Chương 690 Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


Chương 690 ĐẠI LÃO KHẮP NƠI ĐỀU LÀ NGƯỜI PHE MÌNH, CỨ NGHÊNH NGANG MÀ ĐI THÔI hàng trai trẻ cắt tóc ngắn màu đen, khuôn mặt thanh tú, nhưng nhìn có vẻ chán đời.


Dường như anh ta không mấy tình nguyện, nhưng vẫn bước tới.


“Vị này chính là thiếu chủ của chúng tôi” Chấp sự của Liên minh hacker vội vàng lùi lại, giới thiệu: “Tính khí của thiếu chủ không tốt lắm, tên húy tạm thời không nói cho các vị biết, đợi ngày khác liên minh sẽ mở tiệc mời các vị, đến lúc đó sẽ chính thức giới thiệu với mọi người sau.” Câu này vừa dứt, đừng nói là các đạo sư, đến viện trưởng Norman cũng không giấu nổi vẻ kinh ngạc.


Liên minh hacker là tổ chức đã xuất hiện trong thành Thế Giới từ thế kỷ thứ 17, hơn nữa còn là nơi thúc đẩy sự phát triển thần tốc của mạng Internet, cũng là một thế lực lớn trong thành Thế Giới.


Tuy viện nghiên cứu cũng có viện Máy tính, nhưng so với Liên minh hacker thì vẫn kém một bậc.


Từ khi vị minh chủ này nhậm chức vào năm mươi năm trước, lâu như vậy rồi, cũng chưa từng nghe nói là còn có thiếu chủ.


Trong nội bộ liên minh cũng có không ít hacker tỉnh anh có đủ năng lực thừa kế Liên minh hacker, chỉ có điều minh chủ vẫn chưa ngỏ lời bao giờ.


Có thể dễ dàng nhận thấy, tuy những hacker này đều rất có năng lực, nhưng vẫn chưa đủ để minh chủ truyền lại liên minh cho.


Sao chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi đã mọc đâu ra thiếu chủ rồi?


Thế nhưng, còn trẻ thế này mà đã có thể ngăn chặn được virus tấn công của minh chủ Liên minh hacker, thì năng lực quả thực phải rất mạnh.


Ánh mắt của không ít học viên đều đổ dồn lên người chàng trai trẻ, bao gồm cả Thiên Yên.


Cô ta hoàn toàn vứt chuyện của Doanh Tử Khâm ra sau gáy, vẻ mặt mừng rỡ phấn khích.


Thiên Yên đi theo Beau, tất nhiên cũng từng có cơ hội gặp những hacker tỉnh anh của Liên minh hacker.


Nhưng những hacker tỉnh anh này, hoặc là tóc tai thưa thớt, đỉnh đầu trụi li, hoặc là tầm thường không có gì đặc biệt.


Đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy một hacker có ngoại hình đẹp đế, tinh tế đến thế này.


Thiếu chủ của Liên minh hacker, không hề thua kém người thừa kế của các gia độn|Eóm, Đến cả gia tộc Lineger và gia tộc họ Ngọc gặp phải chuyện liên quan đến phương diện máy tính, cũng phải lên tiếng nhờ vả Liên minh hacker.


Chấp sự lại cung kính dẫn chàng trai trẻ đến trước bàn thí nghiệm, hành lễ: “Thiếu chủ, mời cậu kiểm tra.” Tần Linh Yến yếu ớt đáp một tiếng, không mấy mặn mà: “Được.” Anh ta vốn đang úp mì gói trong cửa hàng tiện lợi bên ngoài Liên minh hacker, kết quả mì còn chưa đưa được đến mồm, thì đã có người tìm đến cửa.


Nói là viện nghiên cứu xảy ra chuyện lớn, nếu anh ta không mau chóng qua đó, một khi mạng W xuất hiện lỗ hổng, toàn bộ thành Thế Giới sẽ đi tong.


Lần đầu tiên Tần Linh Yến cảm thấy ghét khoa học kỹ thuật hiện đại.


