Chương 437 101 Cách Cua Đổ Đại Lão Hàng Xóm - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


Chương 437 Cô ta muốn ly hôn với anh ta 3) ứng trước hiên nhà, cô ta nhìn lại lần cuối ngôi nhà mà mình đã sống ba năm qua, trong mắt đầy vẻ không nỡ.


Nhưng cuối cùng cô ta vẫn nghiến răng, kéo lê vali và bỏ đi không ngoảnh lại.


Cô ta vẫn chưa nói chuyện ly hôn với bố mẹ nên tạm thời không về nhà họ Tần, cô ta đã tìm một khách sạn ở tạm.


Tắm xong, cô ta lập tức cầm điện thoại lên xem, không có cuộc gọi nhỡ hay tin nhắn nào.


Lúc ngủ, cô ta cứ nắm chặt điện thoại trong tay nhưng nó luôn không có tiếng chuông nào.


* Sau khi Tống Thiên Thị hoàn thành công việc, cô đến văn phòng của Chung Thu Yểu tìm cô bạn.


Khi đi ngang qua khu vực văn phòng, thấy chỗ của Tần Huy Nguyệt trống không, ngay cả máy tính cũng không bật, cô hỏi: “Hôm nay Huy Nguyệt nghỉ làm sao?” Đới Hiểu Phỉ nói: “Hôm nay cô ấy xin nghỉ rồi” Cô lại hỏi: “Nghỉ việc riêng hay nghỉ ốm?” “Việc riêng.” Đới Hiểu Phỉ là giám đốc bộ phận thiết kế, nhà thiết kế xin nghỉ phép với cô ta nên cô ta biết rõ.


Tống Thiên Thị gật đầu rồi đi đến văn phòng của Chung Thu Yểu.


Cô nói xong chuyện công việc với Chung Thu Yểu, Chung Thu Yểu hỏi cô tình hình của Mạnh Trinh, lúc nói về Mạnh Trinh, cô tình cờ nhắc đến Giang Hảo.


Nhắc đến Giang Hảo, Chung Thu Yểu tức giận: “Giang Hảo vừa trở về thì Huy Nguyệt như biến thành một người khác, mỗi ngày đều tâm sự trùng trùng.


Cậu nói xem, đứa con gái đó quay lại làm gì chứ?


Bố của Ôn Lâm Ngôn cũng chẳng phải bố cô ta, còn cố tình chạy về.


Luật sư Ôn không quan tâm đến cô ta, nhưng cái tên đàn ông chó.


má Lâm Thành kia chắc chắn liều mạng đến trước mặt cô ta” Tống Thiên Thị hỏi: “Hôm nay Huy Nguyệt xin nghỉ phép, cậu biết vì chuyện gì không?” Chung Thu Yểu lắc đầu: “Hôm qua tớ nghe cô ấy nói, hôm qua là kỷ niệm ngày cưới của cô ấy và Lâm Thành ” Cô nhíu đôi lông mày thanh tú, liếc mắt nhìn nhau với Chung Thu Yểu, trên mặt cả hai đều nở nụ cười xấu xa.


Kỷ niệm ngày cưới chắc chắn phải ăn tối dưới ánh nến hay gì đó, đến lúc đó uống thêm chút rượu, tình cảm mãnh liệt dâng trào, sáng dậy muộn hoặc không dậy nổi, vì vậy không đi làm.


* Trong phòng thay đồ của đoàn làm phim.


Là ảnh đế nên Lâm Thành có phòng thay đồ riêng.


Anh ta vừa quay xong hai cảnh, bây giờ là lúc nghỉ giải lao, anh ta vừa trang điểm vừa học lời thoại.


Người quản lý bảo thợ trang điểm ra ngoài trước rồi nói với Lâm Thành: “Cô Tần tới tìm cậu ” Lâm Thành sửng sốt.


Nếu Tần Huy Nguyệt có việc gì đều sẽ gọi điện thoại cho anh ta, không bao giờ đến phim trường tìm anh ta.


“Điện thoại của tôi đâu?” Khi quay phim, anh ta sợ bỏ lỡ bất kỳ cuộc gọi quan trọng, rất nhiều lúc điện thoại đều ở chỗ quản lý.


Người quản lý đưa điện thoại cho anh ta, anh ta mở ra xem, không có cuộc gọi nhỡ nào của Tần Huy Nguyệt.


“Cho cô ấy vào” Trong lòng anh ta dấy lên nghi ngờ, làm sao cũng nghĩ không thông, Tần Huy Nguyệt chạy đến đoàn phim tìm anh ta làm gì.


Người quản lý rời phòng thay đồ và đi vào sau một lúc, theo sau là Tần Huy Nguyệt.


“Cô Tần, A Thành chỉ có nửa tiếng nghỉ ngơi, cô nắm bắt thời gian nhé” Người quản lý nói với Tần Huy Nguyệt trước khi rời đi.


Tần Huy Nguyệt nhìn người đàn ông ngồi đó.


Anh ta mặc một chiếc áo bào cổ trang, trên đầu đội mũ ngọc, mặt mũi tuấn tú, giống công tử thế gia trong phim ảnh.


Lâm Thành cầm một chai nước khoáng chưa uống trên bàn đưa cho cô: “Tìm anh có chuyện gì sao?” Thấy dáng vẻ này của anh ta, Tần Huy Nguyệt biết tối qua anh ta không về nhà.


Tuy anh ta không phát hiện đồ của cô ta đã ít đi, nhưng cô ta cả đêm không về, dù gì anh ta cũng nên hỏi xem cô ta đi đâu.


Cô ta mở chiếc túi, lấy ra tờ thỏa thuận ly hôn đưa cho anh ta.


