Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com
Chương 478 THẦN TOÁN ã phòng thí nghiệm được sử dụng thông trên toàn thế giới.
Bên nhà họ M Kỷ, chỉ có ba mã phòng thí nghiệm được mở đầu bằng chữ S.
Phòng thí nghiệm cấp S trong tay Nhan Nhược Tuyết không phải của cô ta mà là thuộc sở hữu của nhà họ Kỷ.
Nếu cô ta bị trừ điểm cống hiến hoặc làm việc gì đó trái với gia quy của nhà họ Kỷ, phòng thí nghiệm cấp S của cô ta sẽ bị thu hồi.
Không có quá mười phòng thí nghiệm cấp S thuộc quyền sở hữu cá nhân trên toàn thế giới.
Kỷ Nhất Hàng làm nghiên cứu nhiều năm như vậy đương nhiên biết chuyện này.
Hơn nữa, dù có là phòng thí nghiệm cấp S thì nó cũng phân chia cấp bậc cao.
thấp.
Số hiệu càng nhỏ, thời gian thành lập phòng thí nghiệm càng sớm.
S07.
Trong nước không có mã phòng thí nghiệm này.
Theo Kỷ Nhất Hàng được biết, trong ba phòng thí nghiệm thuộc quyền sở hữu của nhà họ Kỷ, cái có mã thấp nhất cũng đã là S18 rồi.
Phòng thí nghiệm nhà họ Kỷ để Nhan Nhược Tuyết quản lý cũng là S38.
Dù có cộng tất cả phòng thí nghiệm cấp S của nhà họ Kỷ lại cũng không thể so sánh được với S07.
Hơn nữa, vì không phải là phòng thí nghiệm cá nhân, Nhan Nhược Tuyết muốn đặt nguyên liệu thí nghiệm cũng không được dùng mã phòng thí nghiệm S38 này, bắt buộc nội viện đích thân báo lên mới được.
Doanh Tử Khâm báo thẳng mã S07 là có thể chứng minh, quyền sở hữu phòng thí nghiệm này chỉ thuộc về mình cô.
“S07?” Ở đầu dây bên kia điện thoại, nhân viên công tác cũng bị mã phòng thí nghiệm này làm cho hết hồn, giọng nói anh ta nghiêm túc hơn không ít, “Vị tiểu thư này, cô chắc chắn là S07?” Anh ta vẫn luôn phụ trách việc bán nguyên liệu thí nghiệm ở khu vực nước Hoa, anh ta chưa bao giờ nghe được mã thí nghiệm có cấp bậc cao như vậy.
Hơn nữa, mã phòng thí nghiệm cấp bậc này cũng sẽ không mua nguyên liệu chỗ anh ta, chúng đều có nguồn nguyên liệu nội bộ.
“Đúng vậy, S07.” Thanh âm Doanh Tử Khâm bình tĩnh, “Danh sách đã được gửi qua, anh xem qua đi” Nhân viên công tác lập tức kiểm tra, một lúc sau, anh ta mới kích động mà cất lời: “Tra được rồi!
Tiểu thư, chúng tôi sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để vận chuyển những nguyên liệu cô cần đến, chắc hẳn chúng sẽ đến nơi vào buổi tối.” “Vì cấp bậc phòng thí nghiệm của cô là cấp S, chúng tôi sẽ không nhận bất kỳ phí tổn nào từ cô.
Xin hỏi, cô còn có yêu cầu nào khác không?
Chúng tôi có thể giải quyết cho cô mọi lúc.” S07 đấy!
Họ không có quyền nên không thể tra được người sở hữu phòng thí nghiệm cấp S là ai.
Nhưng bây giờ, người quản lý của một phòng thí nghiệm cá nhân cấp S đích thân liên hệ với họ.
