Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com
Chương 665 KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC, VỎ BỌC THẦN TOÁN BỊ LỘ dài hơn ba trăm năm đó, nên phải hơn một trăm năm sau, giới bói toán mới có thể dần lấy lại được sức sống.
Nhưng tuyệt đối không có thầy bói nào không biết danh hiệu “Thần toán giả” này.
C hính vì 80% thầy bói ở châu Âu đã chết trong cuộc xét xử phù thủy kéo.
Năm đó, sau khi lời tiên tri của Thần toán giả xuất hiện, có một bộ phận thầy IbØismcémitệnTiiờntsểm ga.
Nếu như Thần toán giả có năng lực dự đoán thì cũng sẽ có khả năng thay đổi.
ThiếniimnnTfBànøingfädBiI4tiarsiEnniD6L Người đó đã trơ mắt nhìn những thầy bói được gọi là “thuật sĩ phủ thủy” kia bị Giáo đình sát hại.
Vĩ dây liên (eñ tưới đồ sữa gần (fbBày lMối giểm ẩn đổi tưới Tiiữàn (nấm gi điữn thành hai phe.
PiEmilemđồnifnih,nrðïtpitànib#rlbile£miifm.
Nhưng dù thuộc phe nào thì bọn họ đều sợ Thần toán giả.
Thần toán giả biết được chuyện kiếp trước, đoán được tương lai, bói được may rủi, tỉnh thông mọi chuyện của thiên hạ.
Đây mới là một vị thần thực sự.
Đến khi ý thức được mình đã chạm trán người nào, ánh mắt của bà lão kia càng trợn lớn hơn.
Sau đó, bà ta há miệng không kiểm soát và phun ra một ngụm máu lớn.
“Thần toán giả!” Bà lão cười điên cuồng, nhưng trên mặt vẫn là vẻ không tin: “Cô là Thần toán giả!
Cô chính là Thần toán giả!” Nếu như không phải khả năng xem bói của bà ta đã bị áp chế đến mức biến mất, bà ta nhất định sẽ không tin.
Thần toán giả hóa ra lại chỉ là một cô nhóc chưa đến hai mươi tuổi?!
Sắc mặt bà lão xám xịt, hoàn toàn mất đi ý nghĩ chống cự.
Lầm sao bà ta lại dám đối đầu với Thần toán giả.
Bà lão ngã phịch xuống đất, đột nhiên bà ta lại thốt lên một câu: “Tại sao cô đưa ra lời tiên tri nhưng lại không ngăn cản nó?!” Đúng vậy, tổ tiên của bà ta đã có nhiều người bị chết trong cuộc săn phù thủy năm đó.
“Dòng chảy thời gian là chuyện không thể thay đổi.
Không phải là lời tiên tri của tôi xuất hiện trước mà là chuyện này đã sớm có kết luận.” Doanh Tử Khâm lạnh nhạt nói: “Tôi không thể nào thay đổi một chuyện mà không có bất kỳ biến số nào.” Cuộc săn phù thủy là sự kiện của thế kỷ.
Đây là kiếp nạn của cả Trái đất.
Nó hoàn toàn không giống với mệnh cách hay chuyện sống chết của một người, như vậy chẳng khác nào đi so sánh trời với đất.
Lúc đấy, dù cô có cưỡng chế ngăn cản thì những người phải chết vẫn sẽ chết theo những cách khác nhau trong tương lai.
Không có chút tác dụng nào.
“Cô nói láo!” Bà lão nghiến răng: “Cô có thể ngăn cản, cô nhất định có thể ngăn cản!
Nếu cô ngăn cản, bọn họ sẽ không phải chết!” Nói xong, bà ta giống như hiểu ra điều gì đó: “Ta hiểu rồi, cô là người phương đồng, cô muốn để các thầy bói phương đông vượt qua bọn ta!” “Thật thú vị” Doanh Tử Khâm vén tay áo: “Nếu như tôi nhớ không nhầm, tổ tiên của bà không hề vô tội, lợi dụng khả năng xem bói để hại không ít người nhỉ?” Bà lão nghiến răng ken két, nhưng lại không có cách nào phản bác.
Doanh Tử Khâm không trả lời bà ta, mà cầm lấy một cái hộp trên ngăn tủ.
Bên trong là một bộ bài Tarot.
Doanh Tử Khâm nghiêng đầu, nở một nụ cười rất nhẹ: “Thảo nào bà lại không sợ thay đổi nhân quả sẽ gặp phải báo ứng, hóa ra là đã tìm sẵn người gánh tội.” Sắc mặt bà lão bắt đầu hoảng hốt: “Không!
Không được!” Vẻ mặt cô gái hờ hững, thi triển nội kình.
“Răng rắc!” Chiếc hộp nhanh chóng vỡ vụn thành bốn năm mảnh, 78 lá bài Tarot bên trong hộp cũng hoàn toàn vỡ vụn.
