Chương 24 Boss Phản Diện Ngày Ngày Tìm Đường Chết - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


Chương 24 MK, ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ TRUYỆN NIÊN ĐẠI (24) Vương phi của Yêu Vương đã phi thăng!


Cô đến và mang theo lửa hận thù.


Trước khi phi thăng, Trần Khê và Ngân Huyễn lập danh sách những kẻ đã cậy đông bắt nạt Thập Điện.


Sau khi ghi tên, cô hỏi chức vị, đặc điểm tính cách của họ.


Dường như Thập Điện đã đoán trước được tất cả những điều này trước khi chết.


Trước khi đại chiến, hắn đã nói với Ngân Huyễn những thông tin này, bây giờ Ngân Huyễn thuật lại rành mạch cho Trần Khê.


Trần Khê nhận được tình báo chuẩn xác liền nở nụ cười dữ tợn và xông lên tiên giới.


Chúng tiên ngơ ngác.


Đã đánh ngã một Yêu Vương, lại có một vương phi của Yêu Vương đứng lên?!


Một tiếng sấm nổ đinh tai nhức óc!


Toang rồi, toang thật rồi!


Tất cả bọn họ đều là thủ phạm đã đánh chết chồng cô, sao có thể không chột dạ khi nhìn thấy cô cho được?


Tuy nhiên, thần giới là nơi phân rõ phải trái, Yêu Thần phạm tội, nhưng vương phi hắn không có tội tình gì, cô chỉ vượt qua lôi kiếp rồi phi thăng theo đúng quy trình bình thường mà thôi.


Bọn họ không thể vô duyên vô cớ giáng người ta xuống phàm trần được.


Trần Khê đi tới, xòe hai tay ra.


Nội đan của chồng cô đâu?


Chúng tiên xôn xao.


Nội đan gì?


Trần Khê hít sâu một hơi, mẹ kiếp, các người giỏi kéo bè kéo lũ cậy đông bắt nạt thiểu số, nhưng không thừa nhận đã lấy nội đan của chồng người ta phải không?


Cô ngồi bệt xuống đất, vỗ đùi khóc toáng lên.


Từ lúc mở mang đại lục Triêu Nguyên đến giờ, đây là lần đầu tiên hội thần giới nhìn thấy một người vứt hết liêm sỉ của thần tiên, vỗ đùi la làng như thế này.


Trần Khê khởi nghiệp là một nhà văn trên mạng chuyên viết truyện niên đại, nên dễ dàng xây dựng hình tượng bà thím thôn quê vừa khóc lóc vừa kể lể: “Phu quân của ta chết thê thảm quá, đám trời đánh các người kéo đàn kéo lũ, trơ tráo cướp nội đan của thần ” Chúng tiên có miệng cũng khó giải thích.


Đúng là bọn họ đánh hội đồng Yêu Thần xuất phát từ suy nghĩ không mấy trong sáng.


Hắn giống như bug trong thế giới này, vừa lắm tiền nhiều của, vừa có năng lực vô song.


Nếu không phải lúc bình thường hắn bận tới mức không thấy mặt mũi, không biết đi đâu làm gì thì đã chẳng đến lượt người khác làm Thần Vương.


Bây giờ Yêu Thần tự ý xuống trần, ẩn náu ở nhân gian với thân phận Yêu Vương, nếu không phải hắn liên tục vơ vét các loại tiên phẩm, thì chúng tiên còn chưa phát hiện ra.


Vì thế, bọn họ mới nghĩ rằng có thể thừa dịp này “chỉnh” hắn một chút.


Thói đời vốn ghét kẻ giàu.


Có điều, trong lúc giao chiến, Yêu Vương thật sự không rơi ra món gì!


Giờ Nạp Lan Khê đến ăn vạ tiên giới sao?


Chúng tiên luôn miệng từ chối ba câu, trong lòng chửi thầm không biết kẻ khốn kiếp nào đã lén biển thủ nội đan Yêu Thần?


Trần Khê khiến thần giới có hiểm khích, nghi ngờ lẫn nhau rồi bắt đầu quậy đục nước.


Sau khi thành tiên, tiếng khóc của cô rất có sức xuyên thấu, thế là cô ngồi trên đám mây gân cổ hát rap: Gia đình ở điện Yêu Vương, nhiều đất đai ruộng vườn, cuộc sống tràn ngập niềm vui.


