Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com
[/1/49//1709155) TRƯỚC KHI ĐẮC TỘI VỚI DOANH (À/8:4;7)/9:)83):7.48)10).402)2))) HẬU QUẢ TRƯỚC ĐÃ laire còn chưa kịp phản ứng lại thì đã thấy sau lưng nữ thư ký còn một ( đám người.
Chính là Thương Diệu Chi, người đại diện của anh ta và mười mấy nhân viên của Truyền thông Sơ Quang.
Nụ cười của Claire đọng lại trong nháy mắt, y mở to mắt: “Sao các người vào.
được?” Hơn nữa còn đi cả đống thế này.
“Chẳng phải sếp chúng tôi đã nói rồi sao?
Đồng hành thì không cần, chạm mặt nhau ngoài cửa là được rồi” Nữ thư ký lại vẫy vẫy tay, càng cười tươi hơn: “Chúng tôi vào trước đây.
Gặp lại ở lễ khai mạc nhé.” Ngừng một lúc, cô ta lại nói: “Thật lòng hy vọng ngài Claire đây đừng nảy sinh ý đồ bất chính gì.
Giải thưởng của người nảo thì là của người đó.” Trước khi chọc vào sếp của họ thì phải nghĩ đến hậu quả đã.
Đây là khu vực sân khấu, cực ít khuôn mặt phương Đông, người đến không sang cũng quý, tất cả đều là thành viên gia tộc thuộc xã hội thượng lưu châu Âu.
Đoàn người của nữ thư ký hấp dẫn sự chú ý của không ít người.
Nhìn nữ thư ký và Thương Diệu Chi đi vào mà không hề bị ngăn cản, Claire hơi sợ hãi, lờ mờ cảm thấy hơi bất an.
Chẳng lẽ Truyền thông Sơ Quang thực sự có chỗ dựa ở châu Âu?
Nếu không sao có thể một lúc mà mấy chục người được vào như vậy?
Claire đột nhiên nhớ đến ký hiệu y vừa thấy ban nãy, vội vàng nhìn qua.
Có điều lúc này chiếc xe đã phóng đi rồi.
Dù sao thì Claire cũng chỉ là tổng giám đốc của Truyền thông Thời Đại, luận về thế cục của châu Âu, y còn lâu mới thông hiểu bằng Dinah.
Claire quay đầu lại, mở miệng: “Tiểu thư Dinah, họ ngồi xe của gia tộc Laurent.
đến sao?” Dinah nghe vậy liền cau mày: “Anh nhìn rõ chứ?” Sao gia tộc Laurent lại có liên quan đến một công ty giải trí ở nước Hoa được?
Quan hệ gần nhất chẳng qua cũng chỉ là Tạ Mạn Vũ quay một bộ phim của công ty Điện ảnh Toàn Cầu mà thôi.
Nhưng có rất nhiều diễn viên quay phim do Điện ảnh Toàn Cầu sản xuất, có ai có thể khiến gia tộc Laurent đặc biệt điều một chiếc xe đưa đón?
Dinah hỏi lại như vậy khiến Claire lại không chắc chắn lắm: “Hình như...
là không” Dinah rất thận trọng, nhanh chóng gọi cho gia tộc Pastch để hỏi chuyện này.
Câu trả lời mà cô ta nhận được là trước mắt, không có một thành viên có quyền thế nào của gia tộc Laurent có mối quan hệ với nước Hoa.
Họ đã tra kỹ thông tin của Doanh Tử Khâm rồi.
Doanh Tử Khâm từng đến châu Âu vài lần, nhưng tuyệt đối chưa từng tiếp xúc với gia tộc Laurent.
Dinah cúp điện thoại, rất lạnh nhạt nói: “Anh nhìn lầm rồi.
Vào trước đã.
Có lẽ là Điện ảnh Toàn Cầu cho họ vé.
Dù sao cũng từng hợp tác với nhau mà.” Claire không dám nói gì thêm, chỉ đi theo Dinah.
Dinah cũng muốn nhanh chóng giải quyết vụ giải Kim Tượng.
Vì tin Devil - sát thủ số một tái xuất, khoảng thời gian này gia tộc Pastch không được yên ổn cho lắm, có một vài người đã bắt đầu hoảng loạn rồi.
Đoàn trưởng lão đã mở vài cuộc họp, tất cả đều đang nghiêm túc thảo luận vấn đbnb Đương nhiên, với gia tộc Pastch mà nói, một trưởng lão hy sinh không đáng là gì cả, nhưng chuyện mất thể diện thì không ai có thể chịu đựng được.
Đợi khi giành được giải Kim Tượng, cô ta sẽ triệt để trở về với gia tộc.
So với sở thích thì đương nhiên quyền thế vẫn quan trọng hơn rồi.
x.* Doanh Tử Khâm không đến Liên hoan phim, có điều cô đã bảo thư ký mang chút đồ ăn nhẹ từ Liên hoan phim về cho mình.
