Chương 691 Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


Chương 691 NỨT VỠ, CÔNG KHAI TIẾT LỘ THÂN PHẬN TRONG PHÒNG PHÁT SÓNG TRỰC TIẾP au khi xác nhận rằng xung quanh không có ai chú ý đến mình, anh ta S mới bước vào.


Sau đó, theo số phòng mà Doanh Tử Khâm đã gửi cho, anh ta tìm đường đến phòng ăn.


Doanh Tử Khâm ngẩng đầu: “Ngồi đi, gọi mì gói cỡ lớn cho anh nhé." “Cảm ơn, cám ơn nhiều.” Vẻ mặt Tần Linh Yến phấn chấn lên: “Chị đại lão, vẫn là cô tốt với tôi.” Anh ta đến thành Thế Giới cũng chỉ mới được một tháng, vẫn chưa quen với công nghệ cao ở đây.


Điều khiến Tần Linh Yến khó chịu đựng nhất là rất nhiều công dân hạng nhất hoàn toàn không ăn đồ ăn, mà chỉ uống thuốc bổ sung dinh dưỡng.


Các hacker tinh anh đứng đầu trong Liên minh hacker là một ví dụ.


Thậm chí bọn họ còn dựa vào các loại thuốc khác để ngăn chặn cơn buồn ngủ, thực hiện công việc với cường độ cao và sống hệt như một người máy.


Hiếm khi gặp được người quen, Tần Linh Yến không muốn đợi thêm một phút nảo.


Băng Lam rất thân thiện, đưa tay về phía anh ta: “Chào em, chị tên là Băng Lam, bạn học của A Doanh, em là em trai của A Doanh à?” “Phù...” Tân Linh Yến cởi mũ, kéo khẩu trang xuống, cũng đưa tay ra: “Xin chảo, xin chào, Tần Linh Yến, tôi không phải em trai của đại lão, tôi thật lòng thật ý ngưỡng mộ cô ấy.” “Ồ, vậy thì cậu..” Băng Lam không thể nói hết câu.


Tất cả những lời nói đằng sau của cô ấy đều bị kẹt lại.


Băng Lam nhìn mặt người thanh niên, sợ hãi rút tay về: “!!!” Tại sao thiếu chủ của Liên minh hacker lại ngồi chung bản cùng ăn cơm với bọn họ?


Tần Linh Yến buồn bực: “Tôi đáng sợ như vậy sao?” Vẻ ngoài của anh ta trông cũng không tệ mà.


“Không đáng sợ” Doanh Tử Khâm nhướng mày: “Là do anh lợi hại quá, nên khiến người ta sợ.” Tần Linh Yến rất vui vẻ: “Tất nhiên.” Băng Lam vẫn đang trong tình trạng hồn bay thẳng lên trời, gương mặt lộ rõ vẻ sửng sốt.


Vừa rồi cô ấy đã lắng nghe rất cẩn thận, giáo viên hướng dẫn Mạc Phong đưa tiểu thư Beau đến trụ sở chính của Liên minh hacker để bàn công việc với minh chủ và thiếu chủ.


Bây giờ thiếu chủ đang ở ngay trước mặt cô ấy thì bọn họ đang nói chuyện với không khí à?


Hơn nữa, vị thiếu chủ này còn nói chuyện vui vẻ với bạn Doanh?


Doanh Tử Khâm đặt thực đơn điện tử xuống, ngước mắt lên: “Mặt búp bê, làm.


thế nào anh trở thành thiếu chủ của Liên minh hacker được.” “Kế ra dài dòng lắm” Tần Linh Yến có chút phiền muộn: “Lão Phó đâu, cô tới rồi thì chắc chắn cậu ta cũng sẽ tới đúng không?


“Ừ” Doanh Tử Khâm gật đầu: “Hôm nay anh ấy đi gặp Giáo Hoàng rồi, Viện hiền giả cách chỗ này khá xa, phải đợi thêm một lúc nữa.” “Vãi nồi!” Tân Linh Yến lập tức tan vỡ: “Gặp hiền giả rồi à?” Anh ta chỉ mới kiếm được vị trí thiếu chủ của Liên minh hacker, vậy mà Phó Quân Thâm đã bắt quàng làm họ với hiền giả rồi sao?


Tốc độ kiểu gì đây?


Băng Lam đã choáng váng rồi: ˆ..." Dường như cô ấy đã đi lạc vào vòng xã giao của một đại lão ghê gớm nào đó, điều mà không phải những người bình thường như cô ấy có thể tiếp xúc được.


Một tiếng đồng hồ sau, cánh cửa phòng bao lại bị đẩy ra lần nữa.


Phó Quân Thâm bước vào.


Anh ngồi xuống bên cạnh Doanh Tử Khâm, đôi chân đài bắt tréo, anh nở nụ cười: “Mặt búp bê, ghê gớm đấy, không, nên gọi anh là thiếu chủ chứ” “Lão Phó, cậu không biết một tháng qua tôi khổ sở như thế nào đâu.” Tần Linh Yến bật khóc: “Trong Liên minh hacker hoàn toàn không có đồ ăn ngon, chỉ có thuốc bổ sung dinh dưỡng, nếu không phải xung quanh có nhiều thường dân sinh sống, chắc cửa hàng tiện lợi cũng chẳng cung cấp thức ăn.