“Hết rồi” Doanh Tử Khâm cúp điện thoại, quay đầu nhìn Kỷ Nhất Hàng vẫn đang trong trạng thái không hiểu chuyện gì đang xảy ra, “Bác hai, nguyện liệu sẽ được đưa đến phòng thí nghiệm của bác vào buổi tối.” “Sau này còn cần nguyên liệu nào, bác cứ trực tiếp báo mã phòng thí nghiệm S07, cháu sẽ gửi danh sách qua trước.” Thực ra phòng thí nghiệm cấp S không phải là phòng thí nghiệm có cấp bậc cao nhất trên quốc tế.
Phòng thí nghiệm an toàn sinh vật P4, phòng thí nghiệm an toàn virus của Trung tâm virus quốc tế, phòng thí nghiệm Hickman, Manuel đều thuộc cấp S trở lên.
Những phòng thí nghiệm này không có mã số.
Phòng thí nghiệm S07 là phòng thí nghiệm mà Hickman đặc biệt cấp cho cô, địa chỉ của phòng thí nghiệm này nằm ở châu Âu, cô có thể đến bất cứ lúc nào.
Hickman cũng biết cô rất bận, vì thế ông còn đặc biệt cử vài nhân viên nghiên cứu đến quản lý phòng thí nghiệm giúp cô.
“Hả?” Kỷ Nhất Hàng choáng váng, “Ồ, ồ” “Cháu đi trước đây: Doanh Tử Khâm gật nhẹ, “Tối nay chúng cháu không về ăn cơm đâu ạ.” Nửa tiếng sau khi cô gái rời đi, Kỷ Nhất Hàng vẫn còn đang ngẩn người ở trước màn hình máy tính.
Đến tận khi bà Kỷ trở về, Kỷ Nhất Hàng mới hoảng hốt thu hồi lại suy nghĩ.
Bà Kỷ đặt túi đồ trong tay xuống, thấy Kỷ Nhất Hàng như bị mất trí, không kìm được mà ngạc nhiên: “Anh sao vậy?
Gặp phải chuyện gì sốc quá à?
Hay là Kỷ Nhất Nguyên lại đến nội viện nói xấu anh?” Kỷ Nhất Nguyên vốn là kẻ tiểu nhân bụng dạ hẹp hòi, nhỏ nhen, hắn ta và Nhan Nhược Tuyết hợp tác được với nhau thì chắc chắn hai người phải có điểm.
chung gì đó.
“Mình à” Cuối cùng, Kỷ Nhất Hàng cũng tìm lại được giọng nói của bản thân, “Hôm nay anh đi mua nguyên liệu thí nghiệm, trung tâm buôn bán nói rằng mã phòng thí nghiệm của anh đã bị liệt vào danh sách xám.” Sắc mặt bà Kỷ thay đổi: “Chẳng lẽ là do là Nhan Nhược Tuyết làm ư?” “Chắc là vậy: Kỷ Nhất Hàng gật đầu, “Kỷ Nhất Nguyên còn chưa có quyền lớn như vậy, nội viện cũng sẽ không vô duyên vô cớ mà chặn đứng nguồn mua hàng của phòng thí nghiệm của anh.” Người nhà họ Kỷ đều biết Nhan Nhược Tuyết là người của phòng thí nghiệm Manuel.
Được chuyển làm nhân viên nghiên cứu chính thức chỉ là chuyện trong sớm muộn mà thôi.
“Bắt nạt người quá đáng!” Bà Kỷ vô cùng tức giận, “Nhan Nhược Tuyết này vốn cậy lớn hiếp bé, luôn chèn ép Tiểu Ly, bây giờ cô ta còn nhấm vào anh như vậy, đúng là ghê tởm” Trước khi lấy Kỷ Nhất Hàng, bà Kỷ cùng bố ở trong nội viện cũng từng thấy không ít cảnh tranh đoạt trong tối, ngoài sáng.
Kể cả ở trong trường đại học, vì một suất tuyển thẳng lên thạc sĩ mà đã có các chuyện hãm hại lẫn nhau rồi.
