Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com
Chương 2o2 Từ hôm nay trở ổi, anh đã lên vị trí chính thức T ống Thiên Thị đưa bọn họ ra cửa: “Bà nội, ông nội Hà, ông bà đi thong thả.” Ông cụ Hà đang nổi cơn thịnh nộ, mặt mày cau có, chống gậy đi về phía thang máy.
Bà cụ Nguyễn gật đầu.
Sau khi tiễn họ đi, Tống Thiên Thị đóng cửa lại, cô vuốt vuốt tóc, híp mắt lại, rồi quay về phòng làm việc, cầm điện thoại di động trên bàn lên tìm số của Chung Thu Yểu, bấm gọi.
Ngay khi cuộc gọi được kết nối, cô đã nói thẳng: “Cậu đã quyết định được người quảng bá thương hiệu cho năm nay chưa?” Chung Thu Yểu trả lời: “Vẫn chưa.” Gô cau mày, nói: “Lấy danh nghĩa công ty liên hệ với Nguyễn Ưu Tư, chọn người quảng bá thương hiệu là cô ta đi.” Chung Thu Yểu hơi bất ngờ với quyết định của cô: “Cô ta chỉ là một KOL, tuy cũng có tí tiếng tắm nhưng cũng không hot lắm.
Tới đang tính tìm Giang Hàn Đông, Truyền thông Quang Ảnh có nhiều nghệ sĩ nữ như vậy, mời một nghệ sĩ lưu lượng không phải tốt hơn à?” Tống Thiên Thị nheo mắt: “Được thôi, nhưng đồng thời cũng liên lạc với Nguyễn Ưu Tư nữa, nói rằng chúng ta rất xem trọng cô ta, hy vọng có thể hợp tác với cô ta.” Chung Thu Yểu không hiểu tại sao cô lại làm vậy: “Tại sao?” Gô không trả lời Chung Thu Yểu mà chỉ nói: “Nguyễn Ưu Tư sẽ được thuê theo mức giá cao nhất, trong hợp đồng phải ghi rõ ràng rằng nếu một bên phá vỡ hợp đồng sẽ phải trả phí huỷ hợp đồng gấp mười lần số tiền đã ký.” Bằng sự ăn ý giữa hai người, Chung Thu Yểu liền đoán được việc ký kết Nguyễn Ưu Tư chỉ là một cái cớ.
Câu cuối cùng mới là điểm quan trọng.
“Gô ta lại gây sự với cậu à?” Tống Thiên Thị cười lạnh một tiếng: “Vừa nãy cô ta đến nhà tớ tác oai tác quái.” Lần trước nể mặt bà nội nên mới tha cho cô ta, cô ta đã không biết đường tém tém lại còn dám chạy tới trước mặt cô mà nhảy nhót.
Gô cảm thấy Nguyễn Ưu Tư đang thèm đòn.
Chung Thu Yểu gật đầu: “Vậy thì ký hợp đồng với cô ta đi, cậu tính dùng cách nào để khiến cô ta phá vỡ hợp đồng?” Tống Thiên Thị ngồi xuống ghế, ngón tay thon dài trắng nõn gõ gõ mặt bàn, đôi mắt đẹp hiện lên vẻ lạnh lùng: “Cậu nói xem lần này nên chặt đứt chân cô ta hay là chặt đứt luôn cánh tay của cô ta đây?” Chung Thu Yểu cười và nói: “Đừng máu me thế chứ, dùng cách nhẹ nhàng thôi, kẻo cô ta lại chạy tới chỗ bà nội cậu tố cáo.” Gô gật đầu, trên mặt nở nụ cười đáng sợ: “Có lý lắm.” Mặc dù đám người Nguyễn Hạo Thiên rất khốn nạn, nhưng bà nội yêu thương cô thật lòng, cũng đối xử với cô rất tốt.
Bà nội là hơi ấm duy nhất của cô trong nhà họ Nguyễn, cô không muốn bà đã lớn tuổi mà còn phải sống một cuộc sống ngày nào cũng không được yên ổn.
“Gòn một chuyện nữa, sau này tớ với Hà Tụng Cẩn không còn quan hệ gì nữa rồi.” Chung Thu Yểu nói: “Thế không phải là hời cho đôi nam nữ khốn nạn kia quá à?
“Coi như làm từ thiện đi.” Nói chuyện điện thoại với Chung Thu Yểu xong, cô thả điện thoại xuống bàn, ra khỏi phòng làm việc đi uống nước.
Ôn Lâm Ngôn từ nhà bên cạnh đi tới, nhìn thấy trên bàn trà có mấy chén trà, anh hỏi: “Lúc nãy có người tới à?” “Ừm, bà em với mấy người nữa.” Tống Thiên Thị thản nhiên nói.
Ôn Lâm Ngôn bắt được điểm mấu chốt trong lời nói của cô: “Mấy người?” “Ông nội Hà, Hà Tụng Cẩn với Nguyễn Ưu Tư.” Ôn Lâm Ngôn khẽ nhíu mày: “Bọn họ tới đây làm gì?” “Tên gian phu là anh không có ở đây, nếu không chắc hẳn lúc nãy sẽ náo nhiệt lắm.” Cô biết thừa việc bà cụ Nguyễn và ông cụ Hà đột nhiên đến nhà cô hôm nay là mưu hèn kế bẩn của Nguyễn Ưu Tư.
Mà chắc chắn lần trước Nguyễn Ưu Tư đã nhìn thấy đồ dùng của Ôn Lâm Ngôn trong nhà cô.
Ôn Lâm Ngôn nhướng mày, cũng đoán được sơ sơ từ những gì cô nói.
“Họ có làm khó em không?” Tống Thiên Thị nhìn anh, khuôn mặt xinh đẹp nở nụ cười: “Chúc mừng anh, từ hôm nay trở đi, anh đã lên vị trí chính thức.” Ánh mắt Ôn Lâm Ngôn hơi sáng lên, khuôn mặt tuấn tú dịu dàng nói: “Chúc mừng em, từ hôm nay trở đi, em đã được tự do.”