Hội thần giới không biết xấu hổ, gài bẫy phu quân của ta rồi cướp nội đan của chàng ấy...


Liên minh kể chuyện đã hợp tác với Trần Khê từ lâu, bọn họ đều dốc hết sức quảng bá câu chuyện tình yêu vui buồn lẫn lộn của Yêu Vương và vương phi.


Trần Khê còn tập trung viết mấy đoạn miêu tả nội đan của người chồng có danh vô thực của mình, nói rằng đã bị Chiến Thần, Lôi Thần lấy mất.


Các vị thần ngồi trong miếu đột nhiên bị vu oan giá họa.


Chiến Thần và Lôi Thần từ lâu đã nhìn nhau chướng mắt, bèn nhân cơ hội này hẹn đánh một trận.


Hai bên đều thua tơi tả và đều bị phạt.


Về sau xảy ra rất nhiều chuyện kỳ lạ.


Ví dụ như vương phi của Yêu Vương phát hiện Thần Vương và Hoa Thần hẹn hò trong buổi hoàng hôn, lại ví dụ như nghi ngờ Phong Thần mở cửa sau cho con cháu của mình, mưu lợi riêng làm rối kỷ cương.


Từ lúc cô lên trời, tiên giới chưa có một phút giây bình yên.


Chúng tiên bị tổn thương nguyên khí nghiêm trong, các loại nội đấu không ngớt.


Liên minh kể chuyện có được nhiều tài liệu, tha hồ lời to.


Đến khi chúng tiên nhận ra sự hỗn loạn này đều liên quan đến vương phi của Yêu Vương, lúc ấy Trần Khê đã trả thù hơn một nửa các vị tiên bị ghi trong sổ báo thù của cô.


Trong số mười thành viên của hội thần giới, bốn thần đã mất đi sức chiến đấu, sáu thần còn lại cuối cùng cũng nghĩ đến chuyện đi tìm Trần Khê để tính sổ.


Khi bị bao vây, cô không hề lo lắng mà còn nở nụ cười rất tươi.


Vật tổ trên ngón giữa của cô sáng lấp lánh.


Thập Điện lặng yên nằm trong vòng tay cô.


Thần Vương trên mặt đã có hai vệt máu quát lớn: “Nạp Lan Khê to gan!


Dám làm loạn trật tự tiên giới, ngươi đã biết tội chưa?” Nạp Lan Khê lừa dối mọi người bằng những lời lẽ vớ vẩn, làm hại Thần Vương bị vợ mình cào thê thảm.


Các thần đánh nhau, vết thương rất khó lành.


Thần Vương cảm thấy rất mất mặt.


“Ta có tội gì?” Trần Khê nhìn kỹ những người này, thẩm nghĩ được lắm, tất cả bọn họ đều góp phần trong cuộc bao vây tấn công Thập Điện ngày hôm đó.


“Ngươi vô cớ quấy rối trật tự tiên giới, bây giờ còn cãi chày cãi cối sao?” Trần Khê ngửa mặt lên trời cười lớn: “Vô cớ à?


Đang nói về nội đan phải không?


Các ngươi đều muốn biết nó ở đâu đúng không?


Nhìn đi, nó Trần Khê vỗ đan điển của mình, nở nụ cười quỷ quyệt.


Chúng tiên nghĩ bụng hỏng rồi, nhưng muốn bỏ chạy thì đã quá muộn.


Trần Khê và Thập Điện trong vòng tay cô đều tỏa ra ánh sáng chói lóa.


Nội đan của cô cộng thêm Thập Điện cùng nổ tung với sức mạnh kinh người.


Từ xưa đến giờ, chưa có vị tiên nào sẽ tự nổ nội đan.


Trần Khê tìm đường chết không biết mỏi mệt đã mở ra tiền lệ.


Không chỉ nổ một mình, cô còn kéo theo Thập Điện.


Cô nổ tung chính mình, kéo theo sáu đệm lưng.


Nghe nói ngày hôm đó, cả tam giới đều nghe thấy tiếng nổ rung trời và tiếng cười kiêu ngạo vui sướng của vương phi Yêu Vương.


Hành động bất ngờ của Trần Khê khiến thú không gian Thặng Thặng sửng sốt.


Mọi chuyện diễn ra chỉ trong vài ngày ngắn ngủi.