Bà lão kêu lên một tiếng thảm thiết như tan nát cõi lòng, cả người bà ta đau đớn quẳn quại, da thịt trở nên nhăn nheo với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường Đây chính là hậu quả của việc phản phệ.
Mấy chục năm qua, bà ta dựa vào khả năng xem bói đã làm không ít chuyện ác, còn cố tình chia rẽ rất nhiều cặp đôi yêu nhau.
Doanh Tử Khâm nhìn bà ta bằng ánh mắt lạnh lùng: “Nói thật, nếu như bà không ra tay với Xander, tôi thậm chí còn không biết ở châu Âu có một người như bà đấy.” Sắc mặt bà lão lại biến đổi, giống như nhớ ra cái gì đó: “Xan, Xander, không ngờ cậu ta..." Chuyện gia tộc Laurent có Thần toán giả chống lưng cũng không phải là chuyện bí mật gì.
Nhưng Thần toán giả chỉ thân thiết với một mình Xander Laurent.
Xander lọt vào mắt xanh của Holly lại chính là vị vương giả ở Firenze ba trăm năm trước?!
Cả người đau đớn cực độ khiến cho bà lão không còn sức lực để nghĩ xem Xander Laurent làm thế nào mà có thể sống đến bây giờ.
Cô gái đội chiếc mũ lưỡi trai bước ra khỏi ngôi nhà gỗ, không tiếp tục để ý tới động tĩnh trong nhà.
Đêm càng khuya.
Doanh Tử Khâm ngẩng đầu, như cảm nhận được điều gì đó.
Cô nheo đôi mắt, nhìn thấy một ngôi sao rất nhỏ băng qua bầu trời.
Điều này có nghĩa là một thầy bói có năng lực cao đã chết.
Doanh Tử Khâm giơ tay lên, kéo mũ sụp xuống, từ từ rời khỏi thị trấn.
Gió thổi qua, cánh cửa gỗ đóng mở, thị trấn yên tĩnh giống như chưa từng có người đến.
Cùng lúc đó.
Đế đô.
Ở nhà tổ của gia tộc Đệ Ngũ.
Đệ Ngũ Xuyên đang nhắm mắt nghỉ ngơi bỗng nhiên mở mắt ra, kinh ngạc liếc nhìn bầu trời, sau đó bấm ngón tay hít sâu một hơi: “Freyja ở châu Âu đã chết.” Ông ấy từng giao đấu với người phụ nữ này.
Năng lực xem bói của bà lão rất mạnh, cũng bởi vì bà ta đi theo con đường tà đạo nên đã từng áp chế được ông ấy.
Nhưng may mắn là Đệ Ngũ Xuyên đã học được không ít trận pháp phong thuỷ từ cuốn sách mà Doanh Tử Khâm để lại cho Đệ Ngũ Thiếu Huyền, thế nên mới đuổi được bà ta khỏi phương đông.
Châu Âu không có thứ gọi là trận pháp phong thuỷ.
Đệ Ngũ Xuyên thở phào một hơi: “Tai họa này rốt cuộc đã không còn.” Là một chuyện tốt.
Đệ Ngũ Xuyên ho dữ dội, ông ấy cầm khăn giấy lên lau, khăn giấy dính máu đỏ.
Ông ấy sống đến bây giờ cũng coi như là một kỳ tích rồi, dù sao người của gia tộc Đệ Ngũ luôn chết rất sớm.
Đệ Ngũ Xuyên nhìn căn phòng đối diện, đèn bên trong vẫn sáng, mỉm cười nhẹ nhõm.
Như thế, chờ sau khi ông ấy qua đời, cũng có thể yên tâm giao lại gia tộc Đệ Ngũ cho Đệ Ngũ Nguyệt.
Một khi thầy bói chết một cách bất thường, những phép thuật mà bà ta sử dụng sẽ biến mất hoàn toàn.
Buổi sáng hôm sau, Xander thức dậy, cơn chóng mặt và kiệt sức đã biến mất.
Anh ta đã khôi phục lại vẻ bừng bừng sức sống.
“Lão đại đúng là tốt với mình” Xander tặc lưỡi một cái: “Thật đáng tiếc, không có cách nào liên lạc được với Norton, nếu không nhất định phải đi khoe khoang với hắn ta” Xander cũng phát hiện ra việc Doanh Tử Khâm trở lại Trái đất lần này có thể đã gặp phải vấn đề hóc búa nào đó, năng lực của lão đại vẫn còn bị hạn chế.
Nhưng dù thế, cô vẫn giúp anh ta báo thù như trước “Chủ nhân.” Ngoài cửa, Jobe gõ cửa một cái, cung kính nói: “Doanh tiểu thư tới ạ” Xander lập tức xuống giường, nhanh chóng mặc quần áo rồi mở cửa.
