Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com
[/1/49//17 S2) ÔN PHONG MIÊN, CÁC NGƯỜI KHÔNG TRÈO CAO ĐƯỢC ĐÂU uấn luyện quân sự của Đại học Đế đô nghiêm ngặt thế nào, Nhan An H Hòa hiểu rất rõ.
Cường độ huấn luyện của nữ sinh thấp hơn nam sinh rất nhiều, nhưng 14 ngày liên tục cũng sẽ rất mệt.
Lúc đó, để trốn huấn luyện quân sự, Nhan An Hoàn còn đặc biệt làm đơn xin nghỉ.
Mấy ngàn sinh viên năm nhất dù có một người hơi đặc biệt chút xíu thì cũng.
chẳng ai quan tâm, lãnh đạo nhà trường cũng không rảnh để quản.
Dù sao lúc huấn luyện quân sự, tất cả đều phải nghe theo mệnh lệnh.
Người đó trả lời rất nhanh.
“Chị dâu, nữ sinh này làm sao vậy?
Bắt nạt chị ư?” Ninh Vũ Trạch là đội trưởng, vì thế, tất cả thành viên trong đội của anh ta đều gọi Nhan An Hòa là chị dâu.
Sắc mặt Nhan An Hòa lạnh nhạt.
“Chuyện cụ thể rất phức tạp, khó để kể hết.” “Được, chị dâu, đến lúc đó em sẽ chú ý đến nữ sinh này.” Nhan An Hòa xóa ghi chép trò chuyện rồi mới bỏ điện thoại xuống.
Quay đầu liền nhìn thấy Ninh Vũ Trạch đang ngẩn người.
Cô ta cau mày, hơi không vui: “Em ở đây, anh nghĩ đi đâu vậy?” Ninh Vũ Trạch hoàn hồn, hơi mím môi: “Hai hôm trước, đội Nhất Tự cử một đội trưởng nữ đến sân huấn luyện để chỉ cho bọn anh ngắm bắn.” Anh ta giải thích chuyện xảy ra trên sân huấn luyện một lượt.
Nhan An Hòa ngẩn người: “Không phải chứ?
Con gái?” Vì đội Nhất Tự thường xuyên có nhiệm vụ, thời gian nghỉ ngơi và làm việc đảo lộn, cường độ huấn luyện quá lớn, lại còn phải đấu tranh với các thế lực tà ác.
Thế nên, nghĩ cho an toàn tính mạng và sức khỏe con người, thường thì sẽ không tuyển thành viên nữ.
Một cái miếu hòa thượng.
Trong phút chốc, Nhan An Hòa trở nên căng thẳng: “Trông thế nào?
Dáng đẹp không?
Anh có nói chuyện với cô ấy không?
Đã nói những gì?” “Em nghĩ gì vậy?” Ninh Vũ Trạch cau mày, “Anh còn là thành viên dự bị, tuy là đội trưởng nhưng cũng chưa có tư cách để nói chuyện với người cấp cao trong.
đội Nhất Tự” Phụ trách việc huấn luyện cho anh ta và mọi người đều là mấy thành viên chính thức.
Họ biết còn có hai đội tỉnh anh, nhưng họ chưa từng gặp người trong hai đội tỉnh anh này bao giờ.
Chứ đừng nói là trung đoàn trưởng Nhiếp Diệc.
Người biết Nhiếp Diệc là trung đoàn trưởng đội Nhất Tự, ngoài người thân thiết bên cạnh hắn ra, Đế đô cũng không có mấy người biết được.
Thân phận của hắn hoàn toàn bảo mật.
Hôm ấy, Ninh Vũ Trạch chỉ quan tâm đến hai lần bắn 10 phát được 100 điểm.
của Doanh Tử Khâm, những thứ khác, anh ta cũng không để ý đến.
Anh ta hơi hồi tưởng lại một chút.
Hình như dáng người đúng là rất đẹp.
Nhan An Hòa thở phào một hơi: “Em chỉ hỏi thôi, cũng không có gì.
Vậy bao giờ thì anh được chuyển làm thành viên chính thức?” Tuy sau khi Ninh Vũ Trạch được chuyển làm thành viên chính thức, cơ hội gặp mặt của họ càng ít đi nhưng Nhan An Hòa cũng không để bụng.
Có ai mà không muốn có quan hệ trong đội Nhất Tự?
“Còn chưa biết được” Ninh Vũ Trạch lắc đầu, “Chắc là còn vài vòng sát hạch nữa.
Riitrnsmfiilffs,=nih(lliiimib “Di mrömrđiBillieimiiiđt6iiffờn suếi