Khi Trần Khê xuất hiện trở lại trên bầu trời trong dạng linh hồn, cô rất vui sướng khi nhìn thế giới đã bị mình phá nát.


Không ai có thể bình an trốn thoát sau khi đắc tội cô.


Không một ai.


[Chúc mừng người phát ngôn hoàn thành nhiệm vụ nhánh: Giành được sự yêu mến của trưởng fan!


Mức độ thiện cảm của Yêu Vương: 250%!


Phần thưởng nhiệm vụ: Lập nhóm người hâm mộ!


Người phát ngôn vượt mức hoàn thành thiện cảm của Yêu Vương, nhân đôi phần thưởng!


Điểm lập nhóm người hâm mộ +2] [Chúc mừng người phát ngôn hoàn thành nhiệm vụ thực tập, mở ra quyền hạn người phát ngôn hệ thống best seller...


Ơ, khoan đã!


Em là thú không gian mà sao không biết có quy định này nhỉ?] Thặng Thặng thông báo được nửa chừng thì chợt nhận ra điều kỳ lạ.


Người khác là ký chủ, boss nhà nó là người phát ngôn, vậy có nghĩa là quyền hạn của boss cao hơn bất cứ ký chủ của hệ thống nào.


Ký chủ là bị hệ thống trói buộc, phải làm thuê cho hệ thống.


Nếu hệ thống vui thì sẽ ném khúc xương thưởng cho ký chủ, lúc không vui thì xóa luôn sự tồn tại.


Họ bắt buộc phải làm nhiệm vụ, không có lựa chọn nào khác, ngay cả thú không gian cũng có thể giãm đạp lên ký chủ.


Người phát ngôn được hệ thống chủ động mời, quyền hạn cao hơn thú không gian, muốn nhận nhiệm vụ thì nhận, không thích thì chỉ việc đổi nhiệm vụ khác, tạm thời chưa nhìn ra lợi ích, nhưng địa vị TÕ ràng cao hơn ký chủ rất nhiều.


Nếu Trần Khê lựa chọn làm ký chủ, bị động nhận nhiệm vụ, vậy thế giới đầu tiên của cô hẳn là truyện niên đại.


Tuy nhiên, cô là người phát ngôn, vừa mới bắt đầu hệ thống đã giao cho cô nhiệm vụ khó khăn cấp A ở đại lục Triêu Nguyên.


Nếu cô hoàn thành mới có thể làm người phát ngôn thật sự, chắc chắn quyền hạn sẽ rất ghê gớm.


Vậy nên ngay từ đầu không phải thú không gian dịch chuyển sai lầm, thật ra đây là thử thách của chủ thần.


Thặng Thặng phấn khích.


Thặng Thặng vui mừng.


Nó vẫn luôn xếp cuối cùng, đứng vững ở vị trí số một đếm ngược, bỗng nhiên được ôm đùi vàng thô to của boss, từ nay trở đi, ngày được trèo lên đỉnh núi của đời thú không còn là giấc mơ xa xôi nữa.


Trần Khê được thưởng nhưng cảm xúc không dao động, trái tim cô vẫn mắc kẹt trong thế giới đó.


Cô nhìn thấy Ngân Huyễn đặt bài vị của cô và Thập Điện bên cạnh nhau, rất nhiều người đã xây miếu thờ cho họ.


Sau khi tiêu diệt Thần Vương, cô và Thập Điện được đẩy lên ngai vàng Thần Vương và Thần vương phi, nhưng đó chỉ là hai tấm bài vị và tượng vàng.


Cô sẽ không trở lại thế giới đó.


Sẽ không còn Yêu Vương oai phong đáng yêu đang chờ đợi cô nữa.


Yêu cầu của hắn vẫn vang vọng bên tai cô, đòi cô cho hắn một cơ hội theo đuổi.


Trần Khê vuốt vật tổ còn in trên ngón giữa, cô đã tiêu diệt những kẻ đã bắt nạt hắn, chắc hẳn đã trả hết món nợ ân tình với hắn rồi thì phải?


[Chúc mừng chị, sau đây là giây phút vô cùng hồi hộp, đó là xem lượng tiêu thụ?


Trời đất ơi, chị ơi, sao lượng tiêu thụ của chúng ta lại thấp thế này?!]


  • Trước
  • Sau