Chương 648 Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


Chương 648 LÚC NÀO CŨNG TRONG TÌNH TRẠNG LỘ NICK CLONE ất cả các công nhân viên ở Tập đoàn Venus đều biết CEO lain có mối | quan hệ rất tốt với CEO.


Tiếp đó là CTO Josie, Giám đốc về công nghệ.


Hơn nữa, Nier sở dĩ thần tượng CEO cũng là vì Josie được CEO tự mình kéo về.


Ngay cả hacker đứng đầu của Liên minh hacker ẩn danh cũng có thể thuê về công ty để làm nhân viên kỹ thuật, thì phải lợi hại thế nào?


Một người đã từng là giám đốc kinh doanh của khu vực liên minh châu Âu, lain cũng có thể coi là lãnh đạo trực tiếp của anh ta.


Nier không để ý đến Phó Quân Thâm nữa, lập tức nghe điện thoại: “Giám đốc lam” “Nier, ngày hôm qua cậu đã làm cái trò gì thế?” Iain vừa gọi điện đã trực tiếp khiển trách: “Cho cậu tiếp nhận khu vực châu Á - Thái Bình Dương, là sự khẳng định cũng là sự tín nhiệm của CEO đối với cậu.


Cậu tỏ vẻ oai phong cái gì ở đây?” Nier giật mình, chưa kịp suy nghĩ làm sao lain lại biết được, anh ta đã vội nói: “Giám đốc lain, tôi, tôi chỉ là..." “Được rồi, tôi biết thằng nhóc cậu lắm mồm, nhưng ra vẻ ít thôi” lain lại dặn dò một câu: “Dù sao sau này cậu cũng là tổng giám đốc của khu vực châu Á - Thái Bình Dương, phải biết cách tạo dựng quan hệ tốt với nhân viên biết chưa?” “CEO nói rằng nếu lợi nhuận ở khu vực châu Á - Thái Bình Dương quý tới giảm sút thì cậu sẽ xong đời đấy.” Nier sợ đến toát mồ hôi lạnh: “Tôi nhất định chăm chỉ làm việc và chu đáo với cấp dưới.


Nhờ Giám đốc lain chuyển lời đến CEO rằng tôi sẽ mãi là fan trung thành của ông ấy!” lain bị sặc một cái: “Đợi cuộc họp hàng quý tuần sau, cậu có thể tự mình nói chuyện.” Nghe được câu này, Nier vừa ngạc nhiên, vừa vui mừng: “CEO thật sự sẽ đến hiện trường chỉ đạo ư?” CEO của Tập đoàn Venus chưa bao giờ xuất hiện trước công chúng và mức độ bảo mật nội bộ cũng cực kỳ cao, bởi vì hai ba năm đầu, Tập đoàn Venus gặp quá nhiều khó khăn.


Không ít thế lực bản địa châu Âu đều đang chèn ép bọn họ, cũng thường xuyên xảy ra các vụ ám sát lãnh đạo cấp cao.


Nhưng chỉ cần có CEO, Tập đoàn Venus sẽ không bao giờ sụp đổ.


Bao nhiêu lần Tập đoàn Venus đã rơi vào tình cảnh tuyệt vọng, họ đã sống sót bằng cách làm theo sự chỉ dẫn của CEO.


Hiện tại Tập đoàn Venus đã trở thành tập đoàn số một thế giới, bốn gia tộc tài phiệt ở châu Âu muốn ra tay, cũng phải cân nhắc xem mình có đủ năng lực hay không.


Nier vui mừng khôn xiết, anh ta đã nhanh chóng tưởng tượng ra cảnh được gặp thần tượng của mình.


Sau khi cuộc gọi kết thúc, Nier nhìn về phía Phó Quân Thâm và ngừng giả vờ: “Anh Phó, tôi nói thẳng nhé, thấy anh tự nhiên bị cách chức, tôi cũng không chịu được.” “Nhưng khả năng của anh chứng tỏ anh có đủ sức để quản lý công ty.


