Chương 443 101 Cách Cua Đổ Đại Lão Hàng Xóm - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


Chương 443 H .^ ` x .


Quả nhiên là em đang muốn chiếm ° ` M lợi từ chị G hung Thu Yểu bực bội không chịu được, mà giờ cũng chẳng có chuyện gì quan trọng nên cô ta tính mở trò chơi làm vài ván, định để tâm trạng tốt lên chút rồi mới tiếp tục làm việc.


Khi Chung Thu Yểu đang tàn sát tứ phương trong trò chơi thì Tống Cạnh Hàm gọi tới.


“Alo?” Cô ta bấm nghe mà không hề chần chừ dù chỉ một giây, giọng điệu có phần gấp gáp.


Tống Cạnh Hàm hỏi: “Yểu Yểu, chị đang bận à?” Nghe thấy giọng nói dịu dàng của cậu ta, trái tim Chung Thu Yểu lại càng nhói.


Nếu đã không thích thì tại sao phải đối xử dịu dàng với cô ta như vậy làm gì?


Quả không sai, Ôn Lâm Ngôn vẫn là kiểu đàn ông tốt nhất, luôn tỏ ra lạnh nhạt với những người phụ nữ mình không thích, không để người ta hiểu lầm.


Sau này, khi tìm bạn trai cô ta cũng phải chọn kiểu người như Ôn Lâm Ngôn mới được.


“Có việc gì thì nói đi, có rắm thì đánh cho nhanh!” Cô ta nói với vẻ bực bội.


Nghe cái giọng điệu như dính thuốc nổ của cô ta, Tống Cạnh Hàm cười khẽ: “Tối nay ra ngoài ăn cơm nhé?” Chung Thu Yểu nheo mắt: “Em không sợ bạn gái biết sẽ hiểu lầm à?” “Chị đang muốn nói đến Trang Tây Dĩnh à?” Tống Cạnh Hàm đã thành công dẫn dắt tới đề tài này, cậu ta nhịn cười, tranh thủ giải thích: “Không có chuyện đó đâu, đám paparazzi viết bậy đấy” Hai người đã quen biết nhau nhiều năm, nếu Tống Cạnh Hàm nói không có thì chắc chắn là không có, bởi cậu ta không phải người nói dối.


Trái tim Chung Thu Yểu dần thả lỏng, nhưng ngoài miệng vẫn nói: “Chị thấy Trang Tây Dĩnh kia cũng khá tốt, khuôn mặt xinh đẹp, dáng dấp cũng được.” Tống Cạnh Hàm đáp: “Nhưng đó không phải mẫu người em thích.” Chung Thu Yểu khẽ nhếch môi cười.


Thấy Chung Thu Yểu không nói gì nữa, Tống Cạnh Hàm nghĩ thầm, tại sao cốt truyện lại không diễn ra như bình thường?


Đáng ra Chung Thu Yểu phải hỏi cậu ta thích mẫu người thế nào chứ?


“Chị không có gì cần hỏi sao?” Cậu ta thăm dò.


“Không có” Chung Thu Yểu trả lời vô cùng dứt khoát.


Lần này đến phiên Tống Cạnh Hàm im lặng.


Chung Thu Yểu không còn bực bội nữa, cuối cùng cô ta cũng có tâm trạng làm việc trở lại: “Nếu không còn chuyện gì thì chị cúp máy trước, chị còn việc cần giải quyết.” Tống Cạnh Hàm nói với giọng ấm ức: “Chị còn chưa đồng ý chuyện tối đi ăn với em đâu ” Chung Thu Yểu đáp: “Giờ em đang bị đồn là người đã có bạn gái, chị Ta ngoài ăn riêng với em lỡ bị chụp được rồi người khác lại đổ thừa chị là tiểu tam, không đi” Tống Cạnh Hàm: “.” Chung Thu Yểu nói: “Cúp đây” “Còn một việc này nữa.” Tống Cạnh Hàm nói vội: “Giờ chị em đã có chỗ ở mới rồi, còn chỗ ở lúc trước của chị vẫn đang bỏ không, em chuẩn bị dọn đến chỗ đó.