Nhưng người như Nhan Nhược Tuyết, bà mới thấy lần đâu.
“Vậy giờ phải làm sao?” Bà Kỷ cũng rất buồn phiền, “Phòng thí nghiệm bên bố, chúng ta đã giao trả rồi, không thể đặt mua nguyên liệu nữa.” “Khụ, khu...
vợ à, em đừng lo.” Kỷ Nhất Hàng đè thấp giọng, “Tử Khâm đã đặt giúp chúng ta rồi, con bé có một phòng thí nghiệm S07.” Bà Kỷ đang tháo vòng ngọc, tay run lên một cái suýt nữa đánh rơi cái vòng.
Bà hít một hơi: “S07?” “Đúng vậy, S07.” Kỷ Nhất Hàng cảm thán, “Anh cũng sợ hết hồn, Tử Khâm thực sự quá lợi hại.” “Lại chẳng thế” Bà Kỷ cũng nói, “Xinh xắn, thực lực lại mạnh, đây mới là người chiến thắng của cuộc đời.” Bà cởi áo khoác ra, thay tạp đề rồi vào phòng bếp chuẩn bị bữa tối.
“Vợ à, tối nay Tử Khâm, Phong Miên và Tiểu Ly không trở về." Kỷ Nhất Hàng đi theo, chỉ con gà mái bà Kỷ mới mua về, nói dò, “Em xem con gà hồ lô này vừa béo vừa to, anh nghĩ...” Bà Kỷ biết ông muốn nói gì, trực tiếp ngắt lời ông: “Họ không về, hôm khác em làm.
Đùi gà và cánh gà không phải của anh, anh chỉ được ăn đầu thôi.” xe Sau khi giúp Kỷ Nhất Hàng đặt nguyên liệu xong, Doanh Tử Khâm lại trở về phòng thí nghiệm D34.
Thí nghiệm của họ cũng chỉ thiếu một bước cuối cùng, cố gắng làm nốt trong đêm nay thì sẽ hoàn thành triệt để.
“Doanh thần, chị thực sự rất khâm phục em.” Kỷ Ly cắn một miếng bánh mỳ, “Sao cái gì em cũng biết thế?
Em học thế nào vậy?” “Ừm” Doanh Tử Khâm cầm tua vít lên, văn con ốc, “Học mấy trăm năm, năng seefadiilsetiữifbctGiftZntfiôarmGi@i Kỷ Ly bật ho: “Khụ khu...
Doanh thần, đừng đùa.” Mấy trăm năm, làm gì có ai sống được lâu như vậy?
Doanh Tử Khâm thao tác xong thiết bị ở trong tay: “Bố em đâu?” “Chú đi thay quần áo rồi.
Kỷ Ly nói, “Chú sẽ trở lại ngay.” Doanh Tử Khâm gật đầu.
Cô trầm ngâm một lát, lại hỏi Kỷ Ly: “Nghe nói bác hai còn một người anh nữa, chị đã từng gặp bác ấy bao giờ chưa?” “Em nói bác cả ư?” Kỷ Ly ngẩn người, lắc đầu, “Chị chưa gặp bao giờ, nghe bố chị nói, bác cả qua đời từ khi còn rất trẻ, năm nào họ cũng đi viếng mộ bác ấy.” Doanh Tử Khâm gật nhẹ, đã hiểu.
Cô tiếp tục làm thí nghiệm.
Đến sáu giờ, chuông điện thoại vang lên.
Doanh Tử Khâm đứng dậy, lấy chiếc điện thoại từ trong túi bảo hộ ra, nghe máy.
“Yếu Yếu.” Giọng người đàn ông trầm thấp, trong giọng nói còn mang ý cười như một chiếc lông vũ mang theo chút tê dại nhẹ nhàng lướt qua trái tim cô.