Tại sao anh không cân nhắc một chút vị trí trưởng phòng kinh doanh?” Phó Quân Thâm nhướng mày, vỗ vai anh ta: “Ừm, cố gắng lên, đừng để khu vực châu Á - Thái Bình Dương bị khu vực liên minh châu Âu đè ép, nếu không chờ tôi trở về, tôi sẽ tức giận đấy.


Khó khăn lắm anh mới có thể lui về sau, làm sao có thể trở về nữa?


Nier thẫn thờ nhìn người đàn ông bước ra ngoài, não anh ta ngừng hoạt động.


một lúc.


Phó Quân Thâm đi tới cửa trước, lại dừng lại.


Anh nghiêng đầu, nhếch môi, cổ vũ một câu rất qua loa: “Nier, cố gắng lên” Nier: “..” Ulà trời!


Tại sao Phó Quân Thâm lại khiến anh ta cảm thấy giống như anh chính là một nhà tư bản vô tình đang khích lệ nhân viên làm việc thế?


Nier hừ lạnh một tiếng.


Thế nhưng anh ta cũng chỉ thấy hơi hơi bực tức trong lòng, dù sao vẫn phải đặt Tập đoàn Venus lên hàng đầu.


Nier ngồi xuống, bắt đầu sắp xếp cẩn thận các giấy tờ làm việc.


Không lâu sau, một cuộc điện thoại khác lại đến.


Khu vực hiển thị là châu Âu.


Nier nghe máy, có chút không kiên nhẫn: “Cái gì?” “Nier, chúc mừng thăng quan phát tài” Đầu bên kia điện thoại là Joseph, tổng giám đốc khu vực liên minh châu Âu: “Cậu đi như thế, thực lực của khu vực liên minh châu Âu sẽ suy yếu rất nhiều.” “Tôi sợ rằng tổng giám đốc Joseph còn không cần tôi ấy chứ?” Nier mỉa mai: “Anh đang thấy là tôi đi rồi thì không còn cách nào cuỗm công lao về mình nữa phải không?” “Nier, cậu đang nói gì thế?” Joseph tựa hồ là cười cười: “Tôi sắp được thăng chức COO rồi, tôi có gì mà phải cướp công lao của cậu?” CO0, giám đốc vận hành, cùng cấp bậc với CT0.


COO chịu trách nhiệm giám sát các hoạt động hàng ngày của công ty, của nhân viên và có thể báo cáo trực tiếp với CEO.


COO của Tập đoàn Venus đã đến tuổi nghỉ hưu và sẽ nghỉ hưu vào tuần tới.


Do đó, cần phải lựa chọn lại một COO mới, người này sẽ do chính CEO chỉ định.


Joseph quả thực là người đứng đầu trong danh sách đề cử.


Nier vừa nghĩ tới COO có thể gặp CEO hàng ngày thì đã tức sôi ruột.


Anh ta cười lạnh: “Cuộc họp báo cáo quý còn chưa bắt đầu, anh đã mơ mộng.


làm COO rồi?


Anh cũng phải có khả năng mới được.” Anh ta không chờ Joseph nói thêm gì nữa mà cúp luôn điện thoại.


Bên phía khu vực liên minh châu Âu.


Joseph thấy mình bị cúp ngang điện thoại, sắc mặt hơi khó coi.


Bên cạnh, một người phụ nữ nhún vai: “Joseph, lúc nãy tôi đã nói, Nier và chúng ta không phải là người cùng phe, anh ta tôn sùng CEO một cách mù quang.


“CEO bảo anh ta đi về phía đông, anh ta sẽ không đi về phía tây.


Nếu anh hợp tác với anh ta, anh ta sẽ quay đầu đi tiết lộ bí mật cho CEO ngay.” “Khu vực châu Á - Thái Bình Dương mà thôi, tôi không quan tâm” Ánh mắt Joseph âm trầm: “Chúng ta phải hoàn thành tất cả công tác chuẩn bị trước khi cuộc họp báo cáo hàng quý diễn ra.” Hắn ta không chỉ muốn một mình vị trí COO thôi.


CEO, mới là mục tiêu của hắn ta.


Joseph lại hỏi: “Cô đã liên lạc với tiểu thư Kiel chưa?” “Liên hệ rồi” Người phụ nữ liếc nhìn tin nhắn trên máy tính bảng: “Tiểu thư Kiel sẽ hợp tác với chúng ta.” Kiel Laurent.


Phó chủ tịch ngân hàng Laurent ở châu Âu.


Joseph đề nghị 10% cổ phần của Tập đoàn Venus để đổi lấy sự giúp đỡ của Kiel.


Nếu không những thành viên của gia tộc Laurent - những người vốn chỉ biết đến tiền sẽ phớt lờ anh ta.


Nhưng sự hy sinh này không là gì so với toàn bộ Tập đoàn Venus.


Joseph từ từ thở phào nhẹ nhõm, sau đó chuẩn bị một kế hoạch.


x.* Bên này.


Phó Quân Thâm hoàn thành việc bàn giao công việc và đi xuống lầu.


Tất cả các nhân viên đang đứng trong hội trường với đôi mắt đỏ hoe và không muốn.


“Tổng Giám đốc Phó!” “Tổng Giám đốc Phó, anh phải đi thật sao?” “Tổng Giám đốc Phó, chỉ cần anh nói một câu, chúng tôi nhất định sẽ đi theo anh, cũng không phải chỉ mỗi nơi này có thể làm việc.” “Ôi, mọi người chăm chỉ làm việc nhé, tôi chưa đi đâu” Phó Quân Thâm dịu dàng cười: “Hẹn gặp lại mọi người tuần sau.” Các công nhân viên đều ngẩn ra.


Tuần sau gặp ở đâu?


Phó Quân Thâm ra khỏi tòa nhà tổng bộ.


Anh không hóa trang cho mình, cũng không sử dụng bất kỳ cách ngụy trang nào khác.


Cùng với ngoại hình cao ráo, những người qua đường ngay lập tức nhận ra “Quả nhiên là bị đuổi ra khỏi Tập đoàn Venus rồi, cũng không biết là gây ra chuyện gì” “Khó khăn lắm mới tranh được một chút hào quang về cho nước Hoa, giờ lại dâng lên cho người nước ngoài, đúng thật là...” Phó Quân Thâm lộ vẻ mặt lười biếng, hoàn toàn không thèm để ý.


Tại ngã tư đường, có người gọi anh: “Thiếu gia.” Phó Quân Thâm nghe được danh xưng này, bước chân dừng lại.


Anh quay đầu, nở nụ cười: “Gọi tôi có chuyện gì?” Đội trưởng hộ vệ lại càng hoảng sợ: “Cậu Phó.” “Ừm” Phó Quân thờ ơ đáp, phớt lờ Ngọc Thiệu Vân, trực tiếp bỏ đi.


Vẻ mặt Ngọc Thiệu Vân khẽ cứng đờ, ông ấy đi tới nắm lấy cánh tay của Phó Quân Thâm: “Tiểu Thất!” Ánh mắt Phó Quân Thâm lạnh lùng, nghiêng người sang một bên, trực tiếp nắm lấy cổ tay của Ngọc Thiệu Vân: “Hình như tôi đã nói với ông rồi, đây là lần cuối cùng, đừng ép tôi phải ra tay với ông.” Anh không muốn để Phó Lưu Huỳnh đau lòng.


“Tiểu Thất, ta cũng đang điều tra người sát hại Lưu Huỳnh” Yết hầu Ngọc Thiệu Vân giật giật, cổ họng như thắt lại: “Con không nhận ta, ta cũng chịu nhưng nếu con muốn đi thành Thế Giới, một mình con sẽ không dễ dàng đâu.” Ông ấy dừng một chút, nhẹ nhàng nói: “Ta có thể giúp đỡ phần nào cho con.” Mặc dù đã ngồi trên vị trí đại gia trưởng, nhưng ông ấy vẫn phải chịu rất nhiều hạn chế như trước.


Không chỉ riêng nội bộ gia tộc họ Ngọc, còn từ phía Viện hiền giả và gia tộc Lineger.


Thành Thế Giới quá phức tạp.


Chỉ có các hiền giả mới có thể sống một cách tự do tự tại.


Nhưng bọn họ thật sự không thể so sánh với các vị thần.


