Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com
Chương 275 Trêu chọc người nào đó T rong thời gian Tống Cạnh Hàm ở nhờ, bữa sáng đều là Tống Thiên Thị dậy sớm đi mua, buổi trưa hai người gọi đồ ăn giao tới, Ôn Lâm Ngôn tan ca về nhà thì nấu bữa tối.
Thỉnh thoảng Tống Thiên Thị cũng trổ tài nấu nướng nhưng cô nấu không ngon bằng Ôn Lâm Ngôn, những lúc như vậy Tống Cạnh Hàm đều không hề nể mặt chê ỏng chê eo.
Bởi vì phải chăm sóc Tống Cạnh Hàm, gần đây Tống Thiên Thị hiếm khi ra ngoài.
Chung Thu Yểu cũng rất bận rộn, không chỉ bận chuyện công ty mà còn phải ứng phó với Nguyễn Ưu Tư.
Tại quán cà phê.
Chung Thu Yểu cầm thìa nhỏ, nhẹ nhàng khuấy cà phê trong tách, đối diện là Nguyễn Ưu Tư.
Chung Thu Yểu đặt thìa cà phê xuống, nói với Nguyễn Ưu Tư: “Tôi đi vệ sinh một lát." Nguyễn Ưu Tư gật đầu: "Được." Túi của Chung Thu Yểu đặt trên bàn, cô mở khóa, lấy một gói khăn giấy nhỏ từ bên trong, cố ý lộ ra một góc bản vẽ thiết kế, sau đó cầm khăn giấy đi vào nhà vệ sinh.
Sau khi Chung Thu Yểu rời đi, Nguyễn Ưu Tư nhấp một ngụm cà phê, khóe mắt liếc thấy tờ giấy thấp thoáng trong túi Chung Thu Yểu.
Cô ta liếc nhà vệ sinh, duỗi tay rút ra.
Là bản thiết kế trang phục, góc bên dưới có chữ ký của Catherine.
Nghe nói dưới mỗi tác phẩm của Catherine đều sẽ có chữ ký đặc biệt của riêng đối phương, phòng trường hợp người khác ăn cắp.
Nguyễn Ưu Tư vô cùng kích động.
Quả nhiên cô ta đoán không sai, Chung Thu Yểu là Catherine!
Cô ta gấp kỹ bản thiết kế, đặt trở lại trong túi của Chung Thu Yểu.
Vài phút sau, Chung Thu Yểu quay lại, bình tĩnh nhìn túi xách của mình, sau đó mỉm cười ngồi xuống.
Ngay sau khi Chung Thu Yểu vừa ngồi xuống, Nguyễn Ưu Tư bắt đầu khen ngợi cô, nói bản thân vô cùng thích những bộ quần áo do cô thiết kế, tâng bốc cô lên tận trời xanh.
Từ đầu đến cuối Chung Thu Yểu luôn mỉm cười thản nhiên, lặng lẽ uống cà phê.
Uống hết ba tách, cũng nghe đến phiền rồi, cô mới lên tiếng ngắt lời Nguyễn Ưu Tư.
“Cô Nguyễn, cà phê đã uống xong, tôi định đi mua sắm một lát, cô có muốn đi cùng không?” Ánh mắt Nguyễn Ưu Tư sáng lên: “Được” Cô ta đặt lịch trước một tuần mới hẹn được Chung Thu Yểu đi cà phê, đây là cơ hội hiếm có, đương nhiên phải nắm bắt rồi.
Nguyễn Ưu Tư gọi phục vụ tới thanh toán, sau đó cả hai rời khỏi quán cà phê.
Đến cửa hàng trang sức, Chung Thu Yểu đi quanh quầy, chỉ vào một trong những chiếc vòng cổ: "Sợi dây này không tệ, tôi thử xem.” Nhân viên bán hàng lấy sợi dây chuyền ra, Nguyễn Ưu Tư vội vàng nhận lấy, mỉm cười ngọt ngào: "Tôi đeo giúp cô." Chung Thu Yểu nhìn cô ta, không nói gì.
Nguyễn Ưu Tư vòng ra phía sau đeo lên cổ cô, nhân viên bán hàng giơ chiếc gương lên cho cô xem.
Chung Thu Yêu soi gương: "Không tồi, gói lại đi" Đến quầy tính tiền, cô đang định lấy điện thoại di động trong túi ra thì Nguyễn Ưu Tư đã nhanh tay thanh toán, sau đó cười nói: “Tôi tặng cô sợi dây này” Chung Thu Yểu cười khẽ: “Cảm ơn” “Không cần khách sáo, cô còn muốn đi mua sắm ở đâu nữa không?” Tại cửa hàng Patek Philippe, Chung Thu Yểu chỉ vào chiếc đồng hồ nữ đắt nhất trong số đó: “Tôi đeo thử chiếc này xem ” Nhân viên bán hàng lấy ra khỏi quầy, đeo vào cổ tay Chung Thu Yểu, cô ngắm nghía một vòng rồi hỏi Nguyễn Ưu Tư: “Cô thấy thế nào?” Nguyễn Ưu Tư cười đáp: “Đẹp lắm, rất hợp với cô” Chung Thu Yểu nói với nhân viên bán hàng: “Vậy tôi lấy cái này nhé: Rồi cô chuẩn bị đi theo nhân viên ra quầy thanh toán.
Nguyễn Ưu Tư: “Để tôi” “Xin chào, tổng cộng 3,18 triệu, quý khách muốn thanh toán như thế nào ạ?” Vừa nghe giá xong, sắc mặt Nguyễn Ưu Tư lập tức thay đổi: "Cô nói cái gì?" Cô ta chưa bao giờ đeo đồng hồ nên hoàn toàn không rõ giá cả, vừa nãy cũng không chú ý đến bảng giá để bên cạnh.
