Chương 38 Bảo bối của ngài Tống - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


Chương 38 NGƯỜI XẤU HAY GÂY SỰ gô Tuyết Hàm vừa rời đi, Âu Dương Thiến đã đến cạnh Đường Lê.


Bà lÀI ta nhìn bóng lưng Ngô Tuyết Hàm rồi hỏi han: “Đó là bạn cùng phòng của con sao?” Đường Lê không đáp, chỉ hỏi: “Có phải dì ghé nhầm trường rồi không?” “Không” Âu Dương Thiến mỉm cười: “Hôm nay dì đến gặp con” “Tôi sống rất tốt, không nhọc dì phải mất công.” Âu Dương Thiến yên lặng mấy giây rồi nói: “A Lê, có phải con đang giận Diên Nhi không?


Hôm qua Diên Nhi gọi cho dì, nói về chuyện phim điện ảnh.” Bà ta khẽ thở dài, dịu dàng nhìn Đường Lê chăm chú: “Dù không hiểu tường tận, nhưng dì vẫn nghe ra được hai chị em đã có hiểu lầm” Đường Lê không chen lời, chờ bà ta nói tiếp.


“Bao năm qua Diên Nhi đã quen làm càn, dì với ba con đều có trách nhiệm.


Tối qua con bé làm ầm lên với ba con, chọc ông ấy giận đến đau dạ dày.


Thật ra chỉ là một vai diễn, dì đã dạy lại con bé.


Nếu chị của con thích thì cứ nhường cho chị, sao phải vì chút việc mà tổn hại đến tình chị em” Đường Lê cong môi, nhìn thẳng vào mắt Âu Dương Thiến: “Dì nói đúng.


Điều Diên Nhi thích làm nhất là xúi giục ở nhà gây rắc rối.


Nhưng nếu dì đã nói thế, tôi sẽ không so đo với nó nữa.


Còn về vai diễn kia, nếu Diên Nhi đã không phù sự, dì thấy có đúng không?” Âu Dương Thiến thật không ngờ Đường Lê sẽ nói thế.


Trước giờ ở trước mặt bà ta, Đường Lê luôn cúi đầu gọi dì, chưa từng ngông cuồng thế này?


So với Lê Diên Nhi, Đường Lê đến Thủ đô nhờ cậy ba ruột tự ti khiến người khác phải cau mày.


Bà ta là con dâu hợp pháp của nhà họ Lê, ba là Thiếu tướng về hưu.


Năm xưa Lê Văn Ngạn thi hành nhiệm vụ có con gái riêng bên ngoài, về tình về lý vẫn là nhà họ Lê có lỗi với bà ta.


Sau khi Đường Lê ở lại nhà họ Lê, bà ta đối xử bình đẳng với cô, càng khiến trái tim Lê Văn Ngạn và mẹ chồng nghiêng hẳn về phía ba mẹ con bà ta.


Như hai năm trước, vào cái đêm Đường Lê quay về nhà họ Lê...


Hạ Hạ vào phòng ngủ chính, nắm tay bà ta và nói: “Cùng lắm bà ta chỉ là một công cụ bị ba lợi dụng xong vứt bỏ mà thôi.


Đứa con do công cụ sinh ra đương nhiên cũng không phải cô chủ chân chính của nhà họ Lê.


Mẹ phải nhớ kỹ, mẹ mới là người vợ danh chính ngôn thuận của ba, đừng khiến mình buồn bực vì một kẻ chẳng dính dáng gì đến mình.


Nếu nó đã đến, mẹ hãy chăm sóc cẩn thận, thậm chí còn phải tốt hơn so với Diên Nhi nữa.


Trong nhà nhiều tai mắt, mẹ đối xử với con gái riêng của chồng thế nào, cán cân trong lòng họ tự nghiêng.


Việc mẹ cần làm là nếu trong tương lai chuyện này bị lan truyền, không ai nói xấu mẹ tiếng nào, thậm chí còn khen ngợi mẹ là người rộng lượng” Thật ra bà ta vẫn hiểu rõ một số đạo lý, nhưng chướng ngại tâm lý khi ấy khó lòng vượt qua.


Về sau, bà ta đối xử với Đường Lê theo như lời con gái lớn, quả nhiên những người khác trong nhà càng chán ghét Đường Lê.


Ngay cả Lê Văn Ngạn cũng chẳng buồn nhìn đứa con gái này.


“Vì nó là chứng cứ ba đã phản bội hôn nhân, dù năm xưa chỉ là bất đắc dĩ, nhưng kết quả vẫn thế thôi.


Mẹ càng tốt với nó thì ba càng thấy mắc nợ mẹ, đương nhiên cũng không thích đứa con riêng này” Lời khuyên của Hạ Hạ vẫn sờ sờ đó, nhưng nay Đường Lê đã thay đổi.


Bà ta thừa nhận mình đã sốt ruột về chuyện tiệc mừng.


Những phẫn nộ chất chồng ngày tháng ép bà ta không thở nổi.


Hiếu thắng như bà ta, sao có thể dễ dàng tha thứ cho một đứa con riêng ngày này tháng nọ làm tu hú chiếm tổ?


  • Trước
  • Sau