Cô rời khách sạn, ngồi chuyến tàu liên tỉnh đến Firenze rồi đi bộ một đoạn dọc theo sông Rhine, đến sân bay quốc tế của Firenze để đón Phó Quân Thâm.
Người đàn ông đeo khẩu trang nhưng vóc dáng hoàn hảo của anh vẫn hấp dẫn sự chú ý của không ít người.
Có điều may mà ở đây là châu Âu, cách xa nước Hoa nên họ không phải cải trang quá nhiều.
Phó Quân Thâm chậm rãi từ từ lấy chú heo từ trong túi ra, đặt nó vào lòng bàn tay cô gái: “Yếu Yếu, heo của em.” Doanh Tử Khâm chọc chọc cái bụng hồng hào của Đô Đô, phát hiện hơi khang khác, ngẫm nghĩ rồi nói: “Hình như nó béo lên rồi” “Heo mà không béo thì không phải là heo.” Hơn một tháng nay, dưới sự chăm sóc của Phó Quân Thâm, Đô Đô ăn ngon ngủ kỹ.
Nó vui vẻ hừ mấy tiếng rồi chui vào lòng cô gái.
Nhưng còn chưa kịp chui vào.
thì đã bị một bàn tay thon dài xách lên.
Phó Quân Thâm đặt Đô Đô lên vai mình: “Đừng bắt nạt mẹ mày, mày béo lên rồi, nặng lắm” Đô Đô: “...” Địa vị của nó trong gia đình đã tuột dốc không phanh.
Hai người rời sân bay, xe đón họ đã đậu sẵn ở bên ngoài, đó là chiếc xe được điều từ Tập đoàn Venus.
Chiếc xe màu đen, khiêm tốn mà xa hoa.
“Ngày mai em phải tham gia lễ khai mạc.
Lần đầu tiên tham dự buổi lễ lớn như vậy, không thể cứ đơn giản như thế được.” Phó Quân Thâm xoa đầu cô gái, đôi mắt hoa đào cong lên: “Anh đã đặt trang sức và lễ phục cho em, chúng ta đi xem không?” Doanh Tử Khâm gật đầu: “Anh đã uống hết thuốc mà em luyện cho anh chưa?” “Ừm” Vẻ mặt Phó Quân Thâm lười biếng: “Tu vi cổ võ đã được 170 năm rồi, cảm ơn bạn gái của anh.” Nghe thấy con số này, ánh mắt Doanh Tử Khâm thoáng dao động.
Sau khi nội thương trong người Phó Quân Thâm khôi phục hoàn toàn, tốc độ tu luyện của anh đã tăng lên gấp bội.
Tốc độ này thật sự quá kinh khủng, còn xuất sắc hơn cả cổ võ giả thiên tài.
Doanh Tử Khâm nghiêng đầu, nhìn khuôn mặt của người đàn ông.
Ánh nắng nhuộm mặt mày anh thành màu vàng kim nhạt, đẹp tựa một vị thần.
Cảm giác quen thuộc đó lại xuất hiện.
Phó Quân Thâm đương nhiên chú ý đến ánh mắt của cô: “Làm sao vậy, sao đột nhiên em lại nhìn anh như vậy?” Doanh Tử Khâm dời mắt, ngáp một cái: “Ừm, trông anh đẹp trai nên ngắm nhiều một chút.” Ngữ điệu rất nhẹ nhàng, không cao cũng không thấp.
Nếu không phải Phó Quân Thâm đã quen với cách nói chuyện của Doanh Tử Khâm, anh còn tưởng cô đang chọc mình cơ.
“Lại thả thính anh?
Hửm?” Anh nhướng mày, nhéo gương mặt cô: “Bạn nhỏ, thả thính xong thì bỏ chạy, em nói xem em có phải là gái hư không?” Doanh Tử Khâm liếc anh một cái: “Không phải, em sẽ không thả thính anh mọi lúc mọi nơi.” “Được rồi, em nói gì cũng phải.” Phó Quân Thâm đánh tay lái, đến trung tâm thương mại lớn nhất ở Firenze.
So với trong nước, đương nhiên sản nghiệp của Tập đoàn Venus ở châu Âu nhiều hơn nhiều hơn, dù sao thì tập đoàn này cũng khởi nghiệp ở châu Âu.
GY - Là thương hiệu trang sức và cũng là thương hiệu xa xỉ nổi tiếng quốc tế trực thuộc Tập đoàn Venus.
Hai người bước vào cửa hàng.
Trong rất nhiều quầy trưng bảy, Doanh Tử Khâm nhìn thoáng qua đã thấy một bộ trang sức.
Dây chuyền, vòng tay, nhẫn, vương miện đều đủ cả.
