Chương 155 101 Cách Cua Đổ Đại Lão Hàng Xóm - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


Chương 15s Xấu một chút cũng không sao lộ) n Lâm Ngôn: "Gó, anh tính sáng sớm đợi em dậy rồi đưa nhưng có mặt mọi người ở đây nên không tiện lắm, đồ để trong xe rồi, lát nữa em theo anh đi lấy nhé.” Tống Thiên Thị chỉ thuận miệng hỏi thôi, không ngờ thế mà anh lại thật sự chuẩn bị quà cho mình.


Gô híp mắt cười hỏi: "Là cái gì vậy anh?" “Lát nữa em sẽ biết” Ôn Lâm Ngôn đóng hộp cà vạt lại, bỏ vào túi xách, quay người ra ngoài.


Tống Thiên Thị khoác áo dày, quàng khăn đi theo sau anh.


Ba người Tống Hiến đang ở trong phòng khách.


Cô nói: “Cậu, bọn cháu xin phép ra ngoài một lát nhé ạ.” Tống Hiến gật đầu: "Ừ" Hai người đi thang máy đến lầu một, vừa ra khỏi hành lang, gió lạnh đã ùa tới, phả vào mặt mang lại cảm giác ran rát.


Ôn Lâm Ngôn vươn cánh tay dài kéo mũ áo Tống Thiên Thị trùm lên đầu cô, cô định hất xuống nhưng lại bị anh nắm lấy tay nhét vào túi áo khoác của mình.


"Đội cho ấm." Tống Thiên Thị bĩu môi: “Nhìn xấu lắm.” Chiếc mũ trùm đầu này rất lớn, đội lên gần như che khuất đôi mắt của cô, trên vành còn viền lông cáo trắng tinh, mỗi khi có gió chúng sẽ xẹt qua mặt cô khiến cô ngứa ngáy vô cùng.


"Xấu chỗ nào?


Anh thấy rất đẹp, hơn cũng cũng không phải không ai muốn em, xấu một chút cũng không sao.” Trong túi áo khoác, lòng bàn tay ấm áp của Ôn Lâm Ngôn bao bọc những ngón tay hơi lạnh của cô.


Đây là một khu chung cư bình dân, bãi đậu xe cũng không lớn bằng khu chung cư cao cấp.


Tối hôm qua bọn họ về hơi muộn, bãi đậu xe không còn chỗ nên đành đậu xe ven đường bên ngoài khu.


Dù thời tiết rất lạnh nhưng được anh dẫn đi như thế này, Tống Thiên Thị vẫn rất vui vẻ.


Hai người chậm rãi đi ra khỏi khu chung cư, đến bên xe, Ôn Lâm Ngôn mở cửa, cất hộp cà vạt trên tay đi, rồi lấy ra một hộp quà từ hàng ghế sau đưa cho Tống Thiên Thị.


Trên hộp có in logo Chanel.


Tống Thiên Thị mở ra xem, là bộ son môi Chanel, gồm có tám cây.


Cô mê son môi và nước hoa nhất nên cô rất thích món quà này.


“Đừng bảo hôm qua mình đi mua mỹ phẩm cho mợ thì anh tiện tay mua luôn đấy nhé?” Ôn Lâm Ngôn lắc đầu: “Anh đã mua trước đó rồi.” Sáng hôm sau khi cô về nhà Tống Hiến, lúc đi mua sắm ở trung tâm thương mại, anh có đi ngang qua cửa hàng chuyên dụng của Chanel, thấy hai cô bé đang thử son môi.


Nghĩ đến lần nào gặp nhau Tống Thiên Thị cũng thoa son nên anh đoán nhất định cô rất thích, bọn họ ở bên nhau lâu như vậy, anh còn chưa tặng cho cô món quà nào nên cất bước vào trong.


Da Tống Thiên Thị rất trắng, màu nào cũng hợp nên anh mua nguyên set.


Như vậy mỗi ngày cô có thể đổi một màu son khác nhau, tâm trạng cũng luôn vui vẻ.


“Vậy nếu không về nhà cậu cùng em, anh định khi nào thì đưa cho em?” Ôn Lâm Ngôn: “Ngày đầu tiên gặp lại em sau tết Nguyên Đán.” Mới chỉ một lát mà tay Tống Thiên Thị đã lạnh cóng, cô đặt hộp son vào trong xe, chà sát bàn tay cho nóng lên, mỉm cười nhìn người đàn ông trước mặt: “Vậy nếu lỡ như em không chuẩn bị quà cho anh thì Sao?” Ôn Lâm Ngôn vén gọn mấy sợi tóc lòa xòa trên mặt cô, trong mắt tràn đầy ấm áp: "Không chuẩn bị cũng không sao, dù sao thì em đã thuộc về anh rồi, những thứ khác không quan trọng.” Tống Thiên Thị cảm giác trong lòng ngọt ngào vô cùng như vừa ăn kẹo.


Thấy Ôn Lâm Ngôn ăn mặc khá phong phanh, cô nói: “Lạnh quá, chúng ta về thôi.” Anh gật đầu, cả hai quay lại khu chung cư.


Về đến nhà, trong phòng khách chỉ còn lại một mình Tống Cạnh Hàm.


Cậu ta ngạc nhiên: “Hai người hẹn hò về sớm vậy à?"


  • Trước
  • Sau