Chương 162 101 Cách Cua Đổ Đại Lão Hàng Xóm - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


Chương 162 Anh sẽ không thích chị ta đấy chứ?


6 Tế hông sao là tốt rồi.


Tạ Mỹ Trân cũng sợ cô bị nhà họ Nguyễn bắt nạt, thấy cô bình an trở về, tâm trạng căng thẳng của bà rốt cuộc cũng bình tĩnh lại.


Tống Cạnh Hàm nhìn về phía Ôn Lâm Ngôn, nói: "Anh rể, em đã bảo là anh đi chuyến này vô ích rồi mà.


Với sức chiến đấu của Thiên Thiên, ai có thể bắt nạt được chị ấy chứ." Nhà họ Nguyễn.


Sau khi Tống Thiên Thị rời đi, những người khác ai chơi bài thì chơi bài, ai nói chuyện thì nói chuyện, như thể chuyện vừa rồi chưa từng Xảy ra.


Hà Tụng Cẩn đi ra ban công hút thuốc, nhưng Nguyễn Ưu Tư đã xuất hiện sau lưng anh ta trước khi anh ta kịp rút điếu thuốc ra.


Nguyễn Ưu Tư hỏi anh ta: "Anh đã nói gì lúc ở một mình với Tống Thiên Thị?" Anh ta bảo: "Không nói gì hết." "Không thể nào!" Nguyễn Ưu Tư tỏ vẻ không tin: "Anh sẽ không thích chị ta đấy chứ?


Cho nên mới không dám nói thật với em?" Hà Tụng Cẩn kinh ngạc nhìn cô ta: "Em đang nói cái gì đấy?


Anh thật sự không nói gì với cô ta cả." Lúc ở trên lầu, anh ta chỉ nói với Tống Thiên Thị tổng cộng có ba câu, mà còn là những lời bình thường nhất.


Nguyễn Ưu Tư hỏi: "Vậy tại sao khi chị ta rời đi, anh còn lưu luyến đuổi theo?" Hà Tụng Cẩn cảm thấy khó hiểu: "Anh lưu luyến đuổi theo?


Anh theo cô ta ra ngoài vì có chuyện muốn nói với cô ta thôi." Hai mắt Nguyễn Ưu Tư đỏ ngầu hỏi: "Có chuyện muốn nói với chị ta ư?


Ở trên lầu hai người còn chưa nói đủ hả?" Hà Tụng Cẩn dụi điếu thuốc trên tay, bực bội vì sự thiếu tin tưởng của cô ta.


"Em hiểu lầm rồi, lúc trên lầu anh thật sự không nói gì với cô ta cả, cô ta chỉ chăm chăm nghịch điện thoại, anh ở bên cạnh hút thuốc.


Vừa nãy có rất nhiều người ở đó, anh không thể không vâng lời ông nội được." Nguyễn Ưu Tư rơm rớm nước mắt hỏi: "Nếu anh không thích chị ta, tại sao anh lại đuổi theo chị ta ra ngoài để chào tạm biệt?" Hà Tụng Cẩn không chịu nổi nhất là lúc cô ta khóc, thấy cô rưng rưng nước mắt chuẩn bị khóc, giọng anh ta lập tức dịu đi.


"Anh không chào tạm biệt cô ta, anh chỉ xin lỗi cô ta thôi." Nguyễn Ưu Tư nói: "Xin lỗi?


Giữa hai người đã xảy ra chuyện gì mà em không biết hả?" "Anh xin lỗi cô ta giúp em." Hà Tụng Cẩn nói: "Hôm nay em không nên làm như thế." Nguyễn Ưu Tư lên án: "Vì chị ta mà anh mắng em?" Hà Tụng Cẩn hơi khó chịu vì những lời ngang ngược của cô ta, nhưng vẫn kiên nhẫn nói tiếp: "Anh không hề mắng em, anh chỉ nói vậy thôi.


Việc em làm hôm nay sẽ chọc tức cô ta, lỡ cô ta không đồng ý hủy bỏ hôn sự thì phải làm sao hả?" "Em nhất định sẽ nghĩ cách để chị ta hủy bỏ hôn sự, hơn nữa em không sai, anh không cần thay mặt em xin lỗi chị ta." Trong tay cô ta có hình Tống Thiên Thị ngồi ăn chung với người đàn ông đó, nếu Tống Thiên Thị không chịu hủy bỏ mối hôn sự này thì cô ta sẽ tung tin đồn trong giới, rằng Tống Thiên Thị là một người đàn bà lằng lơ, đến lúc đó sẽ bôi nhọ danh tiếng của cô.


Dù sao cô ta cũng có bằng chứng mà.


Ông nội Hà là người thích thể diện, nhất định sẽ không để một người phụ nữ thân mang tiếng xấu vào cửa nhà họ Hà.


Hà Tụng Cẩn cau mày: "Em có thể tỉnh táo chút được không?" "Em không tỉnh táo chỗ nào?


Tống Thiên Thị tỉnh táo lắm đấy, anh đi mà tìm chị ta ấy!" Nguyễn Ưu Tư giận dỗi, quay người chạy đi.


Hà Tụng Cẩn không đuổi kịp, anh ta day day vùng giữa hai đầu lông mày của mình, trông rất phiền muộn.


Sau ngày mồng ba Tết, Tống Cạnh Hàm trở lại đoàn làm phim, Tống Thiên Thị và Ôn Lâm Ngôn ăn cơm trưa xong cũng trở lại Châu Giang Cảnh Viên.


Ra ngoài gần mười ngày, nhà của Tống Thiên Thị đã phủ một lớp bụi, dọn dẹp xong cô mệt bở hơi tai.


Sau khi uống hết nửa ly nước, lại nghỉ ngơi một lúc, cô đi tìm Ôn Lâm Ngôn.


Ôn Lâm Ngôn biết cô sẽ đến nên vẫn để cửa cho cô.


Vào nhà rồi, thấy Ôn Lâm Ngôn đang pha cà phê, cô kinh ngạc hỏi: "Anh thu dọn xong nhanh thế?"


  • Trước
  • Sau