Phong cách của bộ trang sức này rõ ràng là sinh ra từ đôi tay của Phó Quân Thâm.
Trang sức mà anh thiết kế có loại linh khí đặc biệt mà chỉ cần nhìn thoáng qua là đã nhận ra.
“Tiểu thư, cô đừng ngắm bộ trang sức ấy nữa” Nhân viên bán hàng chỉ nhãn hiệu, mỉm cười: “Hàng không bán chỉ để trưng bày mà thôi.
Dù có là hội viên bạch kim của cửa hàng thì cũng không thể mua được, mà cô...” Cô ta đánh giá cô gái từ trên xuống dưới, giọng điệu ít nhiều cũng có phần giễu cợt.
Trong cửa hàng có thông tin của các hội viên bạch kim, không có ai là người nước Hoa hết.
Những hội viên bạch kim này, phải đến 90% là các cậu ấm cô chiêu của bốn nhà tài phiệt lớn và gia tộc Laurent, dù sao thì không phải ai cũng có thể chỉ 50 triệu cho cửa hàng mỗi năm.
Cửa hàng GY này chỉ có ở châu Âu, vẫn chưa có cửa hàng ở nước Hoa.
Cô ta đã thấy quá nhiều khách chỉ muốn vào xem thử chứ không thể mua nổi một món đồ rồi.
Phó Quân Thâm rút ra một tấm thẻ, trực tiếp đưa cho quản lý ở phía sau, khẽ ra hiệu: “Gói lại.” Nhìn thấy tấm thẻ này, vẻ mặt của quản lý thay đổi: “Được, tôi sẽ gói lại cho.
ngài ngay.” Ngay sau đó, bộ trang sức chỉ dùng để trưng bày này đã được đặt vào hộp.
Quản lý cung kính tiễn Phó Quân Thâm và Doanh Tử Khâm ra ngoài.
Nhân viên bán hàng còn đang ngẩn người: “Không phải...
không phải là không bán à?” Quản lý quay người: “Không bán thật, nhưng mà người của trụ sở chính đích thân đến lấy, chúng ta không bán có được không?” Nhân viên bán hàng càng thêm sững sờ: “Trụ...
trụ sở chính?” Quản lý cũng lau mồ hôi: “Đúng vậy, không phải trụ sở chính của GY mà là Tập.
đoàn Venus.” Nếu Phó Quân Thâm không lấy chiếc thẻ đó ra, chắc chắn quản lý sẽ không bao.
giờ chú ý đến anh.
Châu Âu không bao giờ quan tâm đến tin tức của khu vực châu Á Thái Bình Dương, bây giờ quản lý phải tra một chút mới biết Phó Quân Thâm là tổng giám đốc của khu vực châu Á - Thái Bình Dương, cũng có nghĩa anh là người quản lý.
Nhưng thực quyền của tổng giám đốc Tập đoàn Venus khu vực châu Á Thái Bình Dương không lớn, làm sao có thể có thẻ của trụ sở ở châu Âu được?
Quản lý có hơi bối rối.
Bên ngoài trung tâm thương mại.
Trên xe.
Phó Quân Thâm mở hộp trang sức ra: “Bộ trang sức này tên là Đào Chi Yêu Yêu” Trên bộ trang sức quả thực có hoa đào.
Doanh Tử Khâm gật đầu: “Tên tài khoản Weibo phụ của anh?” Sau đó, cô cũng đặc biệt xem Super topic của cặp đôi Thần Dược.
Tài khoản này của Phó Quân Thâm hiển nhiên là khách quen của Super topic, không ít người biết đến anh.
“Hửm?” Phó Quân Thâm đeo vòng tay cho cô, sau đó lại cầm chiếc vòng cổ lên: “Không, anh đổi tên rồi.” “Đổi thành gì?” “Vợ cả của Yếu Yếu.” Phó Quân Thâm nhấc mí mắt lên: “Sau đó anh bị các fan của em đuối đánh” “Không phải vợ cả.” Doanh Tử Khâm chống tay lên đầu, nhướng mày: “Chỉ có một mình anh, anh có thể đổi sang cái tên to gan hơn thế.” Phó Quân Thâm cúi đầu, sau đó đeo dây chuyền vào cho cô.
Đầu ngón tay anh lướt qua da cô, mang theo cảm giác tê dại và nóng bỏng.
Một đôi mắt đào hoa vô cùng quyến rũ, khi nhìn cô, con ngươi màu hổ phách mơ màng hệt như biển trời đầy sao.
Doanh Tử Khâm quay đầu, không nhìn anh nữa: “Trai hư.” Phó Quân Thâm: “?” “Bớt phóng điện đi” Chiều hôm sau.
Ban giám khảo IFE.