Lâm Thành nghi ngờ nhận lấy, sững sờ khi thấy đó là một thỏa thuận ly hôn.


“Em ký tên trên đó rồi.” Cô ta suy nghĩ cả đêm qua, cũng đã cân nhắc cả đêm.


Người đàn ông này không yêu cô ta, dùng một tờ giấy đăng ký kết hôn trói buộc anh ta, sẽ chỉ khiến cả hai người đều không vui, không bằng buông tay theo ý anh ta, cũng buông tha cho chính mình.


Trong mắt Lâm Thành lộ ra vẻ kinh ngạc, ngơ ngác nhìn cô ta: “Sao em lại đột nhiên...” “Đây không phải là điều anh luôn mong muốn sao?” Cô ta mệt rồi, không muốn cố chấp níu kéo nữa.


Thật ra sau khi quen Tống Thiên Thị, cô ta luôn nghĩ.


Nếu mình sống tự do và phóng khoáng như Tống Thiên Thị, có lẽ cũng sẽ không làm bản thân mình chồng chất vết thương, kiệt sức như vậy.


Cầm thỏa thuận ly hôn trong tay, Lâm Thành không kịp phản ứng.


Anh ta vốn tưởng rằng Tần Huy Nguyệt đến đoàn làm phim tìm mình vì có việc quan trọng nào đó, không ngờ rằng là để đưa thỏa thuận ly hôn.


“Em chắc chắn đã nghĩ kỹ rồi chưa?


Không hối hận chứ?” Anh ta nhìn cô ta bằng ánh mắt phức tạp.


Tần Huy Nguyệt cười, nụ cười nhợt nhạt và yếu ớt: “Không hối hận ” Ba chữ này rơi vào trong lòng Lâm Thành, trái tim anh ta chợt thắt lại.


“Ký đi, anh dành thời gian chúng ta đi làm thủ tục ly hôn.


Lúc nào em cũng có thời gian, không làm phiền anh nữa, tạm biệt” Tần Huy Nguyệt nói xong quay người bước ra ngoài.


“Anh muốn biết tại sao?” Lâm Thành nói.


Bước chân khẽ khựng lại, trong lòng cô ta đau âm ỉ mà nói: “Anh còn nhớ hôm qua là ngày gì không?” Lâm Thành sửng sốt, không trả lời được.


Trái tim Tần Huy Nguyệt càng đau hơn, trước mắt như mờ đi, cô ta vội bước tới kéo cửa phòng thay đồ rồi bước ra ngoài.


Lâm Thành theo bản năng muốn đuổi theo cô ta ra ngoài, đi được hai bước, anh ta đột nhiên nghĩ đến câu hỏi vừa rồi của cô ta.


Quay lại bàn, anh ta cầm điện thoại trên bàn lên, mở lịch ra.


Sau khi nhìn chằm chằm vào con số trên đó trong vài giây, anh ta chợt nhận ra.


Anh ta vứt tờ đơn ly hôn trên tay, vội vàng đuổi theo ra ngoài.


Nhưng khi ra đến cửa thì anh ta đụng phải người quản lý đang định bước vào.


Quản lý sợ cuộc nói chuyện của hai người họ bị người khác nghe lén, biết được quan hệ của bọn họ nên canh giữ ngoài cửa nãy giờ.


Lúc nãy quản lý nhìn thấy Tần Huy Nguyệt đi ra, sắc mặt rất tệ, dường như trong mắt còn có nước mắt.


Tần Huy Nguyệt vừa đi, Lâm Thành đi ra theo sau, vừa nhìn là biết muốn đuổi theo Tần Huy Nguyệt.


“A Thành, cậu không thể đuổi theo cô Tần.


Có rất nhiều người trong đoàn làm phim, nếu bị ai đó nhìn thấy hoặc chụp được, chuyện kết hôn của cậu sẽ bị bại lộ” Người quản lý ngăn anh ta: “Có chuyện gì thì kết thúc công việc rồi về nhà nói rõ ràng với cô ấy sau đi” Lâm Thành từ từ bình tĩnh lại rồi quay trở lại phòng thay đồ.


Người quản lý nhìn thấy tờ thỏa thuận ly hôn trên bàn thì rất kinh ngạc.


Chị ta biết Tần Huy Nguyệt rất thích Lâm Thành, sao cô ấy lại chủ động yêu cầu ly hôn?


Lâm Thành cầm thỏa thuận ly hôn lên, ánh mắt nhìn lướt qua một lượt rồi dừng lại ở trang cuối cùng nơi cô ký tên.


“Tối qua cô ấy có gọi cho tôi không?” Quản lý nói: “Có gọi, có lẽ vào lúc chín giờ hơn, cậu bị thương, lúc đó cô Giang đang xử lý vết thương cho cậu ” Tối qua tạm thời bổ sung hai cảnh, anh ta đã bị thương lúc treo dây cáp.


Còn Giang Hảo tình cờ đến tìm nữ diễn viên Lệ Vũ Lộ của đoàn làm phim.


Tuy cô ta là bác sĩ khoa phụ sản, nhưng xử lý vết thương còn chuyên nghiệp hơn người khác, vì vậy đã băng bó vết thương cho anh ta.


Sau đó, vì không muốn đi lại nhiều nên tối hôm qua anh ta đã ở lại khách sạn gần đó một đêm.


Quản lý áy náy nói: “Sau khi đưa cậu tới khách sạn, tôi quên mất nói cho cậu biết chuyện này” Lâm Thành im lặng một lát, sau đó đưa tờ thỏa thuận ly hôn cho chị ta: “Cất cái này đi đã” “Được.” Người quản lý nhận lấy.


  • Trước
  • Sau