Hoàn toàn không cho người ta chỗ ẩn náu, khiến anh ta thậm chí còn không thể yên tâm ăn bát mì.


Tần Linh Yến xắn tay áo lên, ngồi phịch xuống trước bàn thí nghiệm.


Anh ta tùy ý liếc mắt qua một cái, bắt đầu nhập code.


Có học viên còn lấy điện thoại ra bắt đầu ghi hình, tiến hành livestream lên mạng W.


“A Doanh” Băng Lam lại có phần lo lắng: “Sẽ không có chuyện gì chứ?” Ban nãy cô ấy mới nghe thấy các học viên xì xào bàn tán chuyện xảy ra trên trường thi sáng nay.


Hệ thống kiểm tra phát hiện máy tính trên bàn thí nghiệm của Doanh Tử Khâm đã được chuẩn bị sẵn bản vẽ.


Kỹ thuật máy tính của người theo ngành kỹ thuật cơ giới sẽ không quá tệ, nhưng chắc chắn không thể so được với hacker của Liên minh hacker.


“Không sao.” Doanh Tử Khâm nhướng mày: “Nhiều nhất anh ta cũng chỉ tra ra được dấu vết văn bản đã bị xóa thôi.” Bàn thí nghiệm kết nối với mạng W.


Đối với Doanh Tử Khâm mà nói, có tài khoản sáng lập thì có thể khống chế cả mạng W.


Sau khi cô phát hiện ra sự việc, cô đã khởi động quyền hạn trong vòng ba giây, xóa bỏ bản vẽ mà Thiên Yên gửi vào trong máy tính trên bàn thí nghiệm của mình.


Xóa trên tổng bộ và lợi dụng kỹ thuật hacker để tẩu tán không giống nhau.


“Có điều thiếu chủ này trông ngoại hình khá ghê” Băng Lam đánh giá Tần Linh Yến từ trên xuống dưới một lượt: “Chắc nhiều nhất cũng chỉ 18 tuổi thôi nhỉ?” Doanh Tử Khâm nhìn khuôn mặt búp bê của Tần Linh Yến, phá vỡ ảo tưởng của cô ấy: “Anh ta đã 26 rồi.” “Ôi chao, A Doanh, bọn mình đứng gần thế này, nên livestream mới phải” Băng Lam đột nhiên nói: “Đây là thiếu chủ của Liên minh hacker đấy, số lượng người theo dõi của cậu sẽ tăng chóng mặt cho mà xem.” “Không sao.” Doanh Tử Khâm ngáp một cái: “Sau này còn rất nhiều cơ hội gặp mặt” Băng Lam sững người, còn chưa kịp hiểu thì Tân Linh Yến đã đứng dậy.


Anh ta quay đầu lại, đang định mở miệng, ánh mắt quét qua, vô thức dừng lại ở người nổi bật nhất trong đám đông.


Tần Linh Yến: “!!!” Vãi.


Anh ta nhìn thấy ai thế này?


Chắc chắn là anh ta bị hoa mắt rồi.


Tần Linh Yến lập tức nuốt xuống toàn bộ những lời định nói.


Anh ta sững sờ nhìn cô gái, mãi vẫn không hoàn hồn được.


Sao chị đại lão lại ở đây?!


Nhìn bộ dạng hồn vía lên mây của Tần Linh Yến, chấp sự có phần thắc mắc: “Thiếu chủ?” Thiếu chủ của bọn họ điểm nào cũng tốt, chỉ là quá thích ăn mì gói.


Nhưng mì gói không tốt cho sức khỏe, sẽ không ảnh hưởng đến thần kinh đấy chứ?


“Trong bàn thí nghiệm không có bản vẽ nào cả.” Tần Linh Yến miễn cưỡng bình tĩnh lại, mặt không cảm xúc nói: “Cũng không có ai giúp đỡ học viên gian lận, mạng W vẫn luôn được Liên minh hacker phụ trách duy trì bảo vệ, càng không thể xuất hiện sự cố.” Giám thị buột mồm nói: “Nhưng rõ ràng hệ thống kiểm tra...” “Đã đến lúc các vị cần đổi hệ thống kiểm tra rồi” Tần Linh Yến cắt ngang lời anh ta: “Thiên Quân.” Vị chấp sự tên “Thiên Quân” hiểu ý, lập tức lấy ra một bảng giá, phóng lên màn hình 3D.


“Theo chúng tôi được biết, hệ thống kiểm tra của quý viện đã ba năm rồi chưa thay.” Thiên Quân mỉm cười: “Bởi vì thiếu chủ mới quay về liên minh cách đây không lâu, minh chủ vui mừng, đang chuẩn bị tổ chức tiệc mời mọi người.” “Cho nên tất cả các dịch vụ và sản phẩm do Liên minh hacker cung cấp đều được chiết khấu, quý viện có thể lựa chọn bất kỳ phương án nào, Liên minh hacker đều sẽ phụ trách sửa chữa, bảo dưỡng đến cùng.” Viện trưởng Norman: “...” Thật biết cách xúc tiến bán hàng.


Ông ấy cũng từng giao dịch không ít lần với minh chủ của Liên minh hacker, còn bị lừa mất một bộ áo giáp thông minh kết hợp cả hệ thống tấn công và phòng thủ.


Thật đúng là không phải người một nhà thì không vào cùng một cửa.


Quá mức tỉnh táo.


Giám thị cũng không dám lên tiếng.


Nếu anh ta còn nói tiếng nào thì tức là đang nghi ngờ Liên minh hacker.


Thiên Yên thì đờ đẫn cả người.


Sao lại không có bản vẽ nào được?!


Lẽ nào trong lúc bất cẩn, cô ta đã nhập sai?


Thiên Yên cấu vào lòng bàn tay, nghiến răng nghiến lơi.


Lại để Doanh Tử Khâm thoát được một kiếp, còn để cô thành công gia nhập.


viện Công trình.


Sau này nếu còn muốn đối phó với cô, thì sẽ không dễ như vậy nữa.


Bên này, Thiên Quân đang cùng viện trưởng Norman và các đạo sư bàn bạc phương án.


Tần Linh Yến cứ nhấp nhổm không yên.


Thỉnh thoảng anh ta lại nhìn về phía cô gái, cuối cùng vẫn không kìm được mà bước tới.


Doanh Tử Khâm nhìn anh ta một cái.


Tần Linh Yến dừng bước, lại nuốt vào bụng những lời định nói, len lén ra dấu 0K.


Biểu thị lát nữa cùng ăn cơm.


Cùng lúc đó.


Viện hiền giả.


Điểm thi lần này của hai viện lớn nhất trong viện nghiên cứu cũng được gửi đến Viện hiền giả.


Còn về các viện khác, Viện hiền giả không có thời gian đâu để lo, mà cũng chẳng mấy bận tâm.


Trên tầng cao nhất của Viện hiền giả, tổng cộng có hai mươi hai căn phòng.


Đánh số từ 0 đến 21, lần lượt tương ứng với hai mươi hai lá bài trong bộ ẩn chính của bài Tarot.


Cũng là nơi hiền giả triệu kiến những người khác.


Mỗi vị hiền giả, có một căn phòng tương ứng.


Đây là cánh cửa số 2, số thứ tự là “1”.


Trên cánh cửa có một bức vẽ, là một người mặc áo bào dài màu trắng, bên ngoài khoác áo choàng màu mận đỏ, tay cầm quyền trượng.


Nơi ở của người đứng thứ hai trong số hai mươi hai vị hiền giả, hiền giả Ma Thuật Sư.


Sau khi nhận được sự cho phép, quản sự đi vào trong.


Bên trong không có bóng người nào.


Chỉ có âm thanh vang lên: “Nói.” “Thưa ngài” Quản sự cung kính hành lễ: “Lần này viện Gen sinh vật có mấy hạt giống tốt, nam sinh tên Lane này nhận được số điểm 92, trước mắt xếp thứ năm trong bảng tổng thành tích, đáng để quan tâm bồi dưỡng.” Tuy viện Công trình và viện Gen sinh vật sánh vai trở thành hai viện lớn nhất.


Nhưng cư dân trong thành Thế Giới đều biết, đằng sau viện Gen sinh vật có đến hai vị hiền giả.


Chỉ cần điểm thi cao hoặc có biểu hiện xuất sắc, là sẽ được hiền giả triệu kiến.


Đây là chuyện mong còn không được.


Cho nên số người tham dự kỳ thi của viện Gen sinh vật vượt xa viện Công trình.


Giọng nói của Ma Thuật Sư vang lên lần nữa, mang theo mấy phần hung ác: “Viện Công trình thì sao?” “Viện Công trình tổng cộng có 30 người qua, cao nhất 88 điểm, thấp nhất 60 điểm.” Quản sự nói tiếp: “Đây là danh sách, mời ngài xem qua.” “Không cần nữa.” Nghe điểm xong, Ma Thuật Sư lạnh nhạt nói: “Ta đang nghiên cứu loại thuốc mới, ngươi lui xuống đi, đừng quấy rầy.” Không có ai trên 90 điểm, thì không đáng để ông ta phải xem trọng.


Quản sự lại hành lễ, vội vội vàng vàng lui ra.


Cửa tự động đóng lại.


Quản sự toát mồ hôi hột, đang định xuống lầu.


Nhưng vừa quay người thì đụng ngay phải một người đàn ông.


Sau khi nhìn rõ khuôn mặt của người này, quản sự giật mình, vội quỳ xuống: “Ngài thống lĩnh” Là người phục vụ bên cạnh hiền giả, nhất định phải ghi nhớ từng khuôn mặt.


của các nhân vật lớn.


Phó Quân Thâm nửa cười nửa không liếc mắt nhìn cánh cửa mà quản sự vừa đi ra, uể oải nói: “Không cần phải khách sáo thế làm gì.” Quản sự hành lễ xong mới dám đứng lên, mồ hôi lạnh đổ ra như tắm: “Ngài thống lĩnh có việc cần tìm ngài Ma Thuật Sư ạ?


Tôi có thể đi bẩm báo ngay bây giờ” “Đi dạo thôi.” Phó Quân Thâm điềm nhiên nói: “Đi đây.” Hôm nay anh đã gặp hiền giả Giáo Hoàng.


Nói là gặp, nhưng thực tế anh không hề nhìn thấy bản thân Giáo Hoàng, mà chỉ nghe thấy giọng nói.


Người đàn ông đi xong, hai chân quản sự mềm nhữn, lại quỳ bộp xuống đất.


Lần này là sợ hãi.


Quản sự lau mồ hôi trên trán, tim vẫn còn đập thình thịch.


Vì sao người đàn ông này còn khiến ông ta cảm thấy áp lực hơn cả hiền giả.


Ông ta gặp hiền giả Ma Thuật Sư nhiều lần như vậy, mà chưa từng sợ hãi đến thế.


Hơn nữa tính khí của Ma Thuật Sư trước nay vui buồn thất thường, còn hay bắt quản sự tới thử thuốc.


Sao một thống lĩnh đoàn ky sĩ Bảo Kiếm mới nhậm chức lại khiến ông ta có cảm giác này?


Quản sự lại nhìn về phía người đàn ông rời đi.


Bóng lưng màu đen, khiến người ta cảm thấy hồi hộp sợ hãi, như thể có Ác Ma sắp sửa phá vỡ vực sâu giam cầm mình bấy lâu, giáng lâm trần thế.


Bên ngoài.


Phó Quân Thâm cũng không đi qua thông đạo, mà trực tiếp nhảy xuống từ bờ rìa.


Nội kình hùng hậu chỉ thuộc về cổ võ giả, đủ để khiến anh đáp đất an toàn.


Tầng mây bao la, tiếng gió thổi bên tai.


Phó Quân Thâm phủi bụi trên vạt áo, lấy ra chìa khóa xe.


