Đọc full truyện tại truyenvipfulll.com
[/1/49//1782/51/) NGOẠI TRUYỆN 16: QUỲ GỐI TRÊN ĐẤT GỌI LÃO TỔ TÔNG, THEO ĐUỔI CÔ ẤY sau lưng cô, bất luận là Đệ Ngũ Xuyên hay là Tư Không Thiện, hai vị đại sư này đã có thâm niên và danh tiếng lớn trong giới phong thủy ở Đế đô, vậy mà lại đang đứng ở hai bên.
Tay của La Tử Thu run lên, đánh rơi điện thoại xuống đất.
Nhìn thấy ánh mắt bình tĩnh của cô gái, anh ta lập tức căng thẳng, cả người cfapđf_ Tất cả những gì La Tử Thu biết về Doanh Tử Khâm đều là từ trên mạng.
Cô nổi tiếng đến mức mà chỉ cần ở đâu có mạng thì tất cả mọi người ở đó đều biết đến cô.
Nhưng tất cả hào quang trên người cô hầu hết đều là phu nhân của CEO Tập đoàn Venus và là sinh viên thiên tài của Đại học Đế đô.
Hoàn toàn chẳng có chút liên quan gì đến Huyền môn bọn họ.
Huyền môn bọn họ cũng luôn luôn không xem trọng người ở thế giới phàm tục.
Nhưng không thể không thừa nhận, Doanh Tử Khâm vô cùng hoàn mỹ.
Chỉ là, cô ở một nơi cách xa với thế giới của anh ta, cô đã không còn là người mà anh ta có thể nghĩ đến.
Nhưng bây giờ?
La Tử Thu nhớ lại những lời nói vừa nãy của La Hưu, máu trên khắp cơ thể 2nihosIniheB, Doanh đại sư?!
“Cháu trai, sao lại ngây ra thế?” Gia chủ nhà họ Cổ không nghe thấy những gì trong điện thoại, vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt sắc lạnh: “Gia tộc Đệ Ngũ vô duyên vô cớ giam giữ con gái của ta, có phải là nên có một lời giải thích hay không?” “Đừng tưởng rằng nơi này là Đế đô thì các người có thể không tuân theo quy định của Huyền môn!” Huyền môn cũng là một thuật ngữ chung để chỉ giới phong thuỷ và bói toán, ngụ ý cảnh giới sâu xa, rộng lớn.
Các quy tắc của Huyền môn đã dần dần được xây dựng hoàn chỉnh từ thời nhà Đường.
Một trong số đó là việc các đệ tử của Huyền môn tuyệt đối không được chém giết lẫn nhau.
Gia chủ nhà họ Cổ nhìn cũng thèm nhìn Doanh Tử Khâm, sải bước đi vào, cười lạnh một tiếng: “Đệ Ngũ Xuyên, ông cũng lớn tuổi rồi, tôi nghĩ là tuổi thọ của ông cũng chỉ còn dăm ba năm nữa.
Về sau Huyền môn sẽ là thiên hạ của nhà họ Cổ và nhà họ La, ông còn ở đây kiêu ngạo cái gì?” “Còn không mau thả Hồng Tụ ra, nhận lỗi với nhà họ Cổ của tôi.” La Tử Thu đột nhiên thức tỉnh, vội vàng ngăn cân: “Chú Cổ, chú đừng..” Anh ta chưa kịp nói xong thì gia chủ nhà họ Cổ đột nhiên hét thảm một tiếng.
Giống như có một vật thể vô hình đập mạnh vào mũi ông ta, gia chủ nhà họ Cổ không kịp đỡ, trực tiếp ngồi sụp xuống đất.
Doanh Tử Khâm chuyển động cổ tay, thu lại nội kình, thản nhiên nói: “Ồn ào” La Tử Thu cảng tuôn ra nhiều mồ hôi lạnh hơn.
Vị Doanh đại sư này còn là cổ võ giả?!
“Còn ngây ra đấy làm gì?” Tư Không Thiện liếc mắt: “Còn không dìu gia chủ các người vào trong này?” Những người còn lại trong nhà họ Cổ ngơ ngác nhìn nhau, chỉ đành đỡ gia chủ nhà họ Cổ đứng dậy đi vào trong.
Cổ Hồng Tụ đang trong sân, tay chân đều bị trói chặt, tóc tai bù xù, không hề giống với một tiểu thư khuê các.