Doanh Tử Khâm xoa xoa tai, bỏ điện thoại ra xa tai một chút: “Sao vậy?” Ngữ khí của Phó Quân Thâm tản mạn: “Đi ăn không?” Doanh Tử Khâm ngáp một cái: “Hôm nay em không nghỉ, thức thâu đêm làm xong thí nghiệm, để hôm khác đi.” “Vậy ư?” Phó Quân Thâm ngừng lại, ngữ điệu cũng không nhanh không chậm, “Vậy thì bạn nhỏ, anh có thể xin được ngủ chung không?” Doanh Tử Khâm hơi trầm mặc một chút, quay đầu, nhìn chiếc giường gấp rất nhỏ của bản thân: “Có lẽ không ngủ được đâu.” Cô khá quan tâm đến việc ăn, ở, ngủ, nghỉ, giường đều là đặt làm riêng, nhưng cô vẫn có thế chịu khổ được.
Dù sao trước đây lúc tu luyện nội kình, cô vẫn luôn ngồi thiền mà không ngủ.
Chỉ là ngủ ở phòng thí nghiệm mấy tháng thôi, với cô cũng không có vấn đề gì.
Nhưng chiếc giường nhỏ như vậy, chia cho Phó Quân Thâm rồi, cô không thể lăn lộn thoải mái nữa.
Doanh Tử Khâm cũng biết mình ngủ không ngoan, còn đá chăn ra.
“Không ngủ được?” Phó Quân Thâm tựa như rất cẩn thận suy nghĩ về vấn đề rất nghiêm túc nà, anh bật cười, “À, không sao, anh có thể nằm đất.” “Hoặc là làm đệm cho em, chẳng phải em nói thoải mái sao?” Doanh Tử Khâm ấn đầu: “Vậy anh qua đây đi, ăn mặc kín đáo chút.” Cô không muốn lên hotsearch đâu.
“Được, mang cơm cho em.” Phó Quân Thâm cười nhẹ, “Có hết những món em thích ăn.” Doanh Tử Khâm nói: “Trưởng quan, từ tận đáy lòng, em hy vọng anh có thể luyện thúc cốt công.” Thúc cốt công cũng là một chiêu thức của cổ võ, có thể thay đổi một chút vóc dáng con người.
Có thể từ cao thành thấp, từ thấp thành cao.
Đương nhiên nó cũng có giới hạn, dù sao có luyện cổ võ thế nào đi chăng nữa, cũng không thể làm tiêu xương cốt trong cơ thể.
“Hả?
Thúc cốt công?
Anh biết, không cần luyện." Giọng của Phó Quân thâm hơi cao lên, “Em muốn anh biến to hay nhỏ?” Doanh Tử Khâm: “...” Quá ư là lẳng lơ.
Cô hờ hững cúp máy.
Doanh Tử Khâm không giấu giếm, Kỷ Ly cũng không cố ý nghe.
Cô rất tò mò: “Doanh thần, bạn trai em ư?” “Ừm” Doanh Tử Khâm đặt điện thoại xuống, tiếp tục làm thí nghiệm, “Mới hẹn hồimmdbẩs7 Cô đã nhìn thấu bản chất của Phó Quân Thâm rồi.
Có lúc khá là muốn đá anh.
“Ai vậy, ai vậy?” Kỷ Ly càng tò mò hơn, “Chị có thể biết không?” Doanh Tử Khâm cũng không giấu giếm: “Phó Quân Thâm.” Những người thân cận xung quanh đều biết quan hệ của họ cả.
Lúc này, Kỷ Ly không nhịn được mà mở to mắt ra, trực tiếp chửi bậy: “Trời đựu, chị đẩy đúng thuyền real rồi!” “Hả?” Doanh Tử Khâm quay đầu, “Real gì cơ?” “Đi đR., éfE củi lBnin (nh [Bi c5, ni ciịnh pin bữnh Œnữn ÍP [Ố [y ôm nnme, “Giờ chị chỉ muốn hét lên thôi, á á á...” Thí nghiệm trong tay cũng không còn hấp dẫn nữa rồi, cô lập tức cũng lấy điện thoại ra, mở trang chủ weibo cho Doanh Tử Khâm xem.
