Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com
Chương 32 ĐỪNG CÓ KIẾM CHUYỆN VỚI CON BÉ ống Thiên Thị ôm cánh tay bà cụ, thân mật tựa vào vai bà: “Bà nội, bà | sẽ sống lâu trăm tuổi mà.” Bà cụ cười nói: “Được rồi, bà sẽ sống lâu trăm tuổi, để nhìn cháu lấy chồng sinh con.” Giả Hải Châu bưng hoa quả ra khỏi bếp, Tống Thiên Thị và bà cụ Nguyễn không nói chuyện này nữa, hai người chuyển chủ đề nói chuyện.
Đến chín rưỡi, cũng đến giờ bà cụ nên đi ngủ rồi, bà nhìn Tống Thiên Thị nói: “Thiên Thị, tối nay cháu đừng đi, cháu ở lại đây, hôm nay bà đã cho người quét dọn phòng cháu rồi, biết cháu thích sạch sẽ, ga giường và chăn bà cũng bảo dì Tống thay mới rồi.” Tống Thiên Thị không muốn ở lại, nhưng không thể từ chối ý tốt của bà cụ, chỉ đành gật đầu: “Vâng ạ.” Bà cụ Nguyễn mãn nguyện nói: “Cháu gái ngoan, bà nội đi ngủ đây” Tống Thiên Thị: “Bà nội ngủ ngon.” Dì Dung đứng bên cạnh nãy giờ tiến lên đỡ bà cụ Nguyễn đứng dậy, bà cụ lại nhớ đến điều gì đó, quay đầu nhìn Giả Hải Châu, nghiêm nghị nói: “Thiên Thị về nhà không phải để chịu khổ chịu tức, đừng có kiếm chuyện với con bé!” Bà cụ Nguyễn lúc còn trẻ cũng là một người phụ nữ mạnh mẽ, tuy giờ tuổi đã cao nhưng đôi mắt vẫn sắc bén như xưa.
Tuy Giả Hải Châu ở nhà họ Nguyễn đã bao nhiêu năm, nhưng có lúc cũng phải sợ bà cụ.
Thêm vào đó, Nguyễn Hạo Thiên lại là đứa con hiếu thảo, vậy nên bà ta cũng không dám đắc tội với bà cụ.
Bà cụ nói xong, mặt Giả Hải Châu cứng lại, sau đó cười gượng: “Mẹ, con nào dám” Sau khi dì Dung đỡ bà cụ về phòng, chỉ còn hai người Tống Thiên Thị và Giả ii#t(HinGibñ, Giả Hải Châu là người mà Nguyễn Hạo Thiên cưới về sau khi ly hôn với Tống Đan Tình, bà ta không phải người thứ ba, không phá hoại hôn nhân của Tống Đan Tình và Nguyễn Hạo Thiên.
Tống Thiên Thị cũng không phải là người không phân phải trái trắng đen, vậy nên từ lúc về nhà họ Nguyễn, cô cũng không hề đối đầu với Giả Hải Châu.
Nhưng Giả Hải Châu và Nguyễn Ưu Tư không hề an phận, từ khi cô về nhà họ.
Nguyễn, hai người họ sợ cô tranh tài sản với Nguyễn Ưu Tư, vậy nên lúc nào.
cimn3(:idiôithhiáirdhgin s8, Mà cô là một người có thù tất báo, sau khi cô phản đòn lại, mối quan hệ của họ cũng trở nên gượng gạo.
Cô không nói gì với Giả Hải Châu, cũng không muốn nhìn bà ta, bà cụ Nguyễn vừa đi, cô cũng lên tầng luôn.
Thời gian vẫn còn sớm, cô vừa sạc điện thoại vừa nói mấy câu trong nhóm với Chung Thu Yểu và Tống Cạnh Hàm, lúc đang chuẩn bị mở tivi lên xem, thì có người đến gõ cửa.
Cô bỏ điện thoại xuống ra mở cửa, bên ngoài là Nguyễn Ưu Tư.
“Chị, bố bảo chị đến phòng làm việc.” Tống Ưu Tư cười ngọt ngào.
Tống Thiên Thị nhíu mày: “Không rảnh, tôi phải đi ngủ rồi.” Nguyễn Ưu tư dịu dàng nói: “Bố nói nếu chị không đến phòng làm việc, bố sẽ €itan (ttểểm đEin (ầm củ, Gni lối ¿Eäp nh [t01XtÔng cirpe tấp Di nội đPi ngất đồi, nếu làm bà tỉnh giấc thì không hay đâu.
Bà nội thương chị như vậy, chắc chị cũng không hi vọng bà vì chị mà lúc nào cũng tức giận đâu nhỉ?” Tống Thiên Thị lạnh nhạt liếc nhìn cô ta, sau đó mở cửa đi đến phòng làm việc.
Nguyễn Ưu Tư đi theo sau cô, nhìn dáng người yểu điệu thướt tha của cô đi đẳng trước, sự đố kị trong lòng điên cuồng tăng lên.
Sau khi Tống Thiên Thị được bà cụ Nguyễn đón về nhà nhà họ Nguyễn, ngay từ lần đầu tiên gặp cô, Nguyễn Ưu Tư đã không thích cô rồi.
Bởi vì Tống Thiên Thị quá xinh đẹp, nhất là đôi mắt, quyến rũ đến độ như có thể câu hồn người khác.
Người con gái nào cũng đều không thích có người xinh đẹp hơn mình, hơn nữa còn là vợ chưa cưới của người đàn ông mà mình thích.
Vậy nên cô ta nghĩ đủ mọi cách để đuổi Tống Thiên Thị ra khỏi nhà họ Nguyễn, nhưng vì cô có bà cụ Nguyễn bảo vệ, nên cô ta vẫn chưa tìm được cơ hội.
Tống Thiên Thị đến phòng làm việc, qua cánh cửa mở hé, cô nhìn thấy Nguyễn Hạo Thiên ngồi ở bàn làm việc, trong tay còn đang cầm một điếu thuốc, Giả Hải Châu cũng ở đó, đang xoa bóp vai cho ông ta, Nguyễn Hạo Thiên nhắm mắt, vẻ mặt rất hưởng thụ.