Nhìn thấy gia chủ nhà họ Cổ và La Tử Thu, Cổ Hồng Tụ bèn phấn khích: “Bố!
Tử Thu!
Cứu con, cứu con!” La Tử Thu mím môi, né tránh ánh mắt của Cổ Hồng Tụ, siết chặt nắm tay, trong nộiŒ&mBilfdieBndifer[viiiHm.
“Con của ta!” Gia chủ nhà họ Cổ nghiến răng, ngẩng đầu: “Họ Đệ Ngũ kia, rốt crỆ£ÙBe8 8F “Cô ta đã vi phạm quy tắc của Huyền môn và sử dụng thuật Vu cổ” Doanh Tử Khâm đã xắn tay áo: “Các người xem, chuyện này phải xử lý như thế nào?” “Sư tổ chính là sư phụ của lão tổ Thiếu Huyền, hiện tại Nguyệt” Đệ Ngũ Xuyên kính trọng đáp: “Tất cả mọi định” là sư phụ của Nguyệt lệc đều do sư tổ quyết.
Tất cả mọi người ở hiện trường đều im lặng.
Ngay cả Đệ Ngũ Tuyết đứng bên cạnh cũng phải kinh ngạc.
Sau vài giây im lặng, cậu ta quay đầu: “Anh cả, anh thường xuyên tiếp xúc với Nguyệt Nguyệt, anh có biết chuyện này không?” Ba mươi giây sau, Đệ Ngũ Phong mới chậm rãi hất tay: “Không biết.” Tư Không Thiện còn sửng sốt hơn: “Cái quái gì vậy?!” Ông ta chỉ biết là Doanh Tử Khâm có khả năng bói toán đứng đầu nước Hoa, nhưng làm thế nào lại có liên quan đến cả Đệ Ngũ Thiếu Huyền ở thời kỳ nhà Minh được?
Doanh Tử Khâm rõ ràng là một cô gái phải sang tháng sau mới tròn hai mươi tuổi!
Trong chớp mất, trong đầu Tư Không Thiện bắt đầu hiện lên nội dung của những cuốn tiểu thuyết tu tiên đô thị mà ông ta đọc khi rảnh rỗi.
“Đoạt xá” gì đó, “trường sinh bất tử” gì đó...
tất cả đều hiện ra trong đầu ông ta nhưng không có một ý tưởng nào hợp logic.
Tư Không Thiện ôm đầu, rất đau khổ: “Thế giới quan của tôi đã sụp đổ rồi.” Đệ Ngũ Hoa ngồi xuống, an ủi ông ta: “Không sao cả, tôi cũng vậy.” Nhà họ Cổ và La Tử Thu cũng càng thêm khiếp sợ, không nói nên lời.
Đệ Ngũ Thiếu Huyền có vị trí rất cao trong giới bói toán nước Hoa, dù là ở Đế đô hay là Lạc Nam, thì người ở Huyền môn đều rất tôn kính ông ấy.
Vậy còn sư phụ của Đệ Ngũ Thiếu Huyền?
Loại chuyện này có liên quan đến tổ tiên của gia tộc Đệ Ngũ, Đệ Ngũ Xuyên không thể nào nói dối.
“Bịch, bịch...” Sắc mặt gia chủ nhà họ Cổ trắng bệch quỳ sụp xuống đất.
La Tử Thu cũng không khá hơn là bao, cũng quỳ xuống.
“Tôi không có ý định gây xung đột với nhà họ La, nhưng ông phải biết rằng...” Doanh Tử Khâm thần nhiên: “Không phải là tôi sợ nhà họ La các ông, mà là nhà họ La các ông không đáng một đồng.” La Tử Thu thậm chí không ngẩng đầu lên được, thân thể không ngừng run rẩy.
Đệ Ngũ Thiếu Huyền vốn là một người có năng lực xuất chúng, sư phụ của ông.
ấy không phải một người mà họ có thể tưởng tượng được.
Nhà họ La làm sao dám sánh vai?
Doanh Tử Khâm có thể dễ dàng giết chết con rắn khổng lồ đã cố thủ trong Đế đô và đại trưởng lão của nhà họ Tạ.
Phải biết rằng Đại trưởng lão của nhà họ Tạ khi còn sống, uy danh và thế lực đã từng có thời gian áp đảo cả Đệ Ngũ Xuyên và Tư Không Thiện.
Hơn nữa, nhà họ Tạ còn là gia tộc số một trong giới cổ võ.
Nhưng nhà họ Tạ cũng không dám có hành động gì.
