Chương 39 Bảo bối của ngài Tống - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


Chương 39 CHÍ LÀ CÔNG CỤ BỊ LỢI DỤNG XONG VỨT BỎ N hưng kết quả không như bà ta mong muốn.


Chẳng những Đường Lê không mặc chiếc váy bà ta đã chuẩn bị, không đeo ghim cài áo kia, mà còn lôi thôi xuất hiện ở vườn hoa, liên lụy cả Diên Nhi Tơi xuống hồ bơi.


Cũng là trò hề huyên náo, nhưng khác một trời một vực với kế hoạch của bà ta.


Nếu để quan khách biết được cô gái mặc sơ mi trắng bạc màu với cánh tay đầy vết bầm tím là con gái riêng của Lê Văn Ngạn, phản ứng đầu tiên của họ không phải là người vợ chính thức như bà ta tủi thân bao nhiêu, mà là ngày thường bà ta ngược đãi cô bé này ra sao mới khiến nó bị thương chồng chất như thế?


Gạt đi suy nghĩ của mình, Âu Dương Thiến hơi nhếch môi: “Diên Nhi còn nhỏ, khó tránh khỏi bốc đồng.


Thế nên Diên Nhi có làm sai ở đâu, dì cũng mong con đừng so đo với con bé” Giọng nói dịu dàng khiến Đường Lê cười khẽ.


“Dì không cần phải thấp giọng nhũn nhặn với tôi.


Dì là chủ tịch Thiên Di, còn tôi chỉ là kẻ ăn nhờ ở đậu.


Nếu để Diên Nhi thấy cảnh này, e là lại hiểu lầm rồi liều mạng với tôi” Đường Lê vừa nói vừa nhìn đồng hồ trên lầu cao: “Hơn mười hai giờ rồi, e là đồ ăn căn tin cũng không hợp khẩu vị của dì, tôi không giữ dì thêm” Buổi chiều, Âu Dương Thiến về lại công ty.


Cho thư lý đi ra, đợi cửa phòng làm việc đóng lại, bà ta tiện tay cầm ly cà phê bên cạnh bàn rồi đập mạnh xuống sàn.


Chỉ là một đứa con riêng, sao lại dám ngông cuồng với bà ta như thế!


Âu Dương Thiến nhắm mắt một lúc, ổn định lại tâm trạng rồi cầm điện thoại gọi đường dây nội bộ cho thư ký: “Gọi cho sếp Trương của Media Ninh Mang giúp tôi” Đường Lê vào căn tin, Ngô Tuyết Hàm đã mua hai suất cơm ngoan ngoãn chờ cô.


Lúc dùng bữa, Ngô Tuyết Hàm nhìn trộm Đường Lê, không kìm được tò mò mà NA Là ch nh dep và sờ là gà g nhà cả Đường Lê nghe vậy ngẩng đầu.


“Hình như dì đó giàu lắm.


Vừa rồi cậu bảo mình đi trước, mình có thấy chiếc Rolls Royce đỗ ven đường” “Không tính là họ hàng” Đường Lê đáp: “Nếu nói rõ hơn thì chẳng khác nào kẻ thù” Ngô Tuyết Hàm kinh ngạc.


Nhìn vẻ mặt ngờ nghệch của đối phương, Đường Lê cười: “Đùa cậu thôi, gia đình bà ta có chút dây mơ rễ má với mình.


Hôm nay bà ta đến tìm mình cũng vì con gái bà ta” Ngô Tuyết Hàm lại gần: “Cậu bắt nạt con gái nhà người ta à?” “Chắc vậy” Đường Lê đáp rồi đột ngột hỏi Ngô Tuyết Hàm: “Cậu có biết Âu Dương Hoa không?” “Âu Dương Hoa là ai?” Ngô Tuyết Hàm khó hiểu.


Vẻ mặt đối phương không giống nói dối, Đường Lê biết mình đã nghĩ nhiều.


Giờ Ngô Tuyết Hàm chỉ là một cô gái nông thôn học trường bình thường, chắc không lọt vào mắt Âu Dương Hoa.


Mà nhân phẩm của Âu Dương Hoa...


chắc là rác rưởi trong rác rưởi.


Đường Lê nhìn đôi mắt trong veo của Ngô Tuyết Hàm.


Nếu cô được sống lại thì Ngô Tuyết Hàm cũng nên có kết cục tốt hơn, chứ không nên giãm vào vết xe đổ, mất khi còn quá trẻ.


Gần tối, video Đường Lê thử vai “Ưng Tuyền Nhi” truyền khắp Học viện nghệ thuật.


Ngô Tuyết Hàm vô thức nhận ra quái vật nhỏ lông xanh chính là Đường Lê, giật mình suýt nữa rơi cả tròng mắt.


Cả bạn cùng lớp cũng chẳng ai dám tin, bình thường Đường Lê trầm lặng như thế lại dám chạy đi thử vai?


Mấy ngày tiếp theo, ngoại trừ khen ngợi, những bình luận trong video bắt đầu chuyển hướng.


[Nhuộm tóc xanh lam, nhìn là biết không phải loại con gái đứng đắn.] [Cái gì mà kết quả bất ngờ, không biết đã ngủ với bao nhiêu người mới bắt được cơ hội này.


Chỉ có đám gà mờ ngu đần các người vẫn tự high mà thôi!]


  • Trước
  • Sau