Giọng nói cao đột ngột nhanh chóng thu hút cái nhìn của người khác.
Chung Thu Yểu đứng sau lưng cô ta, cười hỏi: “Có vấn đề gì à?” “Không, không vấn đề gì” Cô ta cắn môi, lấy tấm thẻ mà Hà Tụng Cẩn đưa cho mình ra, đưa cho nhân viên thu ngân.
Ra khỏi cửa hàng, Chung Thu Yểu nói: “Tôi muốn đi xem túi xách ” Trong lòng Nguyễn Ưu Tư vẫn đang rỉ máu, miễn cưỡng nở nụ cười: “Được, tôi đi với cô” Trong lúc Chung Thu Yểu đang chọn túi xách, Tống Thiên Thị gọi tới, cô liếc Nguyễn Ưu Tư đang lựa túi, đi ra ngoài nghe điện thoại.
Tống Thiên Thị: “Thế nào rồi?” “Cậu nói trúng phóc, Nguyễn Ưu Tư rất muốn tạo quan hệ với tớ.
Cô ta vừa tặng tớ sợi dây chuyền một trăm hai mươi nghìn tệ và một cái đồng hồ Patek Emerald 3,18 triệu." Mặc dù Chung Thu Yểu đang gọi điện thoại nhưng ánh mắt vẫn luôn dừng lại trên người Nguyễn Ưu Tư trong cửa hàng.
Tống Thiên Thị cười khẽ: “Cơ hội hiếm có, thích gì cứ chọn, dù sao cô ta cũng có tiền ” “Nhờ phúc của cậu, thế mà đời này của tớ lại được đeo một chiếc đồng hồ hơn ba triệu tệ đấy” Chung Thu Yểu giơ tay, ngắm nghía chiếc đồng hồ trên cổ tay, càng nhìn càng thích: “Nếu sau này cô ta biết tớ không phải Catherine, cậu nói xem liệu cô ta có tức chết luôn không?” Tống Thiên Thị: “Vậy càng hợp ý tớ” “Cậu muốn mua gì không?
Tớ mang về cho, dù sao cũng có người trả tiền” Thấy Nguyễn Ưu Tư nhìn sang bên này, Chung Thu Yểu mỉm cười với cô ta, Nguyễn Ưu Tư cũng đáp lại một nụ cười, tiếp tục chọn túi.
"Vậy thì lấy cho tớ một cái túi xách đi, mẫu Gucci mới ra mắt hai ngày trước ấy.” "Không thành vấn đề, đúng lúc bọn tớ đang ở cửa hàng túi xách." Gọi điện xong, Chung Thu Yểu quay vào cửa hàng, Nguyễn Ưu Tư đã chọn được túi, Chung Thu Yểu nhanh chóng tìm chiếc Tống Thiên Thị muốn mua, đưa cho nhân viên gói lại.
Lần này Nguyễn Ưu Tư vẫn giành lấy tờ hóa đơn trước.
Cuối cùng, cả hai đến SPA.
Thấy Nguyễn Ưu Tư đưa thẻ VIP cho nhân viên, Chung Thu Yểu cố tình nói một câu “Hâm mộ cô có thẻ VIP ở đây thật”, Nguyễn Ưu Tư lập tức làm cho cô một tấm, còn nạp sẵn hai trăm nghìn.
Lúc Nguyễn Ưu Tư đưa thẻ, Chung Thu Yểu còn vờ vịt từ chối một phen, cuối cùng cô ta nhét thẳng vào túi xách của cô.
Xong xuôi, cả hai lại đi ăn.
Họ chọn một bữa ăn thịnh soạn kiểu Pháp, gọi những món đắt tiền nhất.
Ăn xong, Nguyễn Ưu Tư lấy điện thoại di động ra, cười ngọt ngào: "Chúng ta thêm tài khoản WeChat nhé?" “Được” Chung Thu Yểu chìa điện thoại ra, bảo cô ta quét mã QR.
Thêm bạn thành công, cô nhấp vào quyền kết bạn, cài đặt không cho phép Nguyễn Ưu Tư nhìn thấy danh sách bạn bè của mình.
Sau khi thêm WeChat của Chung Thu Yểu, Nguyễn Ưu Tư mỉm cười hạnh phúc.
Những khoản tiêu phí hôm nay rất đáng đồng tiền bát gạo.
Nếu để cho mấy chị em của cô ta biết được cô ta và Catherine đã trở thành bạn tốt, chắc chắn bọn họ sẽ ghen tị muốn chết.
Nguyễn Ưu Tư đặt điện thoại xuống, nhìn Chung Thu Yểu: “Sau này nếu cô muốn đi mua sắm thì có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào, tôi đi cùng cô” Chung Thu Yểu cười: “Được” Nguyễn Ưu Tư do dự: “Tôi muốn nhờ cô thiết kế giúp tôi một chiếc váy dạ hội, được không?” Chung Thu Yểu: “Được chứ” "Thật sao?" Hai mắt Nguyễn Ưu Tư lấp lánh sáng ngời.
Chung Thu Yểu: "Nhưng sẽ phải chờ khá lâu đấy, dạo gần đây tôi rất bận." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyễn Ưu Tư không thể che giấu sự phấn khích: "Được, được." Chung Thu Yểu: “Lúc nãy ăn hơi nhiều, chúng ta đi dạo cho tiêu bớt nhé: