Chương 157 101 Cách Cua Đổ Đại Lão Hàng Xóm - TruyenVipFull  
  • Truoc
  • Sau

Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com


Chương 157 Anh là bạn trai đầu tiên của em lộ) n Lâm Ngôn nhìn Tống Cạnh Hàm: "Là anh nhờ Lâm Thịnh chăm sóc em." Tống Cạnh Hàm chợt hiểu ra, cậu ta lập tức đặt xấp bài xuống, nắm lấy tay Ôn Lâm Ngôn, kích động nói: "Cám ơn anh rể." Vừa rồi cậu ta còn nghĩ nếu thần tượng của mình thích Thiên Thiên, mà Thiên Thiên lại có bạn trai rồi, vậy chẳng phải thần tượng của cậu ta sẽ đau lòng muốn chết à?


Hơn nữa thần tượng ở trong đoàn phim còn chăm sóc cậu ta tận tình như vậy, mà cậu ta lại không thể giúp đỡ Lâm Thịnh theo đuổi Thiên Thiên, trong lòng thật sự rất có lỗi.


Tống Thiên Thị đứng dậy: "Em đi vệ sinh, đừng có nhìn trộm bài em đấy." Cô không yên tâm Tống Cạnh Hàm nên dúi hết bài của mình vào tay Ôn Lâm Ngôn.


Sau khi cô vào nhà vệ sinh, Tống Cạnh Hàm nghĩ, nếu không nhờ có Ôn Lâm Ngôn thì cậu ta đã chẳng có cơ hội gần gũi với thần tượng của mình rồi, thế là đành nói: "Anh rể, mặc dù chị em rất nổi tiếng nhưng anh đúng là bạn trai đầu tiên của chị ấy đó, cả nhà chúng em đều rất quý anh." Ôn Lâm Ngôn ngẩn ra, khóe môi khẽ nhếch lên thành một độ cong nho nhỏ: "Cho anh mượn điện thoại của em." Tống Gạnh Hàm tưởng anh cần dùng di động nên mở khóa rồi đưa cho anh.


Ôn Lâm Ngôn mở WeChat, bấm vào tài khoản của mình.


Tối hôm qua anh gửi lì xì Tống Cạnh Hàm nhưng cậu ta vẫn chưa nhận, bao lì vì vẫn còn sáng.


Anh nhận thay cậu ta, sau đó trả điện thoại lại cho chính chủ.


Tống Cạnh Hàm nhận lấy.


Lúc Ôn Lâm Ngôn trả điện thoại không đăng xuất WeChat, màn hình vẫn đang dừng lại giao diện trò chuyện với anh nên cậu ta liếc mắt đã thấy tin nhắn chuyển khoản ngày hôm qua đã biến thành màu xám.


Chỉ có nhận tiền rồi mới hiện trạng thái này.


Hôm qua cậu ta xấu hổ nên không dám nhận, giờ Ôn Lâm Ngôn tự mình nhận thay cậu ta luôn rồi.


"Cám ơn anh rể." Ví tiền Tống Gạnh Hàm đang rỗng tuếch thật, một trăm ngàn tệ này với cậu ta không khác gì đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.


Tâm trạng Ôn Lâm Ngôn đang rất tốt, khóe môi hơi cong lên, con ngươi đen láy sáng ngời: "Sau này cần gì cứ hỏi Lâm Thịnh, cậu ta sẽ giúp đỡ em." "Vâng." Tống Cạnh Hàm rất kích động.


Tống Thiên Thị vừa ra khỏi nhà vệ sinh đã thấy hai anh em nhìn nhau mỉm cười.


Trên mặt Ôn Lâm Ngôn là nụ cười đầy ẩn ý mà Tống Cạnh Hàm thì đang vô cùng phấn khích.


Cô hỏi: "Gó phải hai người nhìn trộm bài em rồi không đấy?" Tống Cạnh Hàm bĩu môi: "Chị không tin em thì thôi, chẳng nhẽ cũng không tin anh rể em à?" Tống Thiên Thị: "Kêu anh rể thuận miệng quá ha." Tống Cạnh Hàm cười khúc khích.


Đương nhiên rồi, dù sao thì cậu ta cũng nhận phí sửa miệng rồi mà.


Mùng hai Tết, Tống Thiên Thị phải về nhà họ Nguyễn, đây là quy định hằng năm rồi.


Cô nói chuyện này cho Ôn Lâm Ngôn, tiện thể mượn chìa khóa xe của anh.


Lúc cô về nhà cậu không đi xe của mình, đang Tết nhất cũng không tiện bắt xe nên đành phải mượn xe Ôn Lâm Ngôn.


Cô sợ mình đi rồi, anh ở nhà cậu một mình không được tự nhiên nên còn đặc biệt dặn dò Tống Cạnh Hàm một phen.


Ôn Lâm Ngôn tiễn cô ra ngoài khu chung cư, đưa chìa khóa xe cho.


cô: "Khi nào em về?


Đến lúc đó anh đi đón em." Cô nhận lấy chìa khóa: "Không cần, em tự về được." Ôn Lâm Ngôn nhắc nhở: "Đi đường cẩn thận nhé." Tống Thiên Thị gật đầu.


Anh mở cửa xe, cô ngồi vào ghế lái, xe đã chạy được một đoạn khá xa nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng người đàn ông luôn dõi theo mình qua gương chiếu hậu.


Tống Thiên Thị không quen lái xe của Ôn Lâm Ngôn nên đi rất chậm, lúc đến nhà họ Nguyễn đã gần mười giờ rồi.


Bà con cô bác khác đã tề tựu đông đủ, ông cụ Hà và Hà Tụng Cẩn cũng đến, đang ngồi trong phòng khách nên nơi này náo nhiệt vô cùng.


Cô đưa túi cho quản gia rồi đi về phía bà cụ Nguyễn: "Bà nội, ông nội Hà"


  • Trước
  • Sau