La Tử Thu ở mãi tận Lạc Nam, tất nhiên chưa từng vào giới cổ võ.
Càng không biết chuyện nhà họ Tạ đã bị tiêu diệt vào năm ngoái, giới cổ võ cũng đã thay đổi.
Doanh Tử Khâm rũ mi xuống, dùng ngón tay gõ bàn: “Nhà họ Cổ nói như thế nào?” “Doanh tiểu thư!
Doanh đại sư!
Lão tổ tông!” Gia chủ nhà họ Cổ đâu còn sự kiêu căng ngạo mạn trước đó, quỳ gối, điên cuồng dập đầu: “Đều là tại tôi không biết dạy con, xin Doanh đại sư tha thứ cho sự thiếu hiểu biết nhất thời của nó.
Xin Doanh đại sư tha mạng!” Cổ Hồng Tụ ngồi im trên ghế, đã không thể thốt nên lời.
Đầu óc cô ta ù đi, cổ họng nghẹn ngào.
Rốt cuộc cô ta đã đắc tội với người nào?!
Đệ Ngũ Nguyệt rốt cuộc đã vớ được vận may gì, lại có thể có được một vị sư phụ mạnh mẽ đến thế.
“Hay cho câu không biết dạy con.
Doanh Tử Khâm cười khẩy: “Nói như vậy, tức là ông muốn cùng chịu tội với con gái của ông?” Cả người gia chủ nhà họ Cổ run lên: “Doanh đại sư?” “Yên tâm, tôi là một người tốt hiểu lý lẽ” Doanh Tử Khâm gật đầu một cái: “Tất cả mọi chuyện đều làm theo quy tắc.
Trong Huyền môn, những người cố ý dùng tà thuật để đối phó đồng môn, nên xử trí như thế nào?” Tư Không Thiện giật mình một cái, thốt lên: “Tất nhiên là gậy ông đập lưng ông rồi” “Được.” Doanh Tử Khâm gật đầu: “Vậy thì cứ thế mà làm.” “Để tôi, để tôi” Tư Không Thiện chạy tới: “Doanh đại sư, tôi...” “Không cần” Doanh Tử Khâm đưa tay ngăn lại: “Ông không phải người của gia tộc Đệ Ngũ, không cần phải dính vào vòng nhân quả nảy, tôi làm là được rồi.” Cổ Hồng Tụ mở to mắt, và đột nhiên hoảng sợ: “Không...
Tôi không muốn!” Khả năng bói toán của cô ta chắc chắn không mạnh bằng Doanh Tử Khâm.
Nếu như Doanh Tử Khâm dùng thuật vu cổ với cô ta, cô ta có thể chống chọi được bao lâu?
Gia chủ nhà họ Cố cũng hoảng sợ và lại bắt đầu dập đầu: “Doanh đại sư tha mạng, lão tổ tông tha mạng!” Mặt mày Doanh Tử Khâm lạnh lẽo, trong tay cầm hai khúc gỗ.
Dưới tác dụng của nội kình, hai khúc gỗ nhanh chóng biến thành hình dạng của một con rối.
Doanh Tử Khâm hơi nheo mắt.
Cô cũng không muốn nhớ lại cái ngày đó.
Đệ Ngũ Nguyệt phải chịu phản phệ rất mạnh vì xem bói tìm trái tim cho cô, nhưng cô nhóc ấy vẫn cố chấp quỳ xuống, nói...
Đồ nhị, bái tạ sư tôn.
Đệ Ngũ Nguyệt nghịch ngợm và thích gây chuyện nên cô sẽ bảo vệ cô nhóc ấy.
Ai bắt nạt Đệ Ngũ Nguyệt, cô cũng sẽ đáp trả.
Doanh Tử Khâm nhìn gia chủ nhà họ Cổ và Cổ Hồng Tụ một cái, rồi khắc lên đó toàn bộ ngày sinh tháng đẻ bọn họ.
Sau khi hoàn thành, cô đưa hai con rối cho Đệ Ngũ Xuyên: “Đưa đi” Đệ Ngũ Xuyên tiếp nhận: “Vâng, thưa sư tổ.” Gia chủ nhà họ Cổ hoàn toàn tuyệt vọng: “Doanh đại sư!
Nhà họ Cổ sai rồi, thật sự sai rồi!” Ban đầu bọn họ không hề để tâm đến Đệ Ngũ Nguyệt nhưng ai ngờ lại có ngày hôm nay?