Ngày mai là lễ khai mạc giải thưởng Kim Tượng IFE, và cũng là ngày công bố các giải thưởng điện ảnh lớn, nhưng hôm nay đã có kết quả bầu chọn của tất cả các hạng mục giải thưởng.
Các giám khảo đưa văn kiện cho David để ông ta xem qua.
David là trưởng ban giám khảo của giải thưởng Kim Tượng IEE, tất cả các giải thưởng đều phải nhận được sự đồng ý của ông ta.
David nhận lấy văn kiện, hai chữ “Tân sinh” đập thẳng vào mắt ông ta.
Bộ phim này đã giành được ít nhất năm giải thưởng.
“Bộ phim này hay đến vậy sao?” David cau mày: ““Ký ức thất lạc” đâu?
Dù thế nảo thì cũng phải giành được một giải chứ?” Trong lễ trao giải Kim Tượng IFF ở các năm trước, có trường hợp một bộ phim giành được nhiều giải cùng lúc, tất cả đều được ghi vào lịch sử điện ảnh thế Những bộ phim nước ngoài tham gia tranh cử lần này, David mới xem một lần, nhưng Ký Ức Thất Lạc do Dinah làm đạo diễn, ông ta đã xem đến vài lần.
“Ông David, “Ký ức thất lạc” vẫn kém hơn so với “Tân sinh”” Một vị giám khảo.
nói: “Bộ phim “Tân sinh” thực sự khiến người xem phải chấn động.
Trong phim, nam chính đóng ba vai, diễn xuất cũng hoàn toàn được thể hiện một cách hoàn hảo.” “Bất kể là về cốt truyện và ý tưởng, “Tân sinh” đều xuất sắc hơn “Ký ức thất lạc” “Chúng tôi cho rằng “Ký ức thất lạc” yếu hơn “Tân sinh” về kỹ thuật quay và các phương diện khác.
Dù sao đây cũng là một đạo diễn mới, chúng tôi có thể hiểu được.
Nếu không có “Tân sinh”, chắc chắn “Ký ức thất lạc” sẽ đoạt giải.
“ David càng nhíu chặt mày hơn: “Có phim gốc của “Tân sinh” không?
Tôi xem một lần nữa.” Các giám khảo lập tức mở “Tân sinh” trong máy tính.
Xem xong, David trầm tư rất lâu: “Quả thực hay hơn “Ký ức thất lạc”." Nhưng hôm qua, trong Liên hoan phim, Dinah và Claire đã đánh tiếng với ông ta.
Ý tứ rất rõ ràng.
Hiển nhiên là họ quyết tâm giành được giải Kim Tượng.
Cũng không phải là không thể nể mặt Dinah Pastch một lần.
Dù sao thì quay xong bộ phim này, Dinah sẽ phải trở về với gia tộc Pastch, còn nước Hoa sau này vẫn sẽ có cơ hội gửi phim dự thi.
Khoảng cách giữa “Ký ức thất lạc” và “Tân sinh” không quá lớn, thay đổi giải thưởng cũng không có vấn đề gì.
Trong lịch sử của IFE, phim điện ảnh của nước Hoa cũng mới chỉ được đề cử có một lần, lần này chỉ được đề cử chứ không giành giải, chắc hẳn công chúng sẽ không cảm thấy kỳ lạ.
David cầm bút lên, đột nhiên nghĩ tới gì đó.
Ông ta ngẩng đầu hỏi: “Lần này không có phim của Điện ảnh Toàn Cầu ư?” “Có một bộ.” Một giám khảo đẩy kính: “Là một bộ phim được chuyển thể từ phim hoạt hình, vẫn như cũ, giành được giải âm nhạc xuất sắc nhất và đồ họa xuất sắc nhất.” “Có điều diễn xuất của nữ diễn viên ấy thực sự rất tốt, giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất được trao cho bộ phim này” David gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Lần này Điện ảnh Toàn Cầu không đặc biệt gửi phim để tranh giải phim điện ảnh xuất sắc nhất.
Đây là một tin tốt.
Nếu không, vì gia tộc Pastch mà đắc tội với gia tộc Laurent thì đúng là được không bằng mất.
Dù sao thì, giải thưởng IFFE này do gia tộc Laurent đề ra mà.
Từ đời này đến đời khác, gia tộc Laurent luôn có sở thích tài trợ cho các bậc thầy nghệ thuật, tổ chức Liên hoan phim điện ảnh cũng là điều hợp lý.
Sau khi cân nhắc xong, David mới đưa ra quyết định.
Ông ta dứt khoát gạch bỏ “Tân sinh” ra khỏi giải Phim điện ảnh xuất sắc nhất, viết tên “Ký ức thất lạc” vào.
Cầm bút ngẫm nghĩ một hồi lâu, David lại gạch tên Thương Diệu Chỉ ra khỏi giải thưởng Nam diễn viên chính xuất sắc nhất.