Phó Quân Thâm đút một tay vào túi, ánh mắt lấp lánh màu hổ phách trở nên mơ màng.


Anh im lặng một lúc, rồi rút điện thoại ra, mở một bức ảnh, đưa đến trước mặt Ngọc Thiệu Vân: “Ông từng thấy bao giờ chưa?” Ngọc Thiệu Vân nhận lấy điện thoại, vẻ mặt hơi thay đổi: “Đây là ký hiệu của những người đã giết Lưu Huỳnh?” Phó Quân Thâm lạnh lùng ừm một tiếng.


“Ta chưa từng thấy ký hiệu này.


Ngọc Thiệu Vân nhíu chặt mày: “Không biết ở thế giới này, nó có ý nghĩa thế nào, nhưng trong thành Thế Giới nó mang ý nghĩa rất xấu, nó tượng trưng cho cái chết, không được phép sử dụng, màu đen cũng có nghĩa là màu của tuyệt vọng” Phó Quân Thâm hơi ngẩng đầu đầu: “Viện hiền giả cũng không được sử dụng?” “Không phải là không thể, mà là sẽ không” Ngọc Thiệu Vân lắc đầu: “Hai mươi hai vị hiền giả là tín ngưỡng của thành Thế Giới, nếu như sử dụng loại ký hiệu này, người bình thường sẽ nghĩ như thế nào?” Ánh mắt của Phó Quân Thâm càng trở nên thâm trầm.


Rút cuộc là ai đã sát hại Phó Lưu Huỳnh?


“Có điều cũng chưa chắc không có khả năng” Ngọc Thiệu Vân thì thào: “Không phải tất cả hai mươi hai vị hiền giả đều là người lương thiện.


Theo gia tộc ghi chép, hiền giả Ác Ma và hiền giả Hoàng Đế từng bị các hiền giả khác hợp sức chống lại.” Sinai chưa từng làm đến vị trí đại gia trưởng, có một số việc cô ấy không biết.


Ngọc Thiệu Vân có hiểu biết nhiều hơn.


Ông lại lên tiếng: “Nghe nói là hiền giả Ác Ma đã mê hoặc một số hiền giả và khai chiến với các hiền giả khác, gây ra một cuộc bạo động và cuối cùng tất cả đều bị chế phục rồi.” “Màu sắc đại diện cho hiền giả Ác Ma chính là màu đen, cũng có thể liên quan đến cái chết, nhưng hiền giả...” Hiền giả chính là những vị thần cao cao tại thượng, làm sao có thể động thủ với một người bình thường?


“Tiểu Thất, ta sẽ điều tra” Ngọc Thiệu Vân nhớ kỹ ký hiệu này: “Nhất định sẽ điều tra.” Phó Quân Thâm cười cười, nụ cười lạnh lẽo đến thấu xương: “Ông điều tra được à?


Ông còn chẳng cứu được bà ấy.” Cánh tay của Ngọc Thiệu Vân khẽ run, cúi đầu trầm mặc.


Ông chỉ có thể hận bản thân vô dụng suốt hai mươi năm, bị gia tộc họ Ngọc khống chế như một con rối.


Phó Quân Thâm rút điện thoại về, không nói thêm gì nữa, quay người rời đi.


Ngọc Thiệu Vân trầm mặc đứng nguyên tại chỗ, cũng không đuổi theo.


Đội trưởng hộ vệ nhìn về phía Ngọc Thiệu Vân: “Đại gia trưởng, chúng ta có về không?” Ngọc Thiệu Vân lắc đầu: “Chờ ở đây, bên phía Viện hiền giả có tin tức gì không?” “Không có." Đội trưởng hộ vệ nói: “Viện hiền giả vốn dĩ không quan tâm.” Ngọc Thiệu Vân gật đầu.


Cũng phải.


Đoàn ky sĩ Chén Thánh có đến một trăm nghìn người, một ky sĩ Chén Thánh chết cũng chỉ là chuyện bình thường.


Hiền giả không có thời gian lo đến những chuyện này.


xe Chỉ trong vài ngày, tin tức về sự thay đổi nhân sự của Tập đoàn Venus đã lan truyền khắp khu vực châu Á - Thái Bình Dương.