“Còn anh, nếu đã muốn xóa bỏ hôn ước với Nguyệt Nguyệt, vậy cứ làm theo trước đó đã nói.
Doanh Tử Khâm cũng không hề nhìn La Tử Thu, thản nhiên nói: “Nhân quả đã đứt, không còn liên quan nữa.” La Tử Thu cảm thấy trong lòng chua xót, dập đầu mấy cái, khó khăn nói: “Vâng, Doanh đại sư.” Nếu như anh ta biết sư phụ của Đệ Ngũ Nguyệt chính là người mà nhà họ La dày công muốn kết thân, anh ta làm sao có thể đoạn tuyệt hôn ước với cô ấy?
Nếu như lúc trước nhà họ La không hung hãn như vậy, anh ta cũng bằng lòng cưới Đệ Ngũ Nguyệt, còn phải lo sau này không có chỗ dựa?
Rất rõ ràng, Doanh Tử Khâm đã vượt qua tất cả những người trong Huyền môn, đạt đến một trình độ mà họ thậm chí không thể nhìn tới.
La Tử Thu suy nghĩ vô cùng hỗn loạn, trong lòng tràn ngập hối hận, uất ức đến mức thở không ra hơi, nhưng có thể bình yên vô sự trở về, đã là rất may mắn rồi.
Tuy nhiên, La Tử Thu biết rõ, nhà họ La sắp kết thúc rồi.
Nơi này có Tư Không Thiện và Đệ Ngũ Xuyên tọa trấn, trong vòng chưa đến một ngày, thân phận của Doanh Tử Khâm sẽ lan rộng khắp Huyền môn.
Trước mắt, năng lực của La Hưu đã bị phế rồi, nhà họ La đã mất đi trụ cột.
La Tử Thu có chút hoang mang.
Lầm thế nào mà mọi chuyện có thể ra nông nỗi ngày hôm nay?
x.* Quả nhiên, không đến một ngày, tin tức nhanh chóng lan truyền ra bên ngoài.
Huyền môn cả nước Hoa hoàn toàn chấn động.
“Nhà họ La và nhà họ Cổ đã quen ngạo mạn ở bên Lạc Nam.” Tư Không Thiện lắc đầu: “Quả nhiên, vẫn có một ngày sẽ sa ngã.” “Đúng thế, có sư tổ ra tay, tự nhiên mọi chuyện sẽ dễ như trở bàn tay” Đệ Ngữ Xuyên vuốt râu cười: “Tư Không huynh, ông có muốn lên trên ngồi một chút không?” “Cái gì?” Tư Không Thiện vừa ngẩng đầu, nhìn lên nóc nhà, không vui vẻ lắm: “Ông nghĩ là tôi cũng giống lão tổ tông biết cổ võ, có thể bay được?” “Cái này thì có gì khó, tôi dẫn theo ông” Đệ Ngũ Xuyên mặc lên người cơ giáp mà Doanh Tử Khâm chế tạo cho mình, rất đắc ý nói: “Thấy không, tôi có thể bay: Tư Không Thiện còn chưa kịp phản ứng, đã bị Đệ Ngũ Xuyên mang theo lên nóc nhà.
Tư Không Thiện nhìn cơ giáp trên người ông ấy, một lúc sau mới nói: “Được thôi, lão già Đệ Ngũ, từ lúc nào mà ông lại có món đồ xịn thế mà tôi không biết?” Thật khiến ông lóa mắt.
“Đây là sư tổ cho tôi.” Đệ Ngũ Xuyên chậm rãi nói: “Có bản lĩnh, ông cũng đi tìm một vị sư tổ như thế đi.” Tư Không Thiện: “...” Ông hận, ông đố ky.
“Ha ha” Tư Không Thiện trợn tròn mắt: “Vậy thì nếu cháu trai tôi cưới cháu gái ông, hoặc cháu gái tôi kết hôn với cháu trai ông, thì không phải là tôi có thể hưởng sái chút rồi ư?” Đệ Ngũ Xuyên: “..
Ông đừng có hòng mơ tưởng” Tư Không Thiện hừ hừ mấy tiếng: “Cả mơ ước cũng không cho, ông đúng là độc đoán quá.” ¡ tự biết tôi sống không được bao lâu nữa.” Đệ Ngũ Xuyên ngồi xuống, thở “Cho nên trước khi chết, tôi cũng hy vọng có thể chứng kiến Nguyệt Nguyệt kết hôn, thế là đã mãn nguyện rồi.” Nghe thấy câu này, Tư Không Thiện cũng trầm mặc.
