấy.
[Vãi nồi, viện trưởng Norman đích thân tới tận nhà á?] [A a a a, viện trưởng Norman muốn nhận tiểu thư Beau làm đệ tử cuối cùng rồi!
Tiểu thư Beau không hổ là thần tượng của tôi!] [Chủ phòng phát sóng đã nói từ trước là không phải tiểu thư Beau rồi!
Tôi nhìn thấy cậu nhiều lần lắm rồi đấy, dắt mũi người khác hoài có thấy phiền không?] [Đây là người hâm mộ não tàn của Beau Lineger đúng không?
Chẳng lẽ ai biết lắp ráp trang bị máy móc cũng đều là Beau à?
Vậy thì để tôi kế cho mọi người nghe, mười năm trước, khi tiểu thư Beau của nhà các cô còn là học sinh, gia tộc Lineger đã có một nhà khoa học thiên tài, tiểu thư Beau của các cô còn phải gọi người ta một tiếng cô đấy, hi hi.] Doanh Tử Khâm cũng nhận ra ID này, đó là người đầu tiên để lại lời nhắn trên bảng tin trong khu vực giao dịch của cô.
Cô đã xóa một lần rồi, sau đó ID này thay đổi rất nhiều tài khoản và chưa bao giờ có ý định ngừng lại.
Doanh Tử Khâm gõ vài phím đơn giản, trực tiếp chặn địa chỉ IP của tài khoản này.
Sau đó cô tắt chương trình phát sóng trực tiếp, gật đầu: “Viện trưởng” “Xin lỗi, xin lỗi nhé, tôi kích động quá” Viện trưởng Norman có chút ngượng ngùng: “Tôi không quấy rầy em chứ?” Sau khi chuẩn bị tất cả mọi thứ xong xuôi, ông ấy lập tức liên lạc với Doanh Tử Khâm, sau khi nhận được hồi âm thì chẳng kịp đợi mà chạy thẳng tới đây.
“Không ạ” Doanh Tử Khâm khẽ lắc đầu và mỉm cười: “Vừa khéo kết thúc một lượt lắp ráp, viện trưởng đến rất đúng lúc.” “Tốt quá, vậy thì tốt rồi” Viện trưởng Norman thở phào nhẹ nhõm: “Đây là thỏa thuận, em nhìn xem có chỗ nào muốn thêm thì có thể thêm điều khoản nào cũng được!” Chỉ cần có thể thu nhận thêm một đệ tử cuối cùng, tóc của ông ấy có rụng sạch cũng được.
“Cảm ơn viện trưởng” Sau khi đọc kỹ, Doanh Tử Khâm ký tên.
"Thỏa thuận có hiệu lực.
“Sinai nói với tôi là em rất quan tâm đến các dự án hàng không vũ trụ.
Viện trưởng Norman mỉm cười: “Gần đây viện Công trình đã mở một dự án mới, toàn là những cố vấn đã từng nghiên cứu về tàu vũ trụ, hay là em đi theo thử tay nghề xem sao?” Doanh Tử Khâm mỉm cười và gật đầu: “Em lúc nào cũng được.” “Được được được, bây giờ tôi sẽ báo tên em lên” Viện trưởng Ñorman vui vẻ gật đầu: “Lúc bình thường thì em theo tôi học tập.” Doanh Tử Khâm ghi lại địa chỉ khu căn cứ của dự án thí nghiệm.
“Nhưng mà, sao em lại phát sóng trực tiếp thế?” Viện trưởng Norman liếc nhìn màn hình lớn, quan tâm hỏi thăm: “Em thiếu tiền à?
Em là đệ tử cuối cùng của tôi, viện nghiên cứu sẽ phân cho em một số tiền nhất định, một năm chắc được khoảng năm mươi triệ Ông ấy vừa nói dứt câu, đã nhìn thấy một thông báo mới xuất hiện trên màn hình lớn.
[Sản phẩm số hiệu A34921 của bạn đã được đấu giá, tài khoản nhận được mười hai triệu, xin chú ý kiểm tra] Viện trưởng Ñorman: “...” Xem như ông ấy không hỏi vậy.
Khu giao dịch của mạng W xưa nay luôn nghiêm ngặt, nó sẽ tự động đánh giá cấp bậc của hàng hóa, việc đánh giá những loại hàng hóa như thiết bị máy móc là rất chặt chẽ.
Chữ cái trước số hiệu sản phẩm là cấp bậc.
Có thể chế tạo được trang bị cấp A và còn bán được nó với giá cao như vậy, trình độ này đã có thể thăng lên thành nghiên cứu viên cấp S được rồi.
Nhưng Sinai có nói với ông ấy là Doanh Tử Khâm chỉ mới học nửa tháng.
Tài năng không gì sánh bằng!
Viện trưởng Norman càng nhìn càng thấy thích thú, không khống chế được mà xoa hai tay vào nhau.
“Tìm một người ạ.” Doanh Tử Khâm suy nghĩ một chút, rồi đưa ảnh của Norton ra: “Viện trưởng đã từng gặp hắn chưa?” Đó là tấm ảnh chính diện của Norton.
Mái tóc màu bạch kim của người đàn ông.
rất nổi bật.
Hắn có gương mặt thuần phương tây với những đường nét sắc sảo.
Vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt tựa lưỡi dao.
Sát ý như phá vỡ xiềng xích ập tới khiến người ta run sợ.
“Ồ, để tôi xem xem” Viện trưởng Norman nhận lấy, đẩy gọng kính nhíu mày: “Chưa gặp, nếu từng nhìn thấy cậu ta, chắc chắn tôi sẽ có ấn tượng, cậu ta làm nghề gì vậy?" “Chơi thuốc.” Doanh Tử Khâm cất bức ảnh lại, như đang suy nghĩ điều chỉ: “Hắn cũng không ở viện Gen sinh vật” Norton đã đi lạc vào thành Thế Giới hai năm rồi.
Sau khi đến thành Thế Giới, cô đã sử dụng bài Tarot để tính toán.
Norton không chỉ không gặp nguy hiểm đến tính mạng mà sức mạnh tổng thể của hắn còn được gia tăng.
Là một thiên tài điên chỉ quan tâm đến thuật luyện kim, ngoại trừ viện Gen sinh vật có thể thu hút hắn ra thì còn nơi nào nữa?
“Viện Gen sinh vật...
Kể từ khi Sinai xảy ra chuyện, tôi đã nảy ra một suy nghĩ không chắc chắn” Viện trưởng Norman nói với vẻ mặt nghiêm túc: “Viện hiền giả vẫn luôn chèn ép viện Công trình là để ngăn chặn sự phát triển của ngành công nghiệp khoa học kỹ thuật.” Doanh Tử Khâm hơi híp đôi mắt phượng lại: “Viện trưởng?” “Chẳng phải lần trước tôi đã nói với em là mấy trăm năm trước có một nghiên cứu viên cấp SS tài năng xuất chúng sao?
Người đó đã rời khỏi thành Thế > Viện trưởng Norman thở một hơi dài thườn thượt: “Sự ra đi của ông ấy cũng.
dẫn đến việc sự phát triển khoa học kỹ thuật của thành Thế Giới bị trì trệ ít nhất là năm mươi năm.” “Mười năm trước, nhóc Sinai lại mất tích, viện Công trình đã từng thống kê số liệu, lần mất tích đó của em ấy ít nhất sẽ khiến sự phát triển của khoa học kỹ thuật lại bị trì trệ ít nhất là mấy chục năm.” Vẻ mặt của Doanh Tử Khâm hơi khựng lại.
Viện trưởng Norman cho rằng hai chuyện này đều có liên quan đến Viện hiền giả.
“Tôi đã sửa thành tích cho em, Viện hiền giả sẽ không để ý đến em đâu” Trước khi rời đi, Norman lại dặn dò thêm một câu: “Nhất định phải bảo vệ bản thân cho tốt” Doanh Tử Khâm đưa Viện trưởng Norman ra ngoài, sau khi quay lại, cô lại mở phát sóng trực tiếp lên.
Buổi phát sóng trực tiếp bị gián đoạn một tiếng đồng hồ, nhưng độ nổi tiếng của phòng phát sóng trực tiếp không hề giảm mà ngược lại còn tăng lên.
Ngoài ra, một hot search đã lọt vào tốp 10 hot search trên mạng W.
†† Viện trưởng Norman, phòng trực tiếp SY # Danh tiếng của viện trưởng Norman quá vang dội, đây lại còn là lần đầu tiên ông ấy xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp.
Không ít người xem đều đã phát điên.
[A aa a, tôi sắp phát điên rồi, rốt cuộc chủ phòng phát sóng là ai thế, hiện tại trong viện Công trình có ai xứng đáng để viện trưởng Norman đích thân tìm đến tận cửa không?] [Đúng đúng đúng, tôi cũng bị dư luận dắt mũi, quả thực không phải là Beau, SY vẫn có phần khác biệt so với tiểu thư Beau, nhưng mà thật sự không phải SY đang cố ý mượn cái tên Beau để thu hút người hâm mộ đấy chứ?] [Chuồn đây, cứ tưởng là tiểu thư Beau chứ, quậy một hồi hóa ra hàng nhái cao.
cấp, độ này chẳng được mấy chủ phòng có phong cách riêng của mình nữa, bắt chước theo người khác thì có gì hay, trăm người như một, nhạt nhẽo.] [Rác rưởi!] Rất nhiều người đã rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp, nhưng đúng lúc này, một khung thông báo hiện lên.
[Du yêu cầu kết nối với bạn.] Du là ID phát sóng trực tiếp của Tần Linh Du.
Cô ấy hiện là chủ phòng tân binh đứng đầu ở lĩnh vực ca hát và nhảy múa, độ nổi tiếng của cô ấy đã vượt qua không ít người lão luyện.
Doanh Tử Khâm nhướn mày, nhấn đồng ý.
“Chào.” Tân Linh Du cũng không lộ mặt: “Lâu rồi không gặp, kết nối chơi game.
nhé?” Sau khi bình luận dừng hai giây, trong nháy mắt lại lấp đầy màn hình.
[Liên kết diệu kỳ à???] [Vãi nồi, đó là Du kìa!
Cũng là người tôi thích, ha ha ha, không phải Beau đâu, mấy ngày trước Bé Du vừa mới chính miệng bảo là em ấy không quen biết Beau.] [Vậy rốt cuộc chủ phòng là ai?
Còn quen biết ai nữa?] #Du, SY # Ngay sau đó, một dòng hot search mới lại xuất hiện.
Cùng với sự gia nhập của Tần Linh Du, mức độ phổ biến của phòng phát sóng trực tiếp của Doanh Tử Khâm đã tăng vọt với tốc độ một trăm nghìn mỗi giây.
Chỉ trong vòng chưa đầy một phút, chỉ số phổ biến đã đạt sáu mươi triệu.
Lần này, những cư dân mạng trước đây từng đòi bỏ đi hoặc chửi mắng là hàng nhái chất lượng cao lại bắt đầu dao động, lần lượt quay trở lại.
Thế nhưng, bọn họ phát hiện ra mình không vào được phòng phát sóng trực tiếp của SY, tất cả đều bị chặn ở bên ngoài.
[Tại sao tôi không vào được?] [Quản lý đâu?| [Quản lý]: Chẳng phải đã bảo là hàng nhái cao cấp à, thế thì không xứng cho các người xem đâu, đừng xem nữa, biết bao nhiêu chủ phòng bắt chước Beau như thế, các người chọn bừa một cái đi.
Cư dân mạng tức giận muốn chết song chỉ đành bất lực.
Tần Linh Du cũng nhìn thấy, cô ấy vừa điều khiển nhân vật trò chơi, vừa gọi điện riêng cho Doanh Tử Khâm: “Quản lý của cô cũng thú vị phết đấy.” “Bạn cùng lớp của tôi” Doanh Tử Khâm chỉ chơi trò chơi bằng một tay, tay còn lại đang đỡ trán: “Là một cô gái rất tốt bụng.” “Không ngờ hai người cũng đến thành Thế Giới.” Tân Linh Du thình lình lên tiếng: “Có điều chắc chắn tôi sẽ rời khỏi nơi này, đợi sau khi điều tra một số việc xong, tôi sẽ chuẩn bị rời đi.” “Có lẽ người anh trai thiểu năng kia của tôi cũng chẳng có vấn đề gì, tới chỗ nào cũng ăn mì tôm rồi ngồi gõ code.” Ở nơi này hoàn toàn không liên lạc được với nước Hoa và châu Âu.
Cô ấy lại đột ngột mất tích, chắc hẳn người hâm mộ sẽ rất hoảng hốt.
“Ừ” Doanh Tử Khâm khẽ gật đầu: “Bất cứ khi nào muốn rời khỏi thành, cô hãy liên lạc với tôi, tôi sẽ lấy giấy thông hành cho cô” Lần trước Hugh đã đưa cho cô cả một túi giấy thông hành.
“Được.” Tần Linh Du xua tay: “Tôi off đây, cô cũng nghỉ ngơi sớm đi.” Đúng lúc này, điện thoại di động của Doanh Tử Khâm vang lên.
Là một tin nhắn.
[Hugh]: Cuối tuần tôi sẽ trở lại Viện hiền giả, sáng sớm thứ hai tôi có thế lấy được thủ lệnh cho cô.
Doanh Tử Khâm trả lời “OK” rồi tắt chương trình phát sóng trực tiếp.
x.* Cuối tuần.
Buổi chiều.
Ở Viện hiền giả.
Tại tầng cao nhất.
Sử dụng sự đặc biệt của năng lực ẩn nấp tuyệt đối, Hugh tùy tiện thay đổi diện mạo của mình.
Sau khi bước vào căn phòng của riêng mình, anh ta ký vào một thủ lệnh về gia tộc Lineger, sau đó đi ra ngoài.
Viện hiền giả có lịch sử hàng nghìn năm, kiến trúc vẫn mang phong cách rất cổ kính.
Hugh khá thích sự hiện đại, vì vậy trước giờ anh ta chẳng mấy khi quay lại Viện hiền giả.
“Hugh” Đúng lúc này, một giọng nói vang lên: “Hiếm khi cậu trở về một chuyến, không ngồi xuống ôn lại chuyện cũ sao?” Hugh dừng bước chân, quay đầu lại.
Người phụ nữ vóc dáng cao gầy, thân hình yểu điệu.
Cô ta mặc một chiếc váy đỏ bó sát, trên đầu đội một chiếc vương miện màu vàng kim.
Hiền giả thứ tư trong số hai mươi hai hiền giả, hiền giả Nữ Hoàng...
Leroy Victoriat “Là Leroy à.” Hugh chào đáp lại một cách lịch sự và xa cách: “Không có chuyện cũ gì hay ho để ôn lại cả, cùng làm việc với các người bao nhiêu năm nay, tôi thấy mệt mỏi từ lâu rồi.” Là những hiền giả, tuổi thọ của bọn họ rất dài, dài đến mức bọn họ thậm chí đã nhìn thấy sự biến đối của cả lục địa và đại dương.
Đối với bọn họ, mười năm chỉ là một giọt nước trong đại dương.
Hơn nữa, anh ta không tiếp xúc nhiều với hiền giả Nữ Hoàng.
Nhiều năm trước, khi mà thành Thế Giới vẫn còn ở thời kỳ cổ đại, những người mà anh ta và em gái mình tiếp xúc nhiều nhất là ba vị hiền giả Sức Mạnh, Chính Nghĩa và Tiết Chế.
Còn những người gần gũi với Leroy hơn là Giáo Hoàng, Hoàng Đế và Tháp.
Chỉ khi tham dự các cuộc họp cần có sự tham gia của tất cả các hiền giả, bọn họ mới xuất hiện cùng nhau.
Bình thường, Hugh cũng chẳng nói được vài câu với Leroy.
Leroy lạnh nhạt nói: “Lời nói của cậu thật sự khiến ta tổn thương đấy.” Nói rồi, cô ta nhìn sang chỗ khác: “Trên tay cậu đang cầm cái gì thế?” Mặc dù Leroy hỏi như thế, nhưng cô ta đã nhìn thấy hết rồi.
[Lệnh này...
Những người nhìn thấy mệnh lệnh của ta, nhất định phải phục tùng.
Ẩn Giả, Hugh!] Hugh không muốn nói nhiều với Leroy, anh ta còn phải quay về uống loại rượu mới ở quán bar đầu đường, nên bèn quay người rời đi.
Leroy ngẩng đầu, thản nhiên lên tiếng: “Xin lỗi nhé, tôi không đồng ý.” Ánh mắt Hugh trở nên lạnh lùng: “Tôi cũng không hỏi ý kiến của cô.” “Vậy sao?” Cuối cùng Leroy cũng nở nụ cười, cô ta trầm tư suy nghĩ: “Cậu luôn ở bên ngoài, không hề thân cận với gia tộc Lineger, bây giờ vừa trở về lại muốn Tố Vấn tiếp nhận chữa trị bằng châm cứu.” “Có phải tôi có thể cho rằng cậu thật ra muốn giết Tố Vấn, sau đó âm mưu hòng khống chế gia tộc Lineger hay không?” “Cô nghĩ thế nào cũng được.” Hugh rất bình tĩnh.
“Nhân tiện, tôi đã từng gặp đại gia trưởng của gia tộc bọn họ, đồng thời có mối quan hệ rất tốt đẹp.
Tôi không muốn nhìn thấy phu nhân của ông ấy hôn mê mãi mãi, nên mới cố tình đi tìm cổ y ở bên ngoài thành phố, không được à?” Anh ta cũng từng nhìn thấy bệnh tình của Tố Vấn.
Có thể đúng là năng lực đặc biệt của anh ta không giúp ích được gì.
Nghe nói Ma Thuật Sư và Nữ Tư Tế cũng đã từng ra tay nhưng vẫn không thể cứu Tố Vấn tỉnh dậy được.
Hugh chưa bao giờ thấy Doanh Tử Khâm thể hiện khả năng y thuật của mình.
Nhưng theo quan sát của bản thân, nếu Doanh Tử Khâm có thể đề cập đến điều này với anh ta thì chứng tỏ cô nhất định phải nắm chắc.
Leroy lạnh lùng nhìn anh ta.
Cả đại sảnh rộng lớn im lặng như tờ.
“Chiến Xa, còn anh thì sao?” Leroy đột nhiên nhìn về phía sau Hugh: “Anh nghĩ có nên để Tố Vấn tiếp nhận phương pháp chữa bệnh lỗi thời này không?” Hugh hơi giật mình, thình lình quay người lại.
Hiền giả Chiến Xa đến từ lúc nào thế?
Quả nhiên.
Được ca tụng là vị hiền giả sở hữu sức chiến đấu mạnh nhất chỉ sau hiền giả Ác Ma, đến cả xuất hiện cũng lặng yên không một tiếng động.
Người đàn ông có mái tóc ngắn màu bạch kim, bên tai phải có hai chiếc khuyên tai màu đen phản chiếu ánh sáng.
Hắn khoanh hai tay, ngẩng đầu cười tựa như không cười.