Ngay cả trong quán cơm cũng phát tin tức liên quan.


“Theo tin tức của nhà đài chúng tôi, Tập đoàn Venus, tập đoàn số 1 thế giới, sẽ tổ chức cuộc họp báo cáo hàng quý vào tuần tới và CEO của họ sẽ lần đầu lộ diện trước công chúng.” “Điều gì nằm dưới bức màn bí ẩn của vị CEO này.


Xin hãy tiếp tục chú ý đến bản tin tiếp theo của chúng tôi, các phóng viên tiền tuyến sẽ tiếp tục mang đến cho quý vị những phóng sự liên quan.” Bên trong Hán Các.


“Cái lũ này!


Lúc nào cũng nịnh bợ và kiêu ngạo!” Ông cụ Chung những ngày qua đã nghe rất nhiều lời nói coi thường Phó Quân Thâm, ông tức giận đến mức đập mạnh bàn: “Nhóc con, đừng buồn, cái ghế tổng giám đốc này không còn nữa, ông ngoại và Tử Khâm nuôi cháu.” Phó Quân Thâm ho nhẹ một tiếng: “Cám ơn ông ngoại.” Doanh Tử Khâm liếc nhìn anh, sau đó đọc thông tin về thành Thế Giới.


Người đàn ông này thật dễ dàng đối cách xưng hô.


Phó Quân Thâm nhướng mày: “Ông ngoại, tuần sau cháu mời ông đến nước J một chuyến nhé?” “Làm cái gì?” Ông cụ Chung nhìn anh với ánh mắt nghỉ ngờ: “Cháu định dẫn ta đi nổ bom tổng bộ của Tập đoàn Venus sao?


Làm thịt CEO?” Doanh Tử Khâm: “...” Cô không thể không tự hỏi, liệu có phải ông ngoại mình sau khi nói chuyện với Ôn Thính Lan mấy lần thì đã bị nhiễm thói xấu rồi hay không.


“Không phải, cháu mời ông tham gia cuộc họp báo cáo hàng quý và một bữa tiệc” Phó Quân Thâm nháy mắt: “Tại sao cháu phải đánh bom công ty của mình?” Ông cụ Chung đứng hình, hoàn toàn chưa kịp phản ứng.


Một giọng nói chế giễu vang lên.


“Chao ôi, đây không phải Tổng Giám đốc Phó của chúng ta ư?


Hiện tại phải dựa vào số tiền tích góp được để vào Hán Các đấy à?” “Tổng Giám đốc Phó cái gì, đã không phải là Tổng Giám đốc Phó rồi, có phải không, Phó thất thiếu?” Đây chính là đám công tử bột đã từng chế nhạo Phó Quân Thâm một thời gian dài sau khi ông cụ Phó qua đời.


Bọn họ đang cùng nhau đi vào Hán Các với vẻ mặt chế giễu.


Gần đây, sau khi biết tin Phó Quân Thâm bị hạ bệ, cuối cùng bọn họ lại có thể dương dương tự đắc, bắt đầu chế nhạo.


“Phó thất thiếu, như này đi, gọi tôi một tiếng anh, tôi có thể dẫn theo cậu vào.


Hán Các.” Một tên công tử bột tặc lưỡi: “Dù sao cũng đỡ hơn là dựa vào một ônnniàuànnjieôg#i,niitt” Doanh Tử Khâm khẽ ngước mắt lên, ngón tay vừa giật giật, nhưng Phó Quân Thâm đã cầm chặt tay cô.


Tay còn lại, anh thản nhiên bấm vài cái vào điện thoại: “Thật là trùng hợp, các người có thể rời đi” Mấy tên công tử bột sững sờ.


Có tiếng bước chân lộn xôn vang lên.


Người quản lý Hán Các vội vàng chạy tới, vốn anh ta rất kinh ngạc nhưng sau đó đã cung kính hành lễ: “Boss, theo sắp xếp của ngài, thực đơn của bếp trưởng đã được chuẩn bị xong, hôm nay Hán Các không mở cửa cho khách bên ngoài.”


  • Trước
  • Sau