Cô gái vẫn mặc bộ quần áo trước đó, trên chiếc áo phông trắng không hề dính một hạt bụi nào.
Thật khó tin được là cô đã thực sự đi làm gì đó, như thể cô chỉ đi uống một tách trà.
“Lão đại, không sao chứ?” Xander rất quan tâm: “Có bị thương gì hay không?” Doanh Tử Khâm đút hai tay vào túi, khẽ liếc anh ta một cái: “Anh cho rằng tôi cũng giống anh chắc?” Xander gãi gãi mái tóc vàng, rất bất đắc dĩ: “Tôi cũng không biết tại sao sức khỏe mình lại kém như vậy.” Jobe có một câu nói chẳng sai chút nào.
Sức khỏe của anh ta như thế, làm sao tìm được bạn gái?
“Ừm” Doanh Tử Khâm khẽ gật đầu: “Tôi sắp phải đi rồi, đến tháng 7, chúng ta sẽ gặp nhau ở eo biển Mũiler” Cánh cổng dẫn đến thành Thế Giới của bảy châu lục và bốn đại dương nằm ở ngay eo biển Mũller.
“Đương nhiên.” Vẻ mặt Xander trở nên nghiêm trọng: “Tôi nhất định phải đến thành Thế Giới.” “Đi đây” Doanh Tử Khâm xua tay, ném một lọ thuốc khác cho Xander.
Cô rời khỏi tòa thành Laurent, leo lên một máy bay trực thăng.
Trên máy bay, Sinai đang mày mò với máy tính.
Phó Quân Thâm đang nghe điện thoại, sắc mặt lạnh lùng, nghiêm túc.
Mấy phút sau, anh kết thúc cuộc nói chuyện, đi tới nói: “Yếu Yểu, chuyện xảy ra đột ngột, anh cần phải đến khu chiến loạn một chuyến.” “Em dẫn cô ấy đi dạo chơi ở châu Âu, trước khi anh trở về, hai người tạm thời đừng đến giới cổ võ.” “Khu chiến loạn?” Doanh Tử Khâm nhíu mày: “Xây ra chuyện gì vậy?” “Xây ra bạo động trên quy mô lớn.” Phó Quân Thâm nói nhỏ: “Không đủ người, anh cũng cần đi trợ giúp.” Doanh Tử Khâm nhìn thẳng vào mắt anh: “Em cùng đi với anh” Khu chiến loạn súng đạn bay tán loạn, dù là Phó Quân Thâm cũng có khả năng bị thương.
Dẫu sao nội kình của cổ võ giả không phải có thể dùng mãi không hết.
Một khi nội kình tiêu hao hết, cũng không có cách nào đao thương bất nhập.
Cô đã từng nghe Nhiếp Diệc nói, Phó Quân Thâm có thể khiến cho toàn bộ trên dưới IBI kính nể, là bởi vì nhiều lần vào sinh ra tử, bảo vệ hòa bình thế giới.
Cũng chỉ có hai năm qua cuộc sống của anh mới được an nhàn một chút.
Doanh Tử Khâm đặc biệt kiểm tra cơ thể của Phó Quân Thâm.
Có những vết thương mà với khả năng của anh, hoàn toàn có thể tránh được.
Rõ ràng, những vết thương đó là vì bảo vệ người khác nên mới có.
Phó Quân Thâm trầm mặc một chút.
Anh cúi xuống xoa đầu cô, cười nhẹ: “Vậy em đến IBI và dẫn theo Anthony đến, được không?” “Được thôi” Doanh Tử Khâm nhét túi của mình vào trong tay của anh: “Thuốc trong này tạm đủ một thời gian, chờ em nhé.” Bên kia.
Giới cổ võ.
Tư Pháp đường.
Hôm nay là ngày nghỉ của Giang Nhiên.
Sau khi tập luyện xong, cậu ta chống eo đi ra, Lăng Miên Hề đang ở bên ngoài đợi cậu ta.
Giang Nhiên rất cảm động: “Chị.” Sau khi cậu ta bị người ta bắt nạt ở Tư Pháp đường, mỗi lần về nhà Lăng Miên Hà đều sẽ đích thân tới đón cậu ta.
“Ừm, đi thôi” Lăng Miên Hề nhìn cậu ta từ trên xuống dưới một lượt, có chút ghét bỏ.
Giang Nhiên cầm lấy điện thoại di động của mình trên tay cô ấy, xem tin tức xong, cậu ta cau mày: “Chị, ở châu Âu lại náo loạn rồi.” Cậu ta ấn mở hình ảnh, cả một vùng pháo đạn bay tán loạn.
Số người thương vong đang không ngừng gia tăng.
