Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com
Chương 27 TÔI LÀ CÔ NÀNG GIẢ NAI (2) Mục tiêu nhiệm vụ: Tăng doanh số bán sách.
Nhiệm vụ chính: Không.
Nhiệm vụ nhánh: Chờ.
Yêu cẩu đặc biệt: Cấm OOC Thế giới này không có yêu cầu gì về nhiệm vụ chính, nhưng lại có yêu cầu đặc biệt khiến người ta nghiền ngẫm.
Cấm OOC là từ viết tắt của Out Of Character, có nghĩa là xa rời tính cách của nhân vật gốc.
Nói đơn giản là phá vỡ thiết lập tính cách.
Yêu cầu này thật thất đức.
Thiết lập tính cách của nguyên chủ đơn giản và mờ nhạt, còn cô nàng giả nai thì độc ác điển hình.
Sau khi nắm được nội dung, Trần Khê chửi thầm chủ thần và mười tám đời tổ tông chủ thần.
Rõ ràng là đang lừa cô mà, không cho phá vỡ thiết lập tính cách của nữ phụ thảo mai độc ác thì chẳng khác nào bắt cô bị hành hạ trong thế giới này.
Dù bị nữ chính hành hạ, cô vẫn phải nhẫn nhịn.
Nếu ngày nào đó nữ chính không nhớ ra thì cô phải chủ động tìm đến khoe cái ngu để cô ta giày vò mình.
Đúng là nhiệm vụ vô liêm sỉ.
Trần Khê tỏ thái độ, đời này cô ăn đủ thứ nhưng không ăn khổ nhé.
[Em cảm thấy tư tưởng nát vụn của nguyên chủ không phù hợp với chị, e rằng diễn xuất ba xu của chị không chống đỡ được đến hết nhiệm vụ đâu, hay là chúng ta đổi thế giới khác?] Trần Khê là người phát ngôn có quyền hạn cao, có thể thoải mái chọn thế giới.
Thặng Thặng nghĩ đến sức chiến đấu dữ dội, một chọi mười vẫn đánh ngang tay của boss nhà mình thì lại cảm thấy nhức đầu.
Sau khi sống lại, nữ chính trong sách đường như thông mình đột xuất, xử đẹp nữ phụ thảo mai đủ kiểu, hành hạ thân xác trước hành hạ tỉnh thần sau.
Kết cục của nguyên chủ rất thê thảm, sau khi nữ chính gả cho trai giàu đẹp mã thì nguyên chủ thảo mai tỉnh thần suy sụp rồi nổi điên, sau đó bị đưa vào bệnh viện tâm thần.
Cuối truyện vui vẻ cả làng, nam nữ chính sống hạnh phúc bên nhau, nữ phụ ở trong bệnh viện tâm thần mỗi ngày gào lên “tôi mới là cô chủ, thả tôi ra”.
Thặng Thặng tưởng tượng ra những gì mà Trần Khê sẽ gặp phải giống như nguyên chủ.
Đưa boss ham tìm đường chết vào bệnh viện tâm thần, có khi sẽ kéo cả nhóm người cùng chơi trò cuộc chiến sống còn, hoặc kích thích nhân viên y tế mắc bệnh tâm thần cũng nên.
Nhân viên y tế đã làm gì sai chứ?!
[Bỏ đi chị, chị đã hoàn thành thế giới cũ rất tốt, được 250 điểm, đổi thế giới mới trừ 100 điểm, vẫn còn thừa điểm mà ] Ký chủ khác còn lên giường với đàn ông của mười mấy thế giới, không dễ gì mới tích lũy được 100 điểm, còn Trần Khê vừa ra tay đã được 250 điểm.
Đỉnh nhất là chị không ngủ với một người đàn ông nào.
“Phải chơi thì mới biết.” [Chị muốn đổi đạo cụ gì không?
Nhà kho của chúng ta có rất nhiều.] Tuy số điểm hiện nay của cô chỉ có thể đổi được xuân được và thuốc giảm cân.
“Không cần đổi.” Boss lâng lâng rồi!
Ở thế giới khắc nghiệt như vậy mà không đổi đạo cụ nào?
Định tay không cướp đao sắc hay ngực ép vỡ tảng đá?
Trần Khê chê Thặng Thặng ồn ào nên cho nó biến mất.
Cô cảm thấy dường như đã mang cả cảm giác miệt mài quá độ ở thế giới thực vào đây.
Lúc này cô rất mệt, chỉ muốn đánh một giấc.
Trước khi rời đi, Thặng Thặng ném một tấm thẻ cho cô.
Trong thẻ có một triệu tiền mặt, đây là hoa hồng từ doanh thu quyển sách trước của cô.
Thẻ này phổ biến ở các thế giới trong sách, dù là thể loại tiên hiệp, tận thế hay tổng giảm đốc đều sẽ quy đổi theo tỷ suất ở thế giới đó rồi chuyển vào thẻ cho cô, chỉ là không thể dùng ở thế giới thực.
Tiền nhuận bút kết toán mỗi tháng một lần, cô thích thì tiêu, không thích Công việc gõ chữ khó làm giàu, nhưng đủ ấm no.
Trần Khê ngủ một giấc dưỡng nhan, ngủ đẫy giấc mới thức dậy thì thấy có tin nhắn chưa đọc trên điện thoại: [Vân Khê, anh đã dẫn theo các anh em đến vị trí.] Trần Khê chợt nhớ ra.
Lúc này, nguyên chủ xúi giục người theo đuổi mình là một tên du côn chặn đường nữ chính Liễu Phí Phỉ, nhưng xui xẻo là đúng lúc cô ta sống Liễu Phi Phi đã chuẩn bị sẵn sàng báo cảnh sát, chỉ chờ đám cặn bã xã hội chui đầu vào lưới.
Trần Khê bảo đám côn đồ đó hủy kèo.
Nửa tiếng sau, trong phòng riêng của một nhà hàng.
Trên bàn đặt một xấp tiền ngay ngắn.
Trong phòng có tổng cộng mười mấy người, ngoài Trần Khê ra, những người khác đều ăn mặc như phường lưu manh.
Kẻ cẩm đầu để kiểu tóc mái bằng, dáng vẻ ngông nghênh xấu xa mà cuốn hút, khí chất lưu manh như thế thì không có số làm tổng giám đốc, chỉ có thể là du côn thôi.
Đây là người yêu thầm Vân Khê, đại ca giang hồ Khang Minh.
Quần áo bình thường, nách kẹp cái túi, không phải nhét giấy nợ thì cũng là đao.
Trần Khê cảm giác câu này rất chính xác khi nhìn bộ đồ hiệu Mizuno trên người hắn và chiếc ví da đặt trên bàn.
Khang Minh châm điếu thuốc, ánh mắt tràn đầy tổn thương: “Vân Khê, em có ý gì??
Hành động đưa tiền của cô khiến hắn cực kỳ khó xử.
Đám đàn em lại lộ vẻ tham lam, thỉnh thoảng lại liếc nhìn xấp tiền.
Trần Khê phất tay ra hiệu cho những người này ra ngoài.
Sau khi ra ngoài, họ liếc nhìn nhau và tự hỏi, chậc, sao cô gái mà đại ca thích trông giống giang hồ hơn cả hắn thế nhỉ?
Khí thế lúc phất tay sặc mùi chị đại đầu đường.
Trong phòng chỉ còn Trần Khê và Khang Minh.
Cô mở miệng nói: “Số tiền này là để anh mua thuốc lá mời các anh em, mọi người đã vất vả chuẩn bị, không thể ra về tay không được.” Khang Minh là một nhân vật sầu vì tình trong nguyên tác.
Nếu Vân Khê không xúi giục hắn thì những người này đã không làm những chuyện ác ôn đó, những gì Khang Minh làm đều là do cô ấy xui khiến.
Sau khi Liễu Phí Phí sống lại, cô ta đã đưa nhóm người này vào tù, kết cục của Khang Minh là bi thảm nhất, hắn bị đánh chết ven đường.
Đúng là nghiệp quật.
Nếu không phải hệ thống cấm người chơi phá vỡ thiết lập tính cách của nguyên chủ, Trần Khê rất muốn bảo hắn úp mặt vào góc tường, ngồi viết một trăm lần câu: xã hội giàu mạnh, dân chủ, văn minh, hài hòa, tự do, bình đẳng, công chính, tuân thủ luật pháp, yêu nước, kính nghiệp, thành tín, thân thiện.
Khang Minh đập bàn: “Chính em đã nói rằng muốn xử người phụ nữ đó!
Bây giờ em lại bảo dừng lại.” “Cô ta báo cảnh sát.” Khang Minh tức giận đến xì khói: “Hả?!
Con khốn đó, anh phải tìm vài người xử cô ta mới được.” Tư tưởng đúng đắn của Trần Khê sắp sụp đổ đến nơi, cô rất muốn giảng giải cho hắn hiểu được tầm quan trọng của xã hội hài hòa, nhưng phải tuân thủ quy định của hệ thống, không được phá vỡ thiết lập tính cách Đặc điểm của các cô nàng giả nai là gì?
Giả vờ yếu đuối và tội nghiệp khiến đàn ông mủi lòng, sau đó sai khiến những tên không có đầu óc đó làm việc theo ý mình, nhưng trong lòng lại xem thường họ, cảm thấy họ không bằng mình, bị lợi dụng cũng đáng đời.
Nhưng bản chất của Trần Khê và nguyên chủ khác nhau.
Cô hiểu Khang Minh, không ai sinh ra đã muốn làm giang hồ.
Người đàn ông này thật lòng thích Vân Khê, luôn sẵn lòng làm mọi thứ Trần Khê nhéo đùi đau đến mức ứa nước mắt: “Khang Minh, sau này anh đừng làm những chuyện trái pháp luật nữa được không?
Tôi lo lắm.” Trái tim Khang Minh bỗng nóng bừng, rất cảm động trước tấm chân tình của cô gái thuần khiết này.
Hắn muốn nắm lấy tay cô, nhưng trong người đột nhiên có dòng điện chạy qua khiến hắn run rẩy nằm cứng ngắc trên bàn.
Trần Khê ngơ ngác.
Diễn xuất từ tận linh hồn của cô không tới mức khiến người ta cảm động đến nỗi ngất đi chứ?
Cô cầm chiếc đũa trên bàn chọc thử vào người Khang Minh, thầm nghĩ ê này, còn sống không?
Khoan đã!
Trần Khê giơ ngón tay lên nhìn, dấu ấn ở ngón giữa lại hiện ra với xúc cảm nóng ran.
Tại sao đấu mộc của Yêu Vương lại xuất hiện vào lúc này?
[Nhận được nhiệm vụ nhánh: Thúc đẩy giá trị cốt lõi!
Mục tiêu: Giúp Khang Minh cải tà quy chính.] Chuyện quái quỷ gì thế này?
Trần Khê hết sức hoang mang.
Chủ thần lại phá hoại.
Không cho cô diễn đúng bản sắc, lại bắt cô uốn nắn nhận thức của đại ca giang hồ mà không cho phá vỡ thiết lập tính cách của nguyên chủ sao?
Bảo cô làm xiếc đập vỡ đá trên ngực còn dễ hơn.
Người đàn ông ngất xỉu chợt ngồi dậy, giống như thay đổi thành người khác, nhìn cô với ánh mắt lạnh lùng như thể cô làm chuyện gì có lỗi lớn