Em cũng tìm công ty chuyển nhà giúp rồi, nhưng gần đây em hơi bận, cuối tuần này chị rảnh không?


Có thể tới đó giám sát giúp em được không?” Chung Thu Yểu nghịch chuột máy tính: “Rảnh thì có rảnh, nhưng chị không phải chân chạy vặt cho em.” Tống Cạnh Hàm nói: “Chị muốn sao cũng được” Chung Thu Yểu vui vẻ, đầu ngón tay gõ nhẹ vào con chuột: “Đưa chìa khoá nhà của em cho chị” Tống Cạnh Hàm tranh thủ: “Vậy tối nay ra ngoài ăn cơm nhé?


Nhân tiện đưa chìa khoá cho chị luôn” Chung Thu Yểu tỏ vẻ suy xét: “Vậy được.” Đến giờ tan làm, Tống Thiên Thị xách túi rời khỏi văn phòng.


Khi thấy Chung Thu Yểu cũng đi ra từ văn phòng, mà nét mặt nhìn ai cũng khó chịu ban nãy đã hoàn toàn biết mất, thay vào đó là nụ cười tủm tỉm luôn nở trên môi.


Tống Thiên Thị nhướng mày, biết Tống Cạnh Hàm đã giải thích rõ ràng với cô ta.


Hai người cùng đi về phía thang máy, cô nói: “Cùng đi ăn tối nhé?” Chung Thu Yểu lắc đầu: “Không được” Tống Thiên Thị nhanh mắt nhìn ra điểm bất thường, đó là Chung Thu Yểu đã trang điểm lại, cô hỏi: “Đi hẹn hò à?” Chung Thu Yểu buột miệng: “Không phải.” “Không phải thì không phải, cậu kích động thế để làm gì?” Tống Thiên Thị cười tủm tìm: “Không phải là đi ăn tối với Tống Cạnh Hàm đấy chứ?” “Nó muốn nhờ tớ giúp nên mời đi ăn cơm thôi” Chung Thu Yểu không ngờ cô có thể đoán ra được.


Nếu là trước đây, dù làm gì thì ba người bọn họ cũng làm cùng nhau, giờ hai người tách lẻ đi ăn riêng như vậy có hơi khó nói, nên cô ta bồi thêm một câu: “Cậu đi cùng đi “Bây giờ tớ là người đã có chồng, tất nhiên phải về nhà với anh ấy rồi, hai người đi đi” Cô khẽ cười.


Tại một nhà hàng đồ Tây.


Tống Cạnh Hàm bao hết tầng hai, lúc Chung Thu Yểu tới đã thấy cậu ta ngồi đợi ở đó từ bao giờ.


Nhân viên phục vụ kéo ghế cho Chung Thu Yểu và đưa thực đơn cho bọn họ, cười nói: “Nhà hàng chúng tôi vừa cho ra mắt phần ăn dành cho các cặp tình nhân, giá rất ưu đãi, hai người có muốn thử không?” “Bọn tôi không phải...” Chung Thu Yểu còn chưa kịp nói hai chữ “tình nhân” đã bị Tống Cạnh Hàm chặn ngang.


“Được” Chung Thu Yểu nhìn về phía cậu ta, nhà hàng đồ Tây, phần ăn tình nhân...


Không phải cậu ta tính bày tỏ tình cảm đấy chứ?


Tống Cạnh Hàm cầm thực đơn trong tay cô ta rồi đưa cho nhân viên phục vụ, nói: “Ngoài những món cố định trong phần ăn, tôi muốn gọi thêm món súp cá Marseille” Nhân viên phục vụ đáp một tiếng, sau đó cầm thực đơn lui ra ngoài.


Tống Cạnh Hàm nhìn Chung Thu Yểu: “Chị cũng vừa nghe rồi mà, phần ăn tình nhân đang có giá rất ưu đãi đó, chị biết là em nghèo lắm mà” Chung Thu Yểu nói thầm: “Sao chị lại có cảm giác em đang muốn chiếm lợi từ chị?” Phần ăn tình nhân?