Giang Nhiên nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt liền thay đổi: “Chị, không phải là anh Nhiếp Diệc cũng đi đến chỗ chiến loạn đấy chứ?” Tu vi cổ võ của Nhiếp Diệc vẫn chưa đạt đến cấp bậc tông sư cổ võ, có thể ngăn đạn, nhưng không thể khiến cho những viên đạn kia dừng lại trên không bằng nội kình như tông sư cổ võ.
“Chị biết” Lăng Miên Hề dừng một chút: “Vì vậy cuối tuần này chị không có thời gian đón em, em cũng đừng về nhà, cứ ở lại Tư Pháp đường” “Không phải chứ, chị à, chị cũng muốn đến đó sao?” Giang Nhiên sững sờ: “Nếu chị có chuyện gì thì cô làm sao bây giờ?” Nói xong, cậu ta lại nhíu mày: “Nhiếp Diệc không nói gì với chị sao?” Nghe vậy, Lăng Miên Hề trầm mặc một chút, nói với giọng rất nhỏ: “Lần đầu tiên đi làm nhiệm vụ, anh ấy có từng nói với chị.” Giang Nhiên khó hiểu: “Nói cái gì?” “Này.
Lăng Miên Hề ném di động cho cậu ta.
Giang Nhiên thật bất ngờ: “Tốt bụng thế à, cho em xem cả nội dung tin nhắn của hai người?” “Cho em xem thì có làm sao, có phải chuyện gì không thể để người khác xem được đâu” Lăng Miên Hề nhún vai: “Chẳng lẽ em định cướp anh rể à?” Giang Nhiên: ˆ..." Ulà trời.
Cậu ta là một tên trai thẳng như sắt thép.
Cậu ta không chỉ không nói lại được Tu Vũ mà Lăng Miên Hề, cậu ta cũng không nói lại được.
Giang Nhiên vui mừng vì Doanh Tử Khâm không phải là người nói nhiều, sẽ không bao giờ mắng mỏ cậu ta.
Cậu ta cúi đầu đọc tin nhắn Nhiếp Diệc gửi cho Lăng Miên Hề.
Dưới góc phải có thời gian, là tháng 9 năm 2019.
Đã hơn hai năm rồi.
Phong cách nói chuyện của Nhiếp Diệc cũng giống như con người hắn, rất đơn giản, rất trực tiếp.
[Tiểu Miên, nếu anh có chuyện gì, không cần đợi anh.] Trái tìm của Giang Nhiên run lên.
Cậu ta nhớ rằng thời điểm này trùng khớp với một cuộc bạo động ở nơi nào đó trên thế giới.
Nhiếp Diệc đã đến đó, may mắn là hắn không chết, nhưng cũng bị thương nặng.
Cậu ta mấp máy môi, trả lại điện thoại cho Lăng Miên Hề: “Vậy chị còn...” Công việc của Nhiếp Diệc không khác gì cổ võ giả ở Tư Pháp đường.
Trước hết, bọn họ phải bảo vệ dân chúng ngoài kia.
Sau đó, mới là nhà.
“Đây là chức trách của anh ấy” Lăng Miên Hề cất điện thoại, nhẹ nhàng nói: “Nếu anh ấy không phải là người có trách nhiệm, chị cũng sẽ không yêu anh ấy” Cô ấy hơi nghiêng đầu: “Khi em tham gia Tư Pháp đường, không phải lập lời thề à?” Giang Nhiên gãi gãi đầu: “Cấp bậc của em chưa cao, đến cấp một thì mới phải lập lời thề” “Cũng phải” Lăng Miên Hề gật đầu: “Tu vi của em vẫn còn rất thấp.” Giang Nhiên lại hỏi: “Bạn thân chị đâu?” “À, Phất Y vẫn đang bế quan” Lăng Miên Hề nói: “Chị không chịu được kiểu đó, bảo chị bế quan lâu như thế thì có khác nào lấy mạng của chị.” Giang Nhiên nhún vai.
Nếu chị họ của cậu ta có thể làm được như Nguyệt Phất Y, nói không chừng đã trở thành nửa bước tông sư cổ võ rồi.
Đi được vài bước, cậu ta chợt phát hiện có điều gì đó không ổn.
Tháng 9 năm 2019, Lăng Miên Hề mới 16 tuổi.
Giang Nhiên: Nhiếp Diệc tiêu đời rồi.
Nhà họ Tạ.
Quản gia vội vàng vào trong sân nói nhỏ vài câu vào tai của Tạ Niệm: “Đại tiểu thư, tin tức là thật, trên mạng của giới thế tục đều đăng tin này.
Nhiếp Diệc không có ở nước Hoa." “Tốt lắm.” Tạ Niệm mở mắt ra, nụ cười tàn nhẫn thoáng qua đôi môi đỏ mọng: “firehnilficimsuidP