“Em xem, đây là Super topic của hai người.” Kỷ Ly nói rất nhanh, “Đã 50 ngàn người rồi, ngày nào bọn chị cũng đăng bài làm số liệu, tuy rất ít người nhưng cũng đứng trong top 5 rồi!” Trong super fan, Doanh Tử Khâm nhìn thấy một chiếc ảnh đại diện quen thuộc: “...” Còn có...
Super topic kỳ quái này?
Ông ngoại cô cũng đã trở thành fan cứng rồi?
“AI” Kỷ Ly vẫn không thể kiềm chế được tâm trạng kích động của bản thân, “Chị là người biết đầu tiên, hu hu hu hu, chị chết cũng không có gì để hối tiếc nữa.” Doanh Tử Khâm: “...” Không, ông ngoại cô mới là người đầu tiên.
Cô cau mày, cũng mở super topic này ra, bắt đầu xem.
Ở đây có rất nhiều fanfc, lại còn có không ít ảnh nữa.
Ảnh chụp chung của cô và Phó Quân Thâm rất nhiều nhưng trên mạng không có, ảnh trong Super topic đều là ảnh photoshop.
Photoshop còn thật hơn cả ảnh thật.
Còn có ảnh hôn nhau nữa.
Biết chơi thật.
“Doanh thần, em yên tâm, chị nhất định sẽ giữ bí mật cho hai người." Kỷ Ly ôm điện (thoại, “Đi cm Diifieiinpn3d gen lNter, củi 6if14h[4iee sói mi nanận mình là người biết chuyện.” Doanh Tử Khâm ừm một tiếng, tùy tiện bấm theo dõi bằng tài khoản clone.
Cô muốn xem xem, trong Super topic này còn có cái gì.
Kỷ Ly đột nhiên cất lời: “Doanh thần, điện thoại em nhiễm virus sao?” Doanh Tử Khâm hơi híp mắt.
Trang web weibo trên màn hình nhanh chóng tối thui, sau đó nhảy ra một hộp thoại.
“Cảnh báo, tiến độ giải mã, 49.8%” Có người đang tra IP của cô.
Tra Thần Toán.
Doanh Tử Khâm biết bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển, hơn nữa từ khi cô lộ diện trên diễn đàn NOK, có quá nhiều người tìm cô.
Bảo vệ của diễn đàn NOK rất mạnh, còn mạnh hơn cả Đại học Norton và Tập.
đoàn Venus.
Chưa từng xảy ra chuyện IP bị tìm thấy.
Nhưng cô không yên tâm nên đã đặc biệt cài một chương trình nhỏ vào.
Nếu có ai tra IP của cô thì sẽ có nhắc nhở.
Số lần nhắc nhở rất nhiều nhưng tấn công thành công như lần này, trước mắt mới chỉ có một lần.
Chỉ trong hai giây, thanh tiến độ lại nhảy tiếp.
“Cảnh báo, tiến độ giải mã, 57.4%!” Mắt Doanh Tử Khâm hơi ngưng lại: “Tiểu Ly, tìm giúp em một chiếc máy tính, càng nhanh càng tốt.” “Máy tính?” Kỷ Ly chưa từng thấy Doanh Tử Khâm nói bằng ngữ khí nghiêm túc thế này bao giờ nên cũng căng thẳng theo, “Bên đó là phòng thí nghiệm máy vi tính, chị qua đó lấy ngay.” Kỷ Ly chạy như bay và trong phòng thí nghiệm.
Doanh Tử Khâm cũng nhập chương trình trên điện thoại.
Nhưng rất phiền phức vì không có máy tính.
“Cảnh báo, tiến độ giải mã, 89.351” Trong nháy mắt đã tăng 30%.