Không phải là đang gián tiếp nói cô ta là bạn gái cậu ta sao?


Tống Cạnh Hàm cười tủm tỉm: “Nào có, em còn chưa hôn hay chạm vào chị mà” Cậu ta nói với giọng nhẹ nhàng, và giống như đang cố tình chọc ghẹo.


Chung Thu Yểu biết cậu ta đang nói giỡn, nhưng đôi mắt vẫn nhìn về phía môi cậu ta, một dòng suy nghĩ chạy qua đầu Chung Thu Yểu, không biết cảm giác khi được Tống Cạnh Hàm hôn sẽ thế nào?


Tự nhiên cô ta lại muốn thử.


“Tống Cạnh Hàm” Chung Thu Yểu gọi tên cậu ta trong lúc đầu óc trống rỗng.


Tống Cạnh Hàm nhìn cô ta: “Hửm?” Chung Thu Yểu bỗng tỉnh táo trở lại, kịp thời chặn đứng những gì mình đang định nói.


“Không có gì” Cô ta liếc mắt nhìn đi nơi khác, không dám nhìn Tống Cạnh Hàm thêm nữa, nhục muốn chết.


Chung Thu Yểu ơi là Chung Thu Yểu, mày trở nên háo sắc rồi nha.


Sau khi đồ ăn bưng lên, Chung Thu Yểu nhìn chằm chằm vào món salad trái cây hình trái tim, cô ta có cảm giác như hai người họ đang thật sự hẹn hò.


Khi ăn, Chung Thu Yểu lại mất tự chủ, đôi mắt nhìn thẳng môi Tống Cạnh Hàm, cảm giác rung động trào dâng.


Cơm nước xong xuôi, Tống Cạnh Hàm đưa cô ta về nhà, xe không vào được khu dân cư nên cậu ta đã xuống xe cùng Chung Thu Yểu và đưa cô ta tới dưới tầng.


Chung Thu Yểu nói: “Em về đi” Đột nhiên, Tống Cạnh Hàm nhích lên phía trước vài bước, hai người như sắp dán vào nhau.


“Em làm gì vậy?” Chung Thu Yểu muốn lùi về sau theo phản xạ tự nhiên.


“Đừng nhúc nhích!” Tống Cạnh Hàm nói.


Chung Thu Yểu không hề nhúc nhích, chỉ đứng nhìn cậu ta bằng ánh mắt mơ hồ.


Tống Cạnh Hàm cúi đầu, cậu ta đứng quay lưng về phía đèn đường, một nửa khuôn mặt anh tuấn bị bóng đêm bao phủ.


Cậu ta cúi đầu xuống, nhưng lại không dám làm bậy, cậu ta sợ Chung Thu Yểu nổi giận nên đã ngừng lại.


“Vừa nãy, lúc ngồi trong nhà hàng em thấy chị cứ nhìn môi em chằm chằm, chị có muốn thử hay không?” Tống Cạnh Hàm nói với giọng vô cùng dịu dàng, dưới màn đêm tĩnh lặng, nó thật quyến rũ làm sao.


Đôi đồng tử của Chung Thu Yểu bỗng co rụt lại, cô ta thể hiện rõ như vậy à?


Nhìn cánh môi ẩm ướt của Tống Cạnh Hàm gần mình trong gang tấc, cô ta nuốt nước bọt.


Chung Thu Yểu rất muốn thử, cảm giác này vô cùng mãnh liệt.


Tống Cạnh Hàm thấy Chung Thu Yểu vẫn chăm chú nhìn môi mình, cậu ta khẽ nhếch môi, tiếp tục cúi đầu xuống.


Đến khi họ chuẩn bị hôn nhau, Chung Thu Yểu lại nói: “Tống Cạnh Hàm, quả nhiên là em đang muốn chiếm lợi từ chị” Tống Cạnh Hàm dừng lại, chóp mũi hai người chạm nhau, bầu không khí trở nên mập mờ...


  • Trước
  • Sau