Đúng lúc này, điện thoại reo lên.


[Bạn gái đáng yêu]: Trưởng quan, em gặp được mặt búp bê rồi.


[Bạn gái đáng yêu]: Bây giờ anh ta là thiếu chủ của Liên minh hacker.


Vẻ mặt Phó Quân Thâm hơi khựng lại, màu mắt sẫm dần.


Anh chắc chắn việc Tần Linh Yến mất tích nhất định có liên quan đến thành Thế Giới.


Nhưng sao tên này lại nhảy một phát lên ghế thiếu chủ của Liên minh hacker rồi?


Phó Quân Thâm cũng biết đôi chút về Liên minh hacker, tuyệt đối là thế lực thuộc hàng tốp của thành Thế Giới.


Minh chủ đã ngoài bảy chục, đang tìm người thừa kế.


[Đợi anh.] Viện nghiên cứu bên này.


Viện Công trình và Liên minh hacker đã thống nhất phương án hợp tác.


Viện trưởng Norman giao chuyện này lại cho Mạc Phong rồi vội vã rời đi.


Ông ấy còn phải chuẩn bị chuyện thu nhận học trò, không hơi đâu lãng phí thời gian ở đây.


Beau quay đầu sang: “Thầy ơi, viện trưởng làm sao thế?” “Không có gì bất ngờ thì là có linh cảm gì rồi” Mạc Phong nói: “Đi thôi, chúng ta đến tổng bộ của Liên minh hacker một chuyến.” Beau gật đầu.


Xung quanh bỗng có tiếng xì xào to nhỏ.


“Thật ngưỡng mộ tiểu thư Beau, có thể đến tổng bộ của Liên minh hacker.” “Thực ra địa vị và ngoại hình của vị thiếu chủ này cũng khá tương xứng với tiểu thư Beau đấy chứ.” “Không không không, sau này tiểu thư Beau chắc chắn phải gả vào Viện hiền giả, nói không chừng còn có thể lấy được vị hiền giả nào đó.” Beau chỉ xem như không nghe thấy.


Lúc cô ta đi ngang qua Doanh Tử Khâm và Băng Lam, bước chân hơi dừng lại giây lát.


Cô ta khẽ liếc mắt nhìn cô gái ấy, trên mặt không có bất kỳ cảm xúc thừa thãi nào, như thể căn bản không đủ để lọt vào mắt xanh của cô ta.


Beau không biết Doanh Tử Khâm được bao nhiêu điểm, nhưng chắc chắn không thể cao hơn cô ta.


Cô ta chú ý đến Doanh Tử Khâm, đúng là vì ngoại hình của Doanh Tử Khâm quá xinh đẹp.


Nhưng nhiều hơn hết là cảm giác quen thuộc, mà loại quen thuộc này khiến cô ta rất bài xích.


Mạc Phong ngoảnh lại: “Beau?” Beau cất sự nghỉ hoặc trong lòng đi, thản nhiên nói: “Không có gì, chúng ta đi thôi ạ” Cô ta sắp đi gặp minh chủ và thiếu chủ của Liên minh hacker, không cần thiết phải chú ý đến một dân thường mới vào viện Công trình.


Băng Lam đi theo sau Doanh Tử Khâm, cùng đi đến nhà hàng bên ngoài, cô ấy ngẩn ra: 'Ây, A Doanh, sao cô lại chọn bàn bốn người?” “Còn hai người nữa.” Doanh Tử Khâm kiểm tra thực đơn: “Chúng ta chọn món ớc đi” Phó Quân Thâm thích ăn gì, cô hiểu rất rõ, còn Tần Linh Yến thì trước giờ ăn uống đều đơn giản.


Cho anh ta gói mì là có thể khiến anh ta vui vẻ rất lâu.


Băng Lam nghỉ hoặc: “Còn ai nữa?” Mười phút sau, cánh cửa nhà hàng lại bị đẩy ra.


Tần Linh Yến đội mũ, đeo khẩu trang, bọc kín không khác gì cái bánh chưng.


  • Trước
  • Sau