Chương 192 101 Cách Cua Đổ Đại Lão Hàng Xóm - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


Chương 192 Khá tán thưởng cô Ở phòng bên cạnh.


Ôn Vĩnh Siêu cầm ly rượu đứng trước cửa sổ, ông hỏi: “Cô ta sao.


rồi?” Thư ký Trương trả lời: “Không khóc, không làm loạn, rất yên tĩnh.” Ôn Vĩnh Siêu gật đầu, khá tán thưởng cô.


Nếu như là một cô gái khác gặp phải chuyện này thì chắc chắn sẽ rất hoang mang và hoảng sợ, thậm chí còn làm loạn lên.


“Ông đi hỏi Phương Dương xem đã làm xong chuyện giao cho cậu ta chưa?” Thư ký Trương nói: “Thực ra không cần cậu ta gọi điện thoại, vừa nãy lúc tôi đi mời cô Tống thì thấy cô ấy đang nói chuyện với tổng giám đốc Tiểu Giang, trông có vẻ rất thân thiết.


Nếu cô Tống mãi không quay lại sảnh tiệc thì với quan hệ của tổng giám đốc Tiểu Giang và cậu chủ, chắc là cậu ấy đã báo rồi.


Ôn Vĩnh Siêu trầm ngâm nói: “Thế cứ đợi đi.” Chung Thu Yểu và Giang Hàn Đông đợi hồi lâu vẫn không thấy Tống Thiên Thị quay lại.


Chung Thu Yểu có hơi không yên tâm nên hỏi Giang Hàn Đông: “Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì rồi sao?” Giang Hàn Đông nói: “Không đâu, cô cứ đợi ở đây đi, tôi đi xem.” Chung Thu Yểu gật đầu: “Ừm.” Giang Hàn Đông xuyên qua đám đông, đặt ly rượu trên tay xuống một cái khay rồi lên tầng hai.


Anh ta không biết thư ký Trương đã đưa Tống Thiên Thị đi đâu nên đi tìm từng phòng một.


Anh ta vừa ra khỏi một phòng nghỉ thì thấy thư ký Trương bước ra từ một phòng cách đó không xa nên anh ta bước lại phòng đó.


Lúc thấy hai người vệ sĩ, anh ta còn nghi ngờ liếc qua mấy lần.


“Chú Trương.” Anh ta tươi cười gọi thư ký Trương.


“Tổng giám đốc Tiểu Giang.” Thư ký Trương nở một nụ cười, thái độ hòa hoãn hơn hẳn vẻ đe dọa đừng xen vào chuyện người khác lúc Ty.


Giang Hàn Đông bình tĩnh hỏi: “Cô Tống đâu rồi?


Bạn cô đấy đang tìm cô ấy khắp nơi.” Thư ký Trương hất cằm về phía căn phòng có hai vệ sĩ đứng canh: “Ở trong đó.” Giang Hàn Đông liếc qua, nhíu mày hỏi: “Làm gì thế?


Cô ấy đắc tội chú Ôn hả?” Anh ta còn tưởng trong đó là nhân vật tai to mặt lớn gì đấy nên mới mang theo hai vệ sĩ.


Thư ký Trương nói: “Không nên hỏi thì đừng hỏi.” Ông ta là thư ký của Ôn Vĩnh Siêu nên Giang Hàn Đông không dám.


làm gì, chỉ đành rời đi trước.


Lúc đến sảnh tiệc tầng một, anh ta do dự một hồi rồi mới gọi cho Ôn.


Lâm Ngôn.


Thư ký Trương đi theo anh ta xuống tầng một, thấy anh ta gọi điện thì quay người đi lên phòng nghỉ trên tầng hai.


“Tổng giám đốc Ôn, vừa nãy tôi thấy tổng giám đốc Tiểu Giang đang gọi điện, chắc là gọi cho cậu chủ.” Ôn Vĩnh Siêu gật đầu: “Ông đi chào hỏi khách khứa đi, bảo Phương Dương đứng bên ngoài đợi nó.” “Vâng.” Thư ký Trương lùi ra khỏi phòng.


Ôn Vĩnh Siêu nhìn đồng hồ một cái, sau đó nhàn nhã chờ đợi Ôn Lâm Ngôn.


Ôn Lâm Ngôn đi từ văn phòng luật sư về nhà, vừa bước vào cửa đã nhận được cuộc gọi từ Giang Hàn Đông.


Nghe thấy Giang Hàn Đông kể thì sắc mặt anh tái đi, quay người đi Ta ngoài.


Anh sợ Ôn Vĩnh Siêu sẽ làm gì đó với Tống Thiên Thị nên lái xe như bay.


Đến khách sạn, anh vừa xuống xe đã có Phương Dương đến chào đón: “Cậu chủ” Ôn Lâm Ngôn nhíu chặt mày, giọng nói vừa trầm thấp vừa lạnh lẽo: “Người đâu?” Phương Dương thấy sắc mặt của anh thế thì cẩn thận hỏi: “Anh đang hỏi cô Tống hay là tổng giám đốc Ôn?” Ôn Lâm Ngôn bước nhanh vào trong khách sạn: “Ôn Vĩnh Siêu!” Phương Dương chạy lon ton theo sau: “Trên phòng nghỉ tầng hai.” Giang Hàn Đông gọi điện xong thì quay về sảnh chờ Ôn Lâm Ngôn.


Chung Thu Yểu hỏi anh ta đã tìm thấy Tống Thiên Thị hay chưa, anh ta chỉ nói là không sao chứ không nói thêm gì hết.


Lúc anh ta đang cúi đầu xem tin tức trên điện thoại thì Chung Thu Yểu “ây đô” một tiếng: “Sao luật sư Ôn cũng đến đây thế?”


  • Trước
  • Sau