“ Phó Quân Thâm nhướng mày: “Thế thì thảm thật, ăn đi, tôi mời khách.” Thức ăn nhanh chóng được bưng lên.


Băng Lam rất biết ý, sau khi ăn xong, cô ấy kiếm cớ quay về làm thí nghiệm, rời khỏi nhà hàng.


Chỉ còn lại ba người trong phòng bao.


Phó Quân Thâm chớp chớp mắt: “Nói đi, làm sao anh vào được đó?” “Không phải tôi đã nói là cô em gái thích uống bia của tôi là sản phẩm thất bại sau khi biến đổi gen à?” Tần Linh Yến húp xong nước mì mới nói: “Ký ức trước lúc năm tuổi của hai chúng tôi rất mờ nhạt, chỉ biết chúng tôi là trẻ mồ côi và đã được cha mẹ nuôi nuôi dưỡng thôi.” “Mới tháng trước, tôi và em gái cùng nhau đi biển, gặp phải một cơn lốc xoáy trên biển, đợi đến lúc tỉnh lại thì chúng tôi đã đến đây rồi.” Doanh Tử Khâm khẽ gật đầu: “Thảo nào.” Ngoài lối vào cố định dẫn đến thành Thế Giới, đúng là ở bảy lục địa và bốn đại dương còn có những điều ngoài ý muốn như thế.


Norton cũng là tình cờ đến được đây.


“Mẹ nó chứ, trong nháy mắt ông đây ngu người luôn, tôi hoàn toàn chưa bao.


giờ nghe nói đến thành Thế Giới mà?” Tần Linh Yến vỗ đùi cái bốp: “Hết cách, tiền trên người lại không dùng được ở đây, tôi chỉ có thể làm công việc xưa nay thôi” “Vì thế tôi nhờ em gái dùng sắc đẹp mượn một chiếc máy tính, tấn công vào.


Liên minh hacker, nói với bọn họ là nếu bọn họ không đưa cho tôi một tỷ, tôi sẽ bán thông tin lỗ hổng của họ cho bên đối thủ” Doanh Tử Khâm day trán: “...” Đây đúng là chuyện mà Tần Linh Yến có thể làm.


“Kết quả là lần này, khéo thay, lão già của Liên minh hacker lại có quan hệ huyết thống với tôi.” Tần Linh Yến kể lại toàn bộ sự việc một lượt, sau đó giang.


hai tay: “Cậu nói xem chuyện này là thế nào chứ?” “Như vậy nghĩa là cả hai anh em cậu đều là những đứa trẻ do viện Gen sinh vật thai nghén ra bằng công nghệ biến đổi gen cách đây hơn hai mươi năm?” Đôi mắt Phó Quân Thâm xa xăm: “Và người cung cấp gen lúc đó chính là con trai của minh chủ?” “Đúng vậy” Tần Linh Yến gãi gãi đầu: “Cho nên tính ra, lão già đó miễn cưỡng là ông nội của tôi, có điều con trai của ông ấy đã qua đời từ lâu rồi, cho nên ông ấy mới giao vị trí thiếu chủ cho tôi.” “Về phần em gái tôi, có vẻ như con bé đang mở buổi phát sóng trực tiếp trên mạng, nhảy múa ca hát, cũng không lộ mặt.


Bây giờ đã có mười triệu người hâm mộ rồi, tiền kiếm được còn nhiều hơn tôi”.


Dân số thành Thế Giới tổng cộng có một tỷ người.


Chỉ trong một tháng ngắn ngủi đã thu hút được mười triệu người theo dõi, Tần Linh Du không hổ là xuất thân từ người nổi tiếng hàng đầu.


Phó Quân Thâm quay đầu lại: “Năm đó, viện Gen sinh vật vừa mới bắt đầu tiến hành kỹ thuật phôi thai này, nhân danh các hiền giả để thu thập nguồn gen xuất sắc trong thành Thế Giới.


Có rất nhiều người cung cấp gen, tất cả đều là nhân vật tỉnh anh trong các lĩnh vực khác nhau.” “Em cũng có tìm hiểu một chút” Doanh Tử Khâm lạnh nhạt nói: “Hugh bảo công nghệ này trái với luân thường đạo lý, vào những năm 2000 đã bị anh ta và hiền giả Thẩm Phán, hiền giả Tiết Chế cùng cưỡng chế ngừng thực hiện cả rồi” Bây giờ, các thí nghiệm biến đổi gen đang được tiến hành chỉ có thể cấy ghép.


các đoạn gen chứ không thể trực tiếp tạo ra phôi.


“Thế còn đỡ, người bị hại không nhiều.” Tần Linh Yến ngẫm nghị, lại hỏi: “Hugh là ai?


Đại lão, cô lại quen biết nhân vật ghê gớm nào thế?” Phó Quân Thâm trả lời thay cho cô, rất thản nhiên: “Hiền giả Ẩn Giả.” Tần Linh Yến: “...” Vãi nồi.


Tại sao anh ta lại là người duy nhất không quen biết hiền giả chứ?


Anh ta tự kỷ rồi.


Vào ban đêm, trung tâm của thành Thế Giới.


Người xe qua lại như nước, khung cảnh xa hoa trụy lạc.


Bên trong một quán bar, phòng riêng hạng tổng thống có mấy công tử bột đang tụ tập uống rượu.


“Thiếu Ảnh, tôi nghe nói cha cậu đón một đứa con ngoài giá thú về” Một tên công tử bột mỉm cười, nhìn về phía người thanh niên bên cạnh: “Nghe nói còn là con của mối tình đầu của cha cậu nữa, sao cậu còn có thời gian hẹn chúng tôi ra đây thế, không có cảm giác bị đe dọa à?” Các gia tộc lớn rất coi trọng huyết thống, đặc biệt là gia tộc đứng đầu bằng vũ lực như nhà họ Ngọc.


Các thành viên trong dòng chính nhà họ Ngọc đều có thiên phú luyện võ nhất định, chẳng khác cổ võ giả là mấy.


Nếu kết hôn sinh con với một người bình thường, thiên phú luyện võ này sẽ bị ảnh hưởng.


Đây cũng là lý do tại sao ông cụ Ngọc và bà cụ Ngọc phản đối gay gắt chuyện Ngọc Thiệu Vân và Phó Lưu Huỳnh ở bên nhau.


Chỉ có Chu Sa - thủ lĩnh đoàn ky sĩ mới xứng với vị trí Đại phu nhân này.


' Vẻ mặt của người thanh niên thờ ơ, anh ta chẳng có lời nào muốn nói về chuyện đó.


Anh ta đan hai tay chăm chú nhìn vào hình chiếu hư không 3D.


Cậu công tử bột có hơi tò mò đi tới: “Cậu đang xem cái gì vậy?” “Chương trình phát sóng trực tiếp của một người mới” Cuối cùng Thiếu Ảnh cũng lên tiếng: “Khá là lợi hại, vừa rồi cô ấy đã lắp ráp xong một khẩu súng laser chỉ trong vòng một phút.” “Một phút đồng hồ?” Cậu công tử bột kinh ngạc: “Tốc độ này hẳn là đến từ viện Công trình nhỉ” “Tôi không biết” Cánh tay của Thiếu Ảnh đặt lên lưng ghế sô pha: “Không lộ mặt, với kỹ thuật của mình ít nhất cô ấy cũng phải đạt trình độ nghiên cứu viên cấp A.


Hiện tại, trong viện Công trình ngoại trừ cô Beau của gia tộc Lineger ra thì chẳng có ai đạt được danh hiệu đó.” Cậu công tử xáp lại nhìn kỹ hơn, kinh ngạc kêu lên: “Bàn tay này đẹp thật đấy, giống như một tác phẩm nghệ thuật vậy.” Mặc dù mức độ phổ biến của phòng phát sóng trực tiếp chẳng thể so sánh với những người nổi tiếng đứng đầu nhưng vẫn thu hút được rất nhiều người xem.


[Người hâm mộ vây xem tiểu thư Beau tới rồi đây!] [Cùng là phái nữ, cùng là lắp ráp máy móc, thật sự, nếu đó không phải là tiểu thư Beau thì tôi không tin đâu.] [Tiểu thư Beau, làm ơn lộ mặt đi.] Hôm nay là buổi phát sóng trực tiếp đầu tiên của Doanh Tử Khâm, từ sáng sớm Băng Lam đã chờ đợi để xem rồi.


GDEyirzrirrcerari [Đã bảo rồi, cô ấy không phải Beau, đừng tung tin đồn nhảm nữa được không?] Tuy nhiên, cho dù cô ấy có giải thích bao nhiêu lần thì một số cư dân mạng vẫn cho rằng đó là Beau.


Đúng lúc này, màn hình phát sóng trực tiếp nghiêng ngả một cái, phản chiếu một bóng người khác.


Bóng người đó vừa gõ cửa bước vào, bởi vì ở xa nên tình cờ bị ghi lại.


[Tôi nhìn thấy huy hiệu của viện Công trình!


Giáo viên hướng dẫn Mạc Phong, chắc chắn là giáo viên hướng dẫn Mạc Phong.] [Ha ha ha ha, tôi đã nói rồi, đây là tiểu thư Beau.] Người đó quay lại, tựa như vừa mới phát hiện ra Doanh Tử Khâm đang làm gì, có chút kinh ngạc: “Em đang phát sóng trực tiếp à?” Đồng thời, gương mặt của ông ấy cũng xuất hiện trên màn hình phát sóng trực tiếp.


Ông lão tóc bạc phơ nhưng vẫn còn khỏe khoắn lắm.


Sau khi các bình luận ngừng mười mấy giây, một bình luận mới từ từ lướt qua.


[..


Viện trưởng Norman?]


  • Trước
  • Sau