Một lúc lâu sau, ông mới lên tiếng: “Chúng ta làm nghề này, can thiệp quá nhiều vào nhân quả, đều không thể sống lâu.” “Đúng vậy, nhưng bây giờ có sư tổ của gia tộc Đệ Ngũ trông nom, tôi cũng yên tâm” Vẻ mặt Đệ Ngũ Xuyên bỗng nhiên trở nên nghiêm túc hơn: “Đệ Ngũ Xuyên tôi đã làm việc cả đời, đã cứu hàng nghìn người, giải quyết hàng trăm vụ việc siêu nhiên.” “Cả đời này, tôi không thẹn với lão tổ Thiếu Huyền, không thẹn với cửu tộc của gia tộc Đệ Ngũ, không thẹn với trời, không thẹn với đất, cũng không thẹn với mình” Không còn gì để tiếc nuối nữa.
“Lão già Đệ Ngũ, cố lên chứ” Tư Không Thiện lo lắng nói: “Có thế nào thì ông cũng phải cố đến khi Nguyệt tiểu thư kết hôn sinh con, cố thêm một năm, rồi lại một năm nữa.” “Vớ vẩn!” Chòm râu của Đệ Ngũ Xuyên run lên vì tức giận: “Nguyệt Nguyệt năm nay đến sinh nhật cũng chỉ mới mười chín tuổi, kẻ nào lại cầm thú đến thế!” Ai dám, ông ấy sẽ lột da kẻ đó!
Tư Không Thiện: “...” Đệ Ngũ Xuyên cũng nhớ ra một điều quan trọng.
Bảo bối Nguyệt Nguyệt của ông ấy đã chạy đi đâu rồi?
Châu Âu.
Firenze.
Lần đầu tiên bước vào lâu đài Laurent, Đệ Ngũ Nguyệt thực sự cảm thấy chói mắt như sắp mù rồi.
Tất nhiên, nơi mà cô ấy được đưa tới không phải là tiền sảnh, mà là trung tâm của lâu đài nơi Xander đang sống.
Các bức tường trên hành lang và đường đi đều được dát vàng và ngọc bích, đồng thời cũng được khảẩm nhiều loại đá quý hiếm.
Đệ Ngũ Nguyệt ngay lập tức bắt đầu tính xem mình có thể kiếm được bao nhiêu tiền bằng cách cạy hết những thứ này.
“Nguyệt tiểu thư” Jobe khom người: “Đây là phòng của cô, nếu có dặn dò gì, cô cứ rung chuông là được.” “Không cần không cần, quá xa xỉ” Đệ Ngũ Nguyệt đột nhiên che mặt đầy đau ñ06z=I6NđEingiRsetigihaiitagftngáff" Jobe: “???” Thôi xong.
Nếu như Nguyệt tiểu thư ghét kẻ giàu có, thì há không phải là ưu điểm duy nhất của chủ nhân nhà họ đã không còn?
Jobe ho nhẹ một tiếng, đổi chủ đề: “Nguyệt tiểu thư không thích ở đây sao?
Tôi đổi phòng cho cô nhé?” “Không không không, tôi rất thích” Đệ Ngũ Nguyệt nghiến răng: “Nhưng tôi ghét mấy kẻ giàu có!” Jobe: “..
Một người làm được nuôi dạy tốt lên tiếng: “Nguyệt tiểu thư rất ưa thích nơi đây, nếu như tặng nơi này cho cô thì sao?” Đệ Ngũ Nguyệt không hề nghĩ ngợi, phản ứng vô thức chính là: “Được thôi, cần tiền không cần người!” Jobe: “..
Không có cách nào để chủ đề này có thể tiếp tục được nữa, anh ta đóng cửa và đi ra ngoài.
Trong lòng thầm mừng cho Xander cũng có ngày hôm nay, thật đáng chúc mừng.
Trước sảnh, đoàn trường lão đang túm lại cùng một chỗ, thảo luận về cuộc họp báo cáo sắp tới.
Đại trưởng lão đột nhiên nói: “Có phải là chủ nhân cũng nên lấy vợ sinh con rồi không?” “Biững tht [ti tanirnn [EO gẽñ gõ ¿Em “THấi đi Gồ đồ (giã nÈo G6 t2 cánh đi cùng với chủ nhân.” “Thực ra vẫn cần phải theo ý của chủ nhân nhà chúng ta” Đại trưởng lão gật đầu một cái: “Hãy gửi thiệp mời cho tất cả quý cô độc thân dưới 25 tuổi, sau đó chúng ta sẽ xem chủ nhân có thể nói chuyện với ai.” “Được rồi, được rồi, vậy mau đi làm thiệp mời thôi.” “Thiệp mời gì thế?” Một giọng nói vang lên.
Các trưởng lão đều lập tức đứng dậy: “Chủ nhân.” Người đàn ông mặc âu phục màu trắng, khuôn mặt tuấn tú, ngũ quan lập thể.
Đôi mắt màu xanh lam, thâm sâu như biển rộng, dào dạt sóng lớn.
“Chủ nhân, chúng tôi đang cân nhắc đến chung thân đại sự của ngài” Đại trưởng lão nghiêm mặt nói: “Hoặc nếu chủ nhân đã có đối tượng vừa ý rồi, chúng tôi sẽ đi nghênh đón!” Xander thoáng trầm mặc một chút.
Anh ta còn chưa nghĩ ra theo đuổi người ta thế nào.
Đặc biệt là vừa rồi Jobe nói với anh ta rằng Đệ Ngũ Nguyệt ghét người giàu có.
Xander thoáng suy tư rồi nói: “Thiệp mời, đưa cho nhà họ La ở Lạc Nam.” “Nhà họ La ở Lạc Nam?” Mấy vị trưởng lão ngạc nhiên nhìn nhau, hiển nhiên là bọn họ chưa từng nghe nói đến một gia tộc nhỏ như vậy.
“Đúng thế, gửi đến đó." Xander lạnh nhạt nói: “La Tử Thu, người này nhất định phải tới.” Anh ta sẽ không để cho Đệ Ngũ Nguyệt bị người ta bắt nạt.
xax Bên này.
La Tử Thu hồn bay phách lạc trở lại Lạc Nam.
Cả người như bị rút hết sinh lực, vô cùng uể oải.
La Hưu không quan tâm mình còn bị thương, vội vàng nói: “Làm sao vậy?
Doanh đại sư nói thế nào?” “Doanh đại sư nói...” La Tử Thu cười khổ một tiếng: “Từ nay về sau, hai bên không liên quan gì đến nhau.” Anh ta dừng một chút, rồi nói tiếp: “Cô ấy không chỉ là Doanh đại sư, cô ấy còn là sư phụ của Đệ Ngũ Thiếu Huyền.” “Hả?” La Hưu hoàn toàn choáng váng.
Thật lâu sau, ông ta mới tỉnh táo lại, sắc mặt tái nhợt từng chút một: “Thôi xong!
Đúng là xong rồi...” Sự nghiệp tại Huyền môn của nhà họ La đã hết rồi!
La Tử Thu khui một chai rượu, vô cùng bực bội.
“Tử Thu, có chuyện tốt!” Đúng lúc này, cha của La Tử Thu xông tới, vẻ mặt tràn đầy kích động: “Con có biết vừa rồi là ai đã gửi thư mời đến cho chúng ta không?!” La Tử Thu không có một chút hứng thú nào, tiếp tục uống rượu, vẻ mặt khó chịu: “Ai thế ạ?
Dù sao con cũng không đi đâu.” Cha của La Tử Thu lập tức đáp lời nói: “Gia tộc Laurent đấy!” Sắc mặt của La Tử Thu lập tức biến đổi, sự tối tăm che phủ trên trán cũng biến mrết,enihirdfginiiendữessdfiTĐ8,iV0sieindiglzØÐF “Chính là gia tộc Laurent mà con đang nghĩ” Cha của La Tử Thu vô cùng hào hứng nói: “Bọn họ đặc biệt gửi thiệp mời đến cho chúng ta, còn chỉ đích danh con đến tham dự buổi báo cáo của họ.” “Tử Thu, những ngày tháng tốt lành của con sắp đến rồi, nhanh lên, chuẩn bị đồ đạc đi, có lẽ con sẽ được gia tộc Laurent gả tiểu thư nhà họ cho đấy!” Gia tộc Laurent chính là gia tộc đứng đầu thế giới, thế lực vô cùng hùng mạnh.
Nghe nói, bọn họ cũng dựa vào một thầy bói cực kỳ mạnh mẽ.
Nguồn tài chính của nhà họ thì càng không thể tưởng tượng được.
Gia tộc Đệ Ngũ tộc có